Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 232
Cập nhật lúc: 2025-08-07 22:12:18
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
mà cũng khó trách bọn họ liều mạng như , bởi vì bọn họ mượn Quý Kiến Quân 500 đồng mà vẫn trả , khi trả hết 500 đồng tiền thì mới tính toán chính thức xong việc.
Lần trở , bọn họ đề cập đến việc trả nợ, nhưng Quý Kiến Quân cũng gì, Tô Đan Hồng càng quan tâm đến điều đó.
Chú em Quý Kiến Văn tự trở về quản việc ba mượn tiền, đây là việc của hai em bọn họ nên cô sẽ nhúng tay , nếu là Vân Lệ Lệ thì khẳng định chính là cô quản.
Hai vợ chồng khi về cũng mang nhiều thứ.
Ví dụ, cô mang về quần áo mới cho Nhân Nhân và Tề Tề, còn Quý Tiểu Đông và hai chị em Hiểu Trân Hiểu Ngọc đều , một mỗi cuốn sổ bài tập cơ bản và hai cây bút thì còn thêm nữa.
Ngày thứ hai khi trở về, Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ cùng Yên Nhi mua một ít đồ trở về.
Dù là ba Quý Kiến Quân g.i.ế.c heo, trong nhà cũng lo thiếu thịt heo ăn, nhưng từ khi xảy chuyện, Quý Kiến Văn vẫn ngoài mua vài ký thịt heo trở về để đó, mấy cân thịt heo tốn ít tiền, dù hiện tại một cân thịt heo cũng ba đồng rưỡi!
Dù vẫn cắn răng mua nó.
Vân Lệ Lệ cũng gì, bây giờ áp lực tài chính của hai cũng quá lớn nên cứ mua , hiếm khi trở ăn tết, cũng sống yên chút.
Ngày hôm , Quý Kiến Văn mượn xe ba bánh của Quý Kiến Quân, thị trấn gặp Quý Vân Vân.
“Thật hiếm khi tư và chị dâu tư chu đáo như , về liền đến thăm em.” Quý Vân Vân là hưởng thụ, .
“Anh tư của em và chị đều dạy bù cho học sinh. Nếu thì về từ lâu . Vân Vân, khi mang thai em phản ứng thế nào? Ăn ?” Vân Lệ Lệ kéo Vân Vân nhỏ.
“Không phản ứng gì, cái bụng vẫn yên .” Quý Vân Vân .
“Anh tư và chị còn nợ ở bên ngoài, mang cho em đồ cũng nhiều lắm, Vân Vân em đừng chê nhé.” Vân Lệ Lệ .
Lần chỉ mang theo một cân thịt heo và hai cân đậu nành mua ở trong thôn, nhưng thực tế, đây cũng chính là bởi vì gia đình của ông Quý điều kiện , nếu là đặt gia đình khác thì việc là .
“Chị dâu tư, em , khoản vay mua nhà của chị và tư còn nhiều, tới thăm em, còn đặc biệt mang đồ tới đây, em nào chê ít .” Quý Vân Vân lạnh: “Chị dâu tư, chị từ khi mang thai tới giờ, ba của em mang cho thứ gì, huống chi là phụ nữ đó, em còn ăn một quả trứng của chị !”
Vân Lệ Lệ Quý Vân Vân điều , cô thể ăn , đứa con gái cô nuôi ở quê thể ăn , hơn nửa mỗi ngày đều ăn: “Không gì , chị nghĩ dượng cũng khả năng, qua năm nay, sẽ tăng lương, đến lúc đó dượng tiền lương ít, em mua gì ?”
“ em nỡ mua.” Quý Vân Vân : “Chị xem nơi chúng em ở nó chỉ đầy 20 mét vuông. Làm thể so sánh với chị dâu tư và tư ở thành phố Giang Thuỷ? Căn hộ 80 mét vuông lớn chứ.”
Trên thực tế, 80 mét vuông là nhỏ nhất bên trong tiểu khu, nhưng cho dù là nhỏ nhất thì cũng lớn hơn so với bọn họ, ít nhất Quý Vân Vân hài lòng về cái nhà .
Thế là, bản cô cũng một ngôi nhà như thế, cũng đang tiết kiệm tiền ?
Chẳng qua chỉ là dựa chút tiền lương thì tiết kiệm bao nhiêu cả, nếu như tiết kiệm thêm một chút thì ?
Nghe , Vân Lệ Lệ hiểu : “Vân Vân, em mua nhà ? trong thị trấn , nhà nào bán cả”
“Đến đó đủ tiền tiết kiệm , để Lý Trí cùng em chuyển đến Thành phố Giang Thuỷ, Thành phố Giang Thuỷ mua một cái, qua bên cũng thể dạy học ?” Quý Vân Vân như thể đương nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-232.html.]
Vân Lệ Lệ sửng sốti: “Muốn đổi công việc cũng dễ dàng. Hơn nữa, dượng ở đây dạy ?”
“Ở đây thể hơn Thành phố Giang Thuỷ ? Em quan tâm. Nếu chuyển đến đó, em sẽ tự chuyển , để sống ở đây một !” Quý Vân Vân hừ .
Vân Lệ Lệ nhíu mày: “Vân Vân, em đừng tùy hứng, chị thấy dượng cũng dễ dàng gì.”
Cô cùng Quý Kiến Văn đều là dạy học, còn thể dễ dàng , bọn họ ở bên Thành phố Giang Thuỷ quản lý chặt chẽ nên thể thả lỏng, lười biếng ? Trừ khi là dạy.
Ngược , thị trấn tất nhiên là thoải mái hơn nhiều, nhưng bởi vì Lý Trí dạy lớp 10 trọng điểm nên đương nhiên là sẽ thoải mái .
ý tứ của cô em chồng, còn tưởng rằng chuyện đổi chỗ là vài phút sẽ xong?
“Anh dễ dàng, em sinh con cho dễ dàng ? Nếu sinh con mà em vẫn sống ở một nơi chỉ lớn chút như , em sẽ suy sụp mất!” Quý Vân Vân .
Vân Lệ Lệ xong liền gì nữa, mà : “Vậy thì tư của em và chị sẽ giúp em tiết kiệm một ít, chống đỡ chút tiền cọc, nhưng chị và tư sợ rằng sẽ lấy nhiều.”
“Việc gì, đến lúc đó em sẽ tìm cha lấy chút.” Quý Vân Vân hùng hồn .
Vân Lệ Lệ nghĩ thầm, nếu em thể lấy tiền từ chỗ thì chị phục em.
Phải , cô với chồng rằng cô thăm cô em chồng, vốn nghĩ rằng sẽ mang một ít trứng gà và bắt một con gà, như cô và Quý Kiến Văn tới cũng sẽ hơn một chút, nhưng ngờ chồng cũng chỉ ậm ừ, biểu hiện nào khác.
Cô đoán chừng, tám chín phần mười là cô em chồng chọc vui.
mà cũng cái gì, cô và Qúy Kiến Văn hơn nửa tiếng liền mang theo Yên Nhi trở về.
“Cô về nhà luôn chọc bà nội vui.” Đừng Yên Nhi tuổi còn nhỏ, nhưng cô bé hiểu chuyện, bây giờ con bé hơn năm tuổi gần sáu tuổi , thông minh đó.
“Cô gì hả con?” Vân Lệ Lệ hỏi.
“Lúc nào cũng bác ba gái , bà nội thấy liền vui, bác ba gái chỗ nào chứ? Hừ!” Yên Nhi hừ một tiếng.
Tuy rằng cha ruột của , nhưng trong lòng con bé, phận của bác ba gái thua kém gì cha ruột.
“Bác ba gái mang em trai Bắc Kinh trở về, bà nội liền thêm một đôi bông tai bằng vàng, nhiều bà thím ghen tị với bà nội, bà nội liền là bác gái ba mang từ Bắc Kinh về cho bà nội, tốn tiêu nhiều tiền mới mua !” Yên Nhi
Sau khi Vân Lệ Lệ về nhà, lực chú ý của cô liền tập trung đôi bông tai bằng vàng tai của chồng, đôi bông tai còn mua ở Bắc Kinh, đoán chừng cũng hai ba trăm đồng?
Cô mất mặt nên hỏi, Quý Kiến Văn thì nghĩ nhiều như , liền : “Mẹ, Yên Nhi đôi bông tai là chị dâu ba mua ở Bắc Kinh cho ?”
“ , bảo chị dâu ba của con đừng tốn tiền nhưng nó , nhưng mua thì đành đeo thôi.” Mẹ Qúy .
“Chờ về chúng con hết nợ , đến lúc đó con cũng sẽ mua một đôi cho !” Quý Kiến Văn .
“Có đôi để đeo là đủ , nhiều như để gì, cần cần.” Mẹ Qúy xua tay.
Sở dĩ bà Đan Hồng mua bông tai cho bà nhưng đương nhiên là con trai út cũng mua, dù con trai cả và con thứ hai cũng , bà chỉ là rõ Đan Hồng đối với chồng , cho nên, dù bà thiên vị con dâu một chút. cùng chồng ở núi việc thì các con cũng đừng ý kiến, Kiến Quân chỉ lo cơm nước đầy đủ, xem, con dâu cũng từng bạc đãi bà.