Lúc Quý Kiến Quân trở về, Tô cũng về.
Nhìn mấy chiếc bánh quẩy, lập tức bật , “Đây là mang đến?”
Do Nhân Nhân nhắc đến, bà ngoại còn mang bánh quẩy đặc biệt thơm ngon đến.
Bên nhà bà ngoại, bánh giòn giòn thơm thơm đó gọi là bánh quẩy.
“Phải, chính , mang một ít qua cửa hàng hai bán, liền tiện mang qua đây một ít.” Tô Đan Hồng .
“Sao bảo ở đây vài ngày?” Quý Kiến Quân cầm một chiếc lên ăn.
Tô Đan Hồng cũng quan tâm , dù kim ngân còn nấu ở , ăn xong rót hai chén mà uống, liền : “Mẹ nghĩ sẽ ở , hiện tại bà cũng vội.”
Bây giờ cô bận.
Việc kinh doanh ở cửa hàng nhà hai cực , từ khi thuê Dương Đại Nha, cô việc cẩn thận, chính chị dâu hai còn khen.
Cho nên năm nay còn tăng lương, lúc một tháng 15 đồng, hiện tại tăng tới lên 20 đồng, tăng một 5 đồng, đủ để thấy chị dâu hai hài lòng về cô như thế nào.
Hơn nữa còn bao ăn bao ở, một tháng 20 đồng, đó thật sự là quá , ít nhất cũng khiến Mã Tuệ cùng cha Dương Ái Mộc của Dương Đại Nha vui sướng.
Bởi vì cả và chị dâu hai cô cũng đối xử tệ với Dương Đại Nha, bình thường tuy rằng bận rộn, nhưng đều cùng gia đình bọn họ ăn cơm chung.
Năm nghỉ ăn Tết, chị dâu hai còn trực tiếp mua cho Dương Đại Nha hai bộ quần áo mới, là cô gái lớn, ăn mặc một chút.
Mà Mã Tuệ cũng sung sướng, rốt cuộc đó cũng là con gái bà, hơn nữa còn thể kiếm tiền, bà còn mong con gái thể gả đến trấn hoặc huyện thành, cho nên đối với chị dâu hai Tô mua quần áo mới, bà mới thật sự cảm thấy bà chủ đúng là .
Hơn nữa tăng tiền lương, tự nhiên như , cũng càng khiến Dương Đại Nha thể lười biếng.
Cho nên cơ bản Dương Đại Nha ở phía cửa hàng hỗ trợ, chị dâu hai thể rảnh tay chạy đằng nhiều việc hơn.
Ví dụ như Tô sẽ ít đồ ăn vặt mang qua, bánh quẩy , còn món đậu phộng rang muối, đậu phộng luộc. Chị dâu hai cũng sẽ những món để tăng thêm thu nhập cho cửa hàng.
Vì bây giờ cô ở bên bận rộn, thật sự nhiều việc, nhưng hôm nay tranh thủ rảnh rỗi, đây con gái cùng hai đứa cháu ngoại chút.
“Có lấy chút dâu tây đưa cho mang về ăn ?” Quý Kiến Quân hỏi.
Nếu như ở nhà, thế nào cũng vợ ở hai ngày.
“Không , nhưng mà em để mang về hai bình mứt dâu tây cho đỡ thèm.” Tô Đan Hồng , : “Mẹ bây giờ cũng kiếm tiền đến nghiện , bà còn định một ít bảo em mang qua thành phố Đại Học bán.”
Quý Kiến Quân lắc đầu: “Dâu tây bán vẫn còn, cần phí nhiều như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dai-khue-tu-xuyen-qua-lam-ruong-nuoi-con/chuong-206.html.]
Anh thấy vợ mứt dâu tây, cũng nhiều nhưng việc nhiều, hôm nay càng ngày càng nóng, vợ chịu mệt mỏi.
Tô Đan Hồng gật đầu, hỏi chuyện đập chứa nước, “Chuyện đập chứa nước như thế nào , em , vợ Tô An Bang sắp sinh, em cùng chuyện, tính để công buổi sáng là .”
Quý Kiến Quân gật đầu, “Đến lúc đó liền cho nghỉ nửa ngày, liên tục trong một tuần.”
Muốn một tháng nhất định khả năng, bác Hứa bên cũng ở việc, đến dịp nghỉ lễ vẫn cần thời gian nghỉ ngơi, nếu thì giải quyết ?
Hơn nữa, phụ nữ sinh con tuy rằng ở cữ dễ dàng, nhưng bảy ngày cũng hơn nhiều, cho nên Tô An Bang nhất định , dù cuộc sống cũng dễ dàng.
Đối với chuyện đập chứa nước bên , nhanh sẽ thành, còn dư việc gì nhiều.
Tô Đan Hồng liền ở nhà đem quả mầm gieo xuống, ôm Nhân Nhân cùng Tề Tề đến xem, thuận tiện rót nước linh tuyền xuống, cô cũng hướng phía đập chứa nước rót ít, vẫn là Quý Kiến Quân chèo thuyền ngoài, mang con ba họ dạo quanh đập chứa nước một vòng, Nhân Nhân cùng Tề Tề đều vui sướng.
“Bên cũng nên nuôi hai con ch.ó mới .” Trên đường trở về Tô Đan Hồng .
Hiện tại cá bột còn nhỏ, chờ khi nó lớn, ai dám chắc sẽ động tâm tư.
“Phải, sẽ ôm hai con về nhà nuôi, chờ lớn một chút mang qua bên .” Quý Kiến Quân .
Chó theo nhà bọn họ, đều lớn , cũng đặc biệt hung dữ, trưởng thành sẽ là đối thủ của nó. Hiện tại cha Quý ở vườn trái cây ba con, vườn trái cây của hai và cả cũng ba con chó, mỗi ngày mấy con ch.ó đều sẽ kiểm tra vườn trái cây, chúng cũng chút linh tính, sẽ tùy tiện cắn , đặc biệt là trẻ con, nhiều nhất cũng chỉ sủa để dọa mà thôi, nhưng đối với trưởng thành, nếu dám can đảm gần trêu chúng thì chúng nó sẽ cắn ngay.
Hơn nữa ở nhà vẫn luôn nuôi dưỡng Đại Hắc, tổng cộng bảy con, đều là một tay Quý Kiến Quân nuôi, đều hung dữ.
Đại Hắc thì ngây thơ, chủ nhân nhỏ nắm tai như nào, nó cũng phản kháng, nhưng đối với ngoài dám chạm nó một chút thử xem, nó đương nhiên sẽ khiến đó hiểu thế nào là hối hận.
Mới lâu, cách đây hai ngày, Quý Kiến Quân ôm hai con ch.ó con về nhà.
Hai con ch.ó thật đáng yêu, khiến Tề Tề cùng Nhân Nhân phát hiện thú vui mới, nhưng Tô Đan Hồng cho bọn chúng chơi với chó con, con ch.ó vẫn còn nhỏ, đều ý thức, chúng sẽ Tề tề là chủ nếu đau nó, nó sẽ cắn.
Dù nó còn nhỏ căn sẽ đau nhưng da Tề Tề non mịn, Tô Đan Hồng cấm bé đến gần chó con.
Để bé sờ thôi cũng .
Đối với hai con ch.ó nhỏ, Đại Hắc cũng khá hiền lành, sẽ bài xích, nhưng thật chỉ hai con ch.ó nhỏ sợ nó, dám trêu nó.
Thật rõ ràng, thức ăn cho hai con ch.ó cũng tăng ngừng, mỗi ngày đều canh xương hầm uống, thơm nồng, cháo cũng thơm ngon, tất cả đều dùng nước linh tuyền, cho nên ôm về nhà nuôi mấy ngày, cũng đổi dáng vẻ.
Chỉ chớp mắt liền bước tháng năm, mùng hai tháng năm, vợ Tô An Bang sinh, cùng ngày xin nghỉ phép, Tô Đan Hồng đồng ý, đó bảo chỉ cần nửa ngày, sáng chiều đều chỉ cần xong lúc về nhớ báo với bác Hứa một tiếng.
Lần cô cũng tiếp xúc qua với bác Hứa, thể ánh mắt của đàn ông nhà cô thật tồi, bác Hứa tuy rằng tương đối trầm tĩnh, nhưng , cũng tương đối nhiệt tình, ví dụ như Nhân Nhân qua, Nhân Nhân đều sẽ chào bác Hứa một câu.
Cho nên Quý Kiến Quân vì vợ Tô An Bang sinh con, cho phép Tô An Bang chỉ cần nửa ngày, một tuần tới chỉ cần tới buổi sáng là , ông những ý kiến còn khen Quý Kiến Quân, là ông chủ .