Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 666

Cập nhật lúc: 2024-10-11 17:03:56
Lượt xem: 6

Nhưng bây giờ lại đột nhiên phát hiện, ở trong thế giới của nàng chưa từng có sự tồn tại của hắn ta.

"Nếu như không có hắn, không có nhiệm vụ này…"

Khanh Linh nháy mắt đã hiểu ra ý của hắn ta, sảng khoái đáp lời: "Cũng sẽ không là ngươi."

Thật lâu sau, Thư Nhất rốt cuộc cũng buông tay.

Lúc này Cố Vọng mới lên tiếng: "Nói xong rồi chứ?"

Khanh Linh: "Ừm."

Khóe môi hắn hơi cong lên: "Tốt."

Cố Vọng lập tức mang Khanh Linh rời khỏi nơi này.

Mà Thư Nhất ở phía dưới thì đang chậm rãi cúi thấp đầu, đúng lúc này, một giọng nói bỗng dưng xuất hiện: "Hối hận rồi sao?"

Đầu ngón tay Thư Nhất giật giật: "Chủ Thần."

Nga

Chủ Thần cũng không xuất hiện, ông ta chỉ đang mở một cánh cửa câu thông ở bên này, thuận tiện xem hai nhân viên ưu tú của mình đã làm được những gì: "Hối hận rồi đúng không?"

Thư Nhất lắc đầu: "Không hề."

"Vì sao?"

"Bởi vì ta cũng đang tìm." Thư Nhất nói: "Ở tổng cục quá nhiều năm, ta cũng không biết mình rốt cuộc còn thứ gì, còn muốn cái gì, cho nên vẫn luôn tìm kiếm, có điều tìm được rồi cũng không phải của ta."

Chủ Thần nhíu mày: "Quá phức tạp."

Ông ta lại nói: "Ngươi biết rõ nàng không thương ngươi."

"Đúng." Thư Nhất nói: "Nhưng sẽ không có chuyện ta yêu ngươi thì ngươi sẽ yêu ta nhiều như vậy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/666.html.]

"Lúc này đã nghĩ kỹ rồi nhỉ, từ đầu cứ khăng khăng để làm gì."

"Đâu ai dám chắc mình lúc nào cũng tỉnh táo." Thư Nhất nói: "Cám ơn ngài đã cho ta cơ hội lần này."

Chủ Thần hỏi: "Còn muốn trở về không?"

"Không muốn." Thư Nhất lắc đầu, đây chính là con đường cuối cùng hắn ta lựa chọn: "Nếu như năm tháng vô tận sau này đều là như vậy, hình như đúng thực là không có hy vọng gì."

Khanh Linh nói hắn ta nên sớm nghĩ kỹ hậu quả của lựa chọn này, hắn ta xác thực đã nghĩ tới, sống và c.h.ế.t đều không có gì hay để lựa chọn, về cũng không thể trở về.

Thật ra trong lòng đã sớm biết sẽ có kết quả này, cho nên thà rằng liều một phen cũng không muốn trở lại chỗ kia, chẳng qua điều mà hắn ta không ngờ chính là, kết cục mà hắn ta lựa chọn cho mình lại là c.h.ế.t trong tay Khanh Linh.

Nhưng nàng đã nói, kể cả có như vậy thì nàng cũng sẽ không nhớ rõ mình.

Bời vì từ đầu tới cuối hắn ta không là gì của nàng cả.

Có đôi khi Thư Nhất cũng không biết, lần này mình là vì cái gì, vì Khanh Linh, hay là vì một kết thúc cho sinh mệnh dài đằng đẵng này của mình.

Chủ Thần nhìn cảnh tượng này, hờ hững cười: "Ngươi nói nhiều như vậy, nhưng ngươi đã quên mất một chuyện."

"Tự cho là đã làm nhiều chuyện, nhưng kết quả ngươi chưa từng nói một câu yêu hay thích nàng."

Cơ thể Thư Nhất thoáng run rẩy.

Chủ Thần cảm thấy nhìn vậy là đủ rồi, rời tầm mắt về phía trước, lẩm bẩm: "Ta đã sớm nói ngươi không thích hợp với nàng."

Bóng tối lại quay về sự yên tĩnh, chỉ lưu lại một câu nói thoáng qua: "Chưa nói cũng tốt."

Khanh Linh và Cố Vọng vừa từ dưới lòng đất đi lên, bàn tay đặt ở trên mắt nàng rời đi, Tỏa Hồn Trận ở nơi này vẫn chưa biến mất.

Cổ Vũ Yên ngồi trên đất, trong n.g.ự.c ôm một khối thi thể.

Hết thảy mọi chuyện đều đã kết thúc rồi.

Loading...