Cho nên ngày hôm , Nhân Nhân và Tề Tề tỉnh dậy tâm tình , vì bọn họ cha ôm tụi nó, ngủ cùng tụi nó.
"Trời mưa to quá."
Hai em đang cố gắng dời chỗ bàn ghế để tránh cho mưa tạt .
Đại Hắc cũng sớm đến mái hiên nhà tránh mưa, nhưng mà nó trong nh. Về phần hai con ch.ó ở cùng nó, khi ở một tháng Quý Kiến Quân đưa sang bên chỗ đập chứa nước, một ngày cho ăn hai , đôi khi để Tô Kiến Bằng đến cho ăn, đôi khi cũng tự cho tụi nó ăn.
"Rầm."
lúc , bầu trời bổng vang lên tiếng sấm thật lớn.
Tô Đan Hồng hoảng sợ, chạy nhanh ngoài đem hai đứa con của , cô nào hai đứa nhỏ lá gan lớn thật, nhất là Nhân Nhân, trong miệng còn học theo tiếng sấm cứ kêu rầm rầm.
Quý Kiến Quân : "Con của thể là nhát gan."
Tô Đang Hồng liếc , hai đứa nhỏ hỏi: "Sáng nay hai đứa ăn gì?"
"Ăn chè hạt sen ạ!" Nhân Nhân .
"Trứng trứng!" Tề Tề bổ sung thêm.
Thật món hai đứa nhỏ ăn là cháo hạt sen thêm trứng gà.
Tô Đan Hồng đồng ý với hai tụi nhỏ, bảo hai đứa nhỏ chờ một chút, đó cô bắt đầu nấu cháo, quả nhiên là lúa của nhà trồng sẽ khác, hạt gạo khi nấu lên cũng thơm.
Sau khi nấu cháo xong, cả gia đình quây quần ăn sáng, phần cháo của Đại Hắc ở bên cũng để nguội, nó cũng thích ăn cháo, cô còn cho nó thêm một muỗng nước thịt kho.
"Trời mưa như thế , chỉ sợ rằng sẽ lâu tạnh." Tô Đan Hồng trong bữa ăn.
Quý Kiến Quân cũng gật đầu, dự đoán thể mưa sẽ kéo dài đến vài ngày, thật may là thu hoạch xong thứ cánh đồng .
"Đập chứa nước bên vẫn chứ?" Tô Đan Hồng chút lo lắng .
Quý Kiến Quân nở nụ : "Mưa tuy lớn, nhưng cũng thể bên đầy lên nhiều ."
Nếu về mưa lớn, thì mưa lớn đến mức thể vớt cá lên luôn, thật thì cũng lo lắng gì quá nhiều ngược còn vui. Trời quá nóng, nên cần mưa để thể hạ bớt nhiệt độ, bằng cá trong đập chứa nước của sẽ c.h.ế.t ít.
Cho nên trận mưa đến cũng đúng lúc.
Mưa liên tiếp bốn năm ngày, trong bốn năm ngày đó, vô cùng lo lắng, bởi vì lương thực của họ thu hoạch trễ, vốn tưởng rằng chỉ mưa một chút là hết, ai ngờ trời mưa mấy ngày liền, hạt thóc phơi nắng, mầm cũng mọc , thể lo lắng đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-214.html.]
Khi mưa tạnh, Quý Kiến Quân chạy xe đến bệnh viện thị trấn để mua thuốc khử trùng cho chuồng gà, chuồng lợn và chuồng dê, còn chuồng heo nữa, tất cả đều khử trùng sạch sẽ.
Vào những lúc nấu ăn, Tô Đan Hồng cũng thả một ít dược liệu bên trong, trong đó một ít rễ bản lam cô trồng núi, khi phơi nắng thì thể dùng. Trong cái nắng của mùa hè, cô cũng nấu một ít nước rễ bản lam để cả nhà uống, cây kim ngân cũng sử dụng ít .
Mọi thứ đều còn nhiều, cho nên cô mới với Quý Kiến Quân lấy một ít lên núi, cho bác cả Quý và những khác nấu cùng với thức ăn cho heo ăn.
Hơn nữa cùng dùng ít nước linh tuyền, ngày thường bọn họ cũng chú trọng trong việc vệ sinh, cho nên mỗi ngày đều quét dọn sạch sẽ, cũng cách ngày để khử trùng. Cho nên mặc dù là mưa lớn mấy ngày như , đàn gà của hai bên núi cũng hề gặp vấn đề gì.
Mà những công cho , nhà họ cũng tự nuôi, Quý Kiến Quân đưa phần khử trùng còn cho bọn họ lấy về nhà dùng.
Muốn họ đem về khử trùng sạch sẽ chuồng nuôi trong nhà của họ.
Bác cả Quý cũng một hộp, vì ông cũng bớt một chút thời gian để cầm về nhà.
mà dường như bác gái Lý hề lo chuyện , bình khử trùng cũng dùng đến, vì thế chỉ trong vòng mấy ngày, hai con heo to nhất bỏ ăn, đó cũng chậm chạp mà dài , đến một ngày chết.
Không chỉ mỗi hai con heo lớn , còn bảy tám con gà cũng c.h.ế.t sạch.
Tin tức giấu , nhất là khi bác gái Lý còn chạy ngoài lớn, cho trong thôn đều .
"Mẹ đang cái gì , thôi ?" Tô Quyên thấy bác gái Lý chạy bên ngoài gào , cô tức giận đến phát run.
"Heo chết, cho nên chút đau lòng thôi." Quý Kiến Hà .
Ở bên ngoài thì bác gái Lý vẫn đang : "Chết , c.h.ế.t hết , hai con heo lớn và tám con gà đẻ trứng của đều nhiễm bệnh mà c.h.ế.t hết !"
Tô Quyên nóng lòng, chạy bên ngoài kéo chồng nhà cầu xin bà đừng gào nữa, nhưng cô chỉ thể quát với Quý Kiến Hà: "Anh còn ngây gì nữa, còn mau kéo trong nhà !"
"Em thế ?" Quý Kiến Hà nhịn .
"Em là thế nào, nên hỏi kìa, vốn dĩ ai heo của nhà chúng chết, em cũng thể đem bán một chút. Hiện tại thì nghĩ xem, giờ bán cho ai, ai dám mua nữa hả?" Tô Quyên nghiến răng .
Quý Kiến Hà : "Không ăn thịt heo chết, ăn cũng sẽ nhiễm bệnh!"
"Đây cũng chỉ là em tính toán như một chút thôi, hiện tại ầm ĩ, em nào dám đem ngoài bán nữa, khác gì ăn cơm tù !" Tô Quyên cắn răng .
Cho dù là mấy con gà mái và hai con heo to béo, vốn dĩ cô định thịt, nhưng chồng của cô rằng cứ nuôi tiếp , nuôi đến cuối năm thì thể cho tụi nó chuồng cùng lúc, đến lúc đó cũng muộn.
Vì thế, cô mới tiếp tục chăm sóc cho tụi nó, chỉ là ngờ tới, hiện tại giống như dùng giỏ tre để múc nước, đúng là công dã tràng, quan trọng là bà chồng còn kêu gào cho cả thôn , đúng là cho cô tức đến chết!
"Em đừng tức giận...."
Quý Kiến Hà còn xong, Tô Quyên chen ngang, : "Cha đưa bình thuốc cho , mà đem đến đưa cho để thể khử trùng chuồng. Giờ thì , tất cả mất hết thì còn dựa cái gì sống nữa, dù cũng sống nỗi nữa, về nhà đẻ đây, con tự mà thu dọn tàn cuộc !"