Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 336
Cập nhật lúc: 2025-08-20 02:41:59
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tiêu cảm giác gì khi trúng cổ ? Thực . Hắn uống thuốc giải cổ của Ngũ Thánh, nhưng cổ độc của vị Hùng Thái tử dường như là loại mới nghiên cứu, thuốc ngăn . Tuy nhiên, khi cổ độc xâm nhập cơ thể , viên thuốc nhanh chóng phản phệ, áp chế nó . Hai bên cứ thế giằng co, vẫn còn chút kinh hãi, Bạch tiểu công tử bao giờ mới trở về, liệu thể chống đỡ đến ngày .
Khi trở về tẩm cung, suy nghĩ nên kể chuyện trúng cổ cho Âu Dương Yên , nàng bây giờ đang mang thai hài tử, lúc nào cũng lười biếng, thích trong Ngự hoa viên phơi nắng. Tĩnh Vương thỉnh thoảng sẽ cùng trắc phi của cung bầu bạn với nàng, Lâm Tiêu đương nhiên cảm kích tấm lòng vất vả của y, Hoàng hậu của tuy bề ngoài , nhưng ở thế giới nhiều bằng hữu, vị đại tiểu thư đây quả thật với nàng, nhưng hiếm hoi giờ cần sắc mặt nàng, vội vàng đến bầu bạn, cũng coi như là một niềm an ủi hiếm khi đến thế giới .
Vì , nhất định sống thật , thể xảy bất kỳ bất trắc nào, bởi vì yêu và hài tử của vẫn còn ở đây. Thế là ngay tối hôm đó, liền cho Âu Dương Yên , Âu Dương Yên xong trầm mặc hồi lâu, chạy đến long sàng tìm kiếm lâu, cuối cùng tìm thấy một lọ ngọc nhỏ, đó đưa cho Lâm Tiêu: “Đây là thuốc do Bạch tiểu công tử bào chế, là cực kỳ khó , bên trong chỉ hai viên, là để giữ mạng dùng. Chàng nếu trúng cổ độc rõ tên tuổi hoặc mới nghiên cứu , thì uống một viên, thể bảo bình an vô sự trong nửa tháng, đó truyền tin cho , dù ở cũng thể trở về.”
“Có viên thuốc linh nghiệm đến ?” Lâm Tiêu ngẩn , “Vậy nàng giữ lấy, cái hẳn nghiêm trọng, thuốc của Ngũ Thánh áp chế, nhất thời nửa khắc sẽ phát tác…”
“Không , ai ảnh hưởng đến thể , ăn một viên…”
“ nàng và hài tử trong bụng quan trọng hơn, vạn nhất tay với nàng, bọn họ đều ở đây, bó tay thì ?”
“Đó vẫn còn một viên ?”
“Đó là để bảo vệ nàng hai , nàng giữ .” Lâm Tiêu hai lời nhét lọ ngọc tay nàng, “Mau cất .”
“Chàng nhất định uống.” Âu Dương Yên nổi giận, lạnh lùng , “Chàng uống về cũng uống!”
“Nương tử, nàng lý lẽ… nàng còn đang mang thai hài tử mà…”
“Thiếp chính là đang lý lẽ với !”
Lâm Tiêu á khẩu, , lời của nương tử chính là lý lẽ, bất đắc dĩ nuốt một viên thuốc, ăn xong cảm thấy cả thần thanh khí sảng, nhịn cảm thán, “Thuốc !”
Âu Dương Yên khẽ , đưa tay vỗ nhẹ , “Ngôn từ ngớ ngẩn!”
Lâm Tiêu đột nhiên nhíu chặt mày, “Sss!” Âu Dương Yên đánh nhẹ, chỉ đánh cánh tay , nhưng cảm thấy đau như kim châm. Hắn lập tức hiểu , cái cổ độc do tên Thái tử quỷ quái hạ xuống, hóa là loại . Khiến dù chỉ chịu một chút ngoại lực, cũng sẽ cảm thấy đau đớn chịu nổi. Trên đời loại cổ thần kỳ đến , loại cổ dường như công dụng lớn lao, thể dùng trong hình ngục thẩm vấn. Tên đó đang ở trong tù, nếu thể hạ cho y một ít, cũng để y chịu chút giáo huấn. Kết quả bây giờ , biến thành chính khác uy h.i.ế.p đe dọa.
Âu Dương Yên thấy vẻ mặt đau khổ, ban đầu còn tưởng là giả vờ, nhưng mãi hồn, nàng lúc mới hoảng hốt, “Tình huống thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-336.html.]
“Hẳn là vấn đề của cổ, chịu ngoại lực, nàng vỗ một cái liền thấy đau đớn chịu nổi.”
“Thần kỳ ?” Âu Dương Yên hổ là nương tử của , nghĩ điều gì cũng giống , nàng đưa tay định nhẹ nhàng sờ , từ từ buông xuống, “Chàng đừng lo lắng, viên thuốc chỉ một khắc đồng hồ là hiệu lực, ít nhất thể ức chế cổ độc mười lăm ngày, mười lăm ngày thể sinh hoạt bình thường.”
“Thế nhưng viên thuốc của Ngũ Thánh theo lý mà cũng hiệu lực mà, đột nhiên vô hiệu ?”
“Vị Thái tử hề đơn giản, thuốc là do y mới nghiên cứu, lẽ y từng thấy thuốc của Ngũ Thánh, cho nên cố ý tìm kiếm dược liệu khắc chế…” Âu Dương Yên thở dài, “ thuốc của Bạch tiểu công tử cũng là mới chế, từng đưa cho khác, cho nên y chúng còn loại thuốc .”
“Tên đó đúng là tìm chết!” Lâm Tiêu nghiến răng nghiến lợi, “Lần rơi tay , lột một tầng da của Đoan Hoàng Quốc thì bọn chúng đừng hòng mang ! Cùng lắm thì trực tiếp g.i.ế.c , vỡ mặt cá c.h.ế.t lưới rách!”
“Chàng cũng đừng tức giận, dù y cũng là Thái tử của Đoan Hoàng Quốc, g.i.ế.c y các nước nhỏ khác cũng khó ăn , chúng hãy nghĩ kỹ xem, y như rốt cuộc mục đích gì?” Âu Dương Yên từ tốn , “Trước đây chúng cho rằng vị Thái tử là chủ mưu phía , bây giờ xem hẳn , y tự dâng lưới, hẳn là để che chở ai đó rút lui. Phải tăng cường phòng thủ Hoàng thành, quân Hoàng thành vất vả một chút, tra xét thêm những gương mặt lạ.”
“Cái sớm dặn dò xuống , nghĩ bọn chúng còn hậu chiêu. Chuyện rời kiểu , phương pháp thông thường sẽ , chắc chắn cách đặc biệt.” Lâm Tiêu bây giờ cổ độc phát tác, tay chạm một chút cũng sẽ đau, nhưng uống một ngụm nước, cầm chén , thế là thử đưa tay cầm chén , nhịn rụt tay , nhưng cảm giác đau đớn dường như đang biến mất, thở phào nhẹ nhõm.
“Cảm thấy thế nào?” Âu Dương Yên vẻ mặt đầy lo lắng.
Hắn đưa tay sờ khuôn mặt của ái thê, cảm giác đau đớn biến mất, “Không là cổ độc phát tác xong là thuốc tác dụng, giờ còn đau nữa. Loại cổ tệ, hãy để Đại Lý Tự thẩm vấn, tìm phương pháp nuôi cổ.”
“Không .” Âu Dương Yên trực tiếp phản đối, “Nam Ninh chúng là nơi nào, Đế vương ở đây thể cho phép trong hình ngục dùng cổ độc bức cung phạm nhân? Nước càng mạnh càng nhân đạo chủ nghĩa, cho dù là đang thụ án, cũng quyền con cơ bản, đúng ?”
Lâm Tiêu bất đắc dĩ nhéo má ái thê một cái, “Được , nàng đúng, là phu quân nghĩ sai , nương tử thật , một nương tử tư tưởng sâu sắc thì càng tuyệt vời, cho nên là hạnh phúc nhất.” Hắn vẻ mặt hạnh phúc tựa vai ái thê, dùng tay vuốt ve bụng nàng, “Hôm nay bảo bối ngoan ?”
“Chàng !” Âu Dương Yên giận dữ lườm một cái, “Mới hơn ba tháng, hài tử còn phát triển chỉnh, ý thức tư tưởng? Đây còn chỉ là một phôi thai.”
“Được , phôi thai hôm nay khỏe mạnh ?”
Âu Dương Yên á khẩu, tên chính sự gì để , khi bãi triều luôn quấn quýt bên nàng, bất kể phong ba bão táp cũng thấy nàng mấy canh giờ mỗi ngày, thật phiền chịu nổi. “Nếu việc gì thì hãy địa lao thẩm vấn , giam giữ nhiều như mà hỏi han gì, chỉ lo g.i.ế.c mà lo chôn ?”
“Đây là ngụ ý gì?” Lâm Tiêu khẽ , “Yên tâm, cho theo dõi .”
Âu Dương Yên lười để ý đến , dùng một chút điểm tâm nàng ngủ, gần đây nàng buồn ngủ, điều nàng đây tìm hiểu tài liệu, là một đặc điểm nổi bật của phụ nữ mang thai. Thỉnh thoảng nàng cũng nhớ những ngày tháng đây, tựa như khói mây cách thế, dần trở nên hư ảo mờ mịt. Còn cuộc sống vợ, ở đây bây giờ, mới giống như kiếp của nàng, sống động và tươi sáng.