Đại Khuê Tú Xuyên Qua Làm Ruộng Nuôi Con - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-08-07 22:11:25
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quý Vân Vân như liền thở hổn hển mà trở về giường.

Cuộc hôn nhân với đàn ông , vốn dĩ hề giống như trong tưởng tượng của cô , chỉ bận rộn với công việc, cũng từng quan tâm đến tâm tình của cô thế nào!

"Chờ cho khi sinh con xong, em sẽ tìm việc !" Quý Vân Vân .

Lý Trí nhíu mày, : "Em cứ ở nhà lo chăm sóc cho con, vì thể đợt nghỉ hè năm nay, sẽ mở lớp dạy thêm..."

"Không, em sẽ !" Quý Vân Vân .

"Vậy đợi sang năm sẽ về thăm , cũng với , nhờ bà chăm đứa nhỏ giùm." Lý Trí cũng chỉ thể như .

Quý Vân Vân hừ một tiếng, cũng thèm quan tâm nữa.

Lý Trí lắc đầu, cũng thêm gì.

Về phần Quý ở bên , bà cũng lo lắng gì, dù đứa con gái cũng gả , nếu thì hãy trở về, còn thì cũng đừng trở về. Hiện tại bà kiên quyết!

Nhất là khi đến đứa con gái , bà cũng lười quan tâm đến.

Vì hôm nay bước mùa đông, cho nên Tô Đan Hồng cũng nhiều sủi cảo với những nhân bên trong khác .

Tề Tề thì thích ăn tôm lột vỏ, một tuổi rưỡi , răng nhỏ cũng bén hơn, khi ăn gà luộc cũng đòi gặm chân gà, ăn sủi cảo cũng dùng sức mà nhai, hiện tại thể tự ăn mà còn cần đến đút, còn chút ghét bỏ cho là bé thấy vướng bận.

Nhân Nhân thì kén ăn, cho gì nó cũng sẽ ăn, nhưng lẽ món thích nhất của nó chính là sủi cảo nhân thịt bò.

Còn với Quý Kiến Quân, chọn gì nhiều, bởi vì sủi cảo của vợ thể nào chê , dù là nhân gì cũng đều ngon, đều thích.

Cô cũng đem đến cho cha Quý một ít, bác cả Quý cũng phần.

Bác cả Quý than thở : "Vẫn là ánh mắt của em dâu , thể chọn cho Kiến Quân một vợ còn giỏi hơn mấy gia đình khác nhiều."

Đây cũng là đầu ông những lời như , nhưng thật sự thì cô gì để chê hết, vợ của Kiến Quân là đứa con dâu hiếu, cái gì cũng đều sẽ mang đến đây. Dù em trai và em dâu của ông , chỉ nhỏ hơn ông hai tuổi, nhưng mà ông thấy cả hai trẻ nhiều, đây cũng là do ăn ngon ?

Mẹ Quý thích khác khen Tô Đan Hồng, nên bà cũng : "Bác cả cũng đừng cảm khái như , em thấy vợ chồng của Kiến Xuyên cũng hiếu thảo kém ."

" kém, nhưng mà hiện tại vẫn còn khả năng việc, cho nên cũng cần tới tụi nó nuôi." Bác cả Quý cùng tính toán, hiện tại tiền lương mỗi tháng của ông là hai mươi đồng, ông để cho bản mười lăm đồng, còn năm đồng thì đem cất, hiện tại thì cũng tiết kiệm ít.

Ông tìm thời gian để lên thị trấn một cuốn sổ tiết kiệm, đến lúc đó thì ông đem tiền mà để dành bỏ trong sổ, chờ về già vẫn tiền để dưỡng già, còn về phần hai đứa con. Đứa con trai út thì ông thể trông cậy nữa, còn về phần đứa con lớn, ông cũng sẽ để nó chịu thiệt quá nhiều, nếu đứa con đó hiếu thảo, thì tiền dưỡng già của ông sẽ để dành cho đứa con trai lớn .

Bác cả Quý khi ăn xong thì đến vườn trái cây thứ hai, ông cũng tình cờ gặp đứa con trai cả của chân núi.

Quý Kiến Xuyên thấy cha , : "Cha ở bên chú hai ăn cơm ạ?"

"Ừm." Bác cả Quý .

"Nhà của con sủi cảo, cho nên con định đến đây mời cha về ăn cùng." Quý Kiến Xuyên .

Bác cả Quý gật đầu, : "Con tấm lòng là cha vui , con cứ ăn , cha ăn ở chỗ chú hai nhiều , giờ cũng ăn nổi nữa."

Quý Kiến Xuyên đành trở về, vợ của Quý Kiến Xuyên là Lí Hà Hoa chỉ thấy mỗi trở về, cho nên lên hỏi: "Cha ?"

"Cha ăn ở bên chỗ chú hai ." Quý Kiến Xuyên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-223.html.]

Lí Hà Hoa , cũng : "Lúc nãy em với qua đó sớm hơn một chút, , em cũng đoán cha ăn bên đó."

"Anh cũng nhà bên đó ăn cơm sớm , với cha thường tới lui nơi đó nhưng bao giờ chịu ở ăn ." Quý Kiến Xuyên , hiện tại mới năm giờ, ngày thường đều là năm giờ rưỡi nhà bên mới bắt đầu dùng cơm.

"Bây giờ cha cũng ở luôn núi, cũng quan tâm, thăm hỏi, cũng thật là..." Lí Hà Hoa nhíu mày .

Quý Kiến Xuyên : "Dù thì cũng tính toán xong hết , sẽ nuôi cha, còn thì sẽ để cho Kiến Hà nuôi, chuyện cũng nghĩ nhiều nữa."

Hơn nữa còn cảm thấy của cũng bỏ mặc cha luôn , cha của hiện tại xem, già nhiều, từ lúc mùa đông đến giờ, Kiến Quân đều sẽ nấu một ít cùng với táo đỏ và quả thanh yên, mang đến cho ông uống, dễ đả thông khí huyết.

Năm còn thiếu nợ nhiều, hiện tại thì già , liệu đủ để bù đắp cho cha ? Chỉ là điều kiện gia đình của hạn, đông con.

cũng thấy rõ, Quý Kiến Quân cũng đối xử với cha của , tuy rằng để cha núi, nhưng điều kiện ở nơi đó vô cùng , tường còn treo một cái đồng hồ chuông lớn, cái cũng ít tiền .

Nhìn tình trạng của cha hiện tại, thì so với lúc hơn nhiều .

Lí Hà Hoa : "Ở nhà của chú hai chắc lẽ cha ăn cũng ngonn miệng lắm, tìm thời điểm nào đó, với cha, để cha đến nhà chúng ăn, ?"

"Thôi , em sống ở đây bao nhiêu năm mà vẫn tinh tế gì hết, bao lâu nhà chúng mới ăn thịt, thức ăn của nhà chúng so với bên nhà của chú út, từng thấy phần cơm bên đó , đều trứng và thịt." Quý Kiến Xuyên xua tay .

Lí Hà Hoa cũng gì nữa.

Quý Kiến Hà cùng Tô Quyên sủi cảo, Tô Quyên : "Cha của một tháng đều đưa cho hai mươi đồng, còn mười lăm đồng để ở ?"

Vừa xong lời Quý Kiến Hà vợ của gì, tức giận : "Anh khuyên em vẫn là đừng nghĩ đến nữa, mười lăm đồng cha cũng sẽ cho chúng !"

"Em cũng là chú ý đến tiền bạc của cha, chẳng cha còn để dành để dưỡng già , nhưng em với , cha của thể ăn của em, nhưng còn của thì em sẽ bao giờ cho bà , đừng mơ tưởng đến chuyện ăn một hạt gạo nào của em!" Tô Quyên .

Quý Kiến Hà, đáp lời: "Chuyện vẫn còn sớm lắm, hãy ."

Anh ăn xong sủi cảo của , đó trở về giường .

Anh cũng đang mệt c.h.ế.t đây, mỗi ngày đều đến chỗ đập chứa nước để bắt cá, Quý Kiến Quân cũng thời gian quy dinh cho , nếu như đem cá bắt đến đúng giờ, thì cứ chờ ăn nắm đ.ấ.m .

đó, mỗi ngày đều đến đó tu sửa đập chứa nước, cũng vác đá giống như , mệt đến c.h.ế.t sống cùng những khác, nhưng cũng chỉ mỗi ba mươi đồng. đó, đánh bao nhiêu trận khi thể vác đá?

Kể từ ngày đó đến nay, từng một ngày sống sung sướng.

Tô Quyên cũng mặc kệ , cô chỉ là mỗi tháng đều đưa tiền, nếu thì cô sẽ để cho Quý Kiến Hà sống ngày nào!

vẫn để cho Quý Kiến Hà ngủ một giấc buổi trưa, đó cô mới gọi dạy: "Anh việc , mau thức dậy và để kiếm sống ."

"Có đàn bà nào như em ?!" Quý Kiến Hà nhịn .

Tô Quyên hiện tại cũng còn sợ , cô xem như loại như , thì cô càng cứng rắn, cô : "Mau chạy giao hàng , thì tháng chúng ăn bằng gì, uống bằng gì hả?"

Quý Kiến Hà mắng hai tiếng, nhưng cuối cùng vẫn nhận mệnh lệnh mà rời .

Quý Kiến Quân cho một chiếc xe ba bánh, để giao hàng hóa cho mấy cửa hàng xung quanh và thu hóa đơn, còn nhiều công việc để . Mới sáng sớm bắt cá, trời buổi sáng lạnh như , mà vẫn bắt bắt cá, mãi cho đến khi giữa trưa mới thể trở về nghỉ ngơi, khi ăn cơm xong ngủ một giấc, còn chở hàng hóa.

Sống đến ngày hôm nay là do mặc kệ thứ, hiện tại sẽ cho một đồng, còn vợ cũng sẽ đòi ly hôn.

Ly hôn thì sống một .

Aiz, thì những ngày sống .

Loading...