Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 655
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:54:58
Lượt xem: 2
Bách tính đều là người vô tội, không thể bị liên lụy được.
Khanh Linh không biết tình huống ở phía sau, lúc nàng đáp xuống đất, rõ ràng đã bị Tỏa Hồn Trận này ép lui về sau mấy bước.
Lại là thứ này.
Nàng ngước mắt lên nhìn, Cố Vọng giống như Tu La dưới lòng đất, bàn tay đầy m.á.u, hơn nữa một con mắt của Thư Nhất đang chiến đấu với hắn đã m.á.u thịt be bét.
Khanh Linh không có cách nào đoán được hắn có bị thương hay không, nhưng tình huống này không thể cứ tiếp tục như thế, chịu đựng cảm giác hồn thể mãnh liệt tách rời, Khanh Linh nâng tay lên: "Lên!"
Vô số quỷ khí từ dưới đất bốc lên, chặn lại trận pháp đang phát sáng ở trên tường.
Động tĩnh này làm cho mọi người dưới mặt đất ai nấy đều sững sờ, xôn xao nhìn qua.
Gần như trong nháy mắt, Cố Vọng đã xuất hiện trước mặt nàng hắn giơ tay lên rồi lại thả xuống: "Thanh Tả!"
"Là ta tự xông vào." Khanh Linh quan sát tình trạng của hắn, "Chàng không bị thương chứ?"
Cố Vọng đã bình tĩnh lại một chút: "Ta không vô dụng như vậy."
Khanh Linh nhìn tay hắn.
Cố Vọng chỉ vào Thư Nhất: "Hiện tại là hắn."
Theo động tác của hắn, Khanh Linh đã thấy rõ dáng vẻ lúc này của Thư Nhất, bộ y phục trắng đã bị nhiễm m.á.u có chút chật vật, sớm đã không còn dáng vẻ ôn hòa trong quá khứ, đáy mắt tràn đầy sát ý lẫn vẻ hung ác nham hiểm không thèm che giấu.
Lúc này, Lâm Canh Đình theo phía sau cũng đã đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/655.html.]
Dưới lòng đất lập tức yên tĩnh trở lại, chỉ lộ ra ánh sáng lờ mờ thoát ra từ trận pháp bị chặn lại, bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Nga
Thấy Lâm Canh Đình, biểu cảm trên mặt Cổ Vũ Yên và Vô Kỳ không đồng nhất, ánh mắt người trước vừa phức tạp lại có chút chột dạ, còn người sau lại tràn đầy hận ý.
Lâm Canh Đình đi đến trước mặt Vô Kỳ: "Ngươi rất hận ta đúng không?"
Vô Kỳ trầm giọng nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
Lâm Canh Đình lại nói: "Muốn lấy thân thể về đúng không?"
Vô Kỳ không nói lời nào, nhưng ánh mắt đã nói rõ hết thảy.
Cổ Vũ Yên há to miệng: "Sư huynh…"
Lâm Canh Đình lạnh giọng hỏi: "Ở Đinh U Trạch, lúc ngươi trúng độc của Huyễn Linh Xà, nói phải cầm đồ của sư huynh về, là nói hắn đúng không?"
Cổ Vũ Yên cúi đầu: "Đúng."
Cho nên không phải trúng cái thứ gọi là Nhiếp Hồn Thuật của Ma giới, mà là khi đó nàng ta đã biết người này là ai.
Lâm Canh Đình gật đầu, chuyển hướng sang Cố Vọng và Khanh Linh: "Giao hắn lại cho ta đi."
Cố Vọng liếc mắt nhìn Lâm Canh Đình, không nói đồng ý cũng không lên tiếng từ chối.
Vô Kỳ nhíu mày hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"