Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 630
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:35:46
Lượt xem: 3
Chủ Thần cười khúc khích: "Thư Nhất, ngươi là một trợ thủ đắc lực."
Chủ Thần nói: "Chẳng qua ở phương diện khác, ngươi lại không bằng hắn."
Ánh mắt Thư Nhất tối sầm: "Ta không cam tâm."
Nghe vậy, Chủ Thần ngược lại nhìn hắn ta lâu hơn một chút, nói: "Mấy thứ nữ nhi tình trường này của các ngươi ta không hiểu, nhưng Thư Nhất, ngươi không thích hợp với Tiểu Khanh Linh."
"Chưa thử qua sao lại biết không thích hợp?"
"Bởi vì ngươi không bằng hắn." Ánh mắt Chủ Thần lập tức trở nên sắc bén: "Chỉ bằng việc ngươi bí mật làm ra những hành động này, ngươi đã kém hơn rồi."
"Mọi việc ngươi đều vì bản thân mình, còn ánh mắt của hắn vẫn luôn ở trên người Tiểu Khanh Linh."
Thư Nhất trầm mặc không nói.
Chủ Thần dựa vào ghế sofa mềm mại, giọng điệu dịu xuống: "Muốn quay lại cũng được, nhưng mọi thứ đều có cái giá của nó, ngươi phải trả giá."
"Ngài muốn gì?"
"Ta không muốn gì cả." Chủ Thần duỗi ngón trỏ ra quơ quơ: "Có điều sau khi ngươi đi rồi, bất luận thành bại sống chết, đều mặc cho số phận, dù sao thế giới kia đã thoát khỏi quản chế của ta, hơn nữa ngươi cũng không còn là quan chấp sự."
Bên trong Điện Chủ Thần yên tĩnh hồi lâu.
Chủ Thần cười hỏi: "Thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/630.html.]
Thư Nhất rốt cuộc gật đầu: "Được."
Chủ Thần thu đầu ngón tay về: "Đi, đi đi."
Thư Nhất thu hồi suy nghĩ, nhìn Khanh Linh ở phía dưới.
Hắn ta đã ở tổng cục chờ đợi rất nhiều năm, cũng không biết về sau còn phải đợi bao lâu, vốn tưởng rằng sẽ có người đồng hành cùng mình, nhưng bây giờ người kia đã đi rồi.
Nghĩ đến năm tháng vô tận về sau, hắn ta cảm thấy như vậy cũng không có gì không tốt, Cố Vọng có thể thì hắn ta cũng có thể.
Khanh Linh đứng trên đá ngầm tóc bị gió thổi hơi rối, nàng lắc đầu: "Chuyện làm cho mình, không có công bằng. Không công bằng chính là do ngài cho rằng như vậy."
Thư Nhất cười nói: "Câu này ta chỉ thừa nhận nửa câu đầu, chuyện làm cho mình."
Nói mãi cũng không thông suốt, Khanh Linh cũng không muốn nói nữa, thứ Thư Nhất muốn nàng không cho được, cũng sẽ không cho.
Nàng lần nữa đánh giá xung quanh, Thư Nhất có thể đến đây, vậy chứng tỏ nhất định có cách ra ngoài.
Nhưng tiếng sóng biển và bọt nước thỉnh thoảng vỗ vào chân tựa như đang đánh sâu vào màng nhĩ, khiến nàng tâm thần bất định.
Nga
"Đừng nhìn nữa." Thư Nhất nói: "Đây là Hải Lâm Uyên, nơi này không có bất kỳ vật sống nào, kể cả vật chết, cô không làm được gì đâu."
Khanh Linh không nói tiếng nào.
Đây là Hải Lâm Uyên sao? Thế chẳng phải là rất gần Ma Giới à? Thậm chí còn ở ngay bên ngoài khe nứt kỳ dị, đã như vậy, những cái bóng đỏ thẫm và bóng tối ở đường chân trời đó cũng là khe nứt kỳ dị đúng không?