Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 601
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:14:06
Lượt xem: 0
Khóe môi Khanh Linh khẽ run rẩy, nhưng lại không động đậy gì, chỉ không hề chớp mắt nhìn Cố Vọng ở trước mặt mình.
Ánh mắt như kéo theo nhiệt độ, tuy rằng mấy năm qua Cố Vọng đã nhìn thấy đã bắt gặp quá nhiều, nhưng vẫn bị ánh nhìn không thèm che giấu này làm cho thất thần.
Hắn khàn giọng mỉm cười: "Sao thế?"
Xung quanh yên tĩnh đến mức chỉ còn lại tiếng gió mơ hồ, Khanh Linh cẩn thận cảm nhận nhịp tim trong lồng nguc từ lúc bắt đầu gặp Cố Vọng đã không thể bình tĩnh lại được nữa.
Còn cả câu nói "điểm cuối cùng là nàng" đó nữa, gần như khiến nhiệt độ cơ thể nàng sắp sôi trào.
Nga
Thấy Cố Vọng cũng mỉm cười, chớp mắt tiếp theo nàng đột nhiên nhón chân lên, một nụ hôn đáp xuống môi hắn.
Cố Vọng dường như không kịp phản ứng, nụ cười vẫn đang treo bên khóe môi chưa kịp thu hồi.
Khanh Linh cong cong mắt, vừa ngay thẳng lại lớn mật nói: "Ta không phải chỉ thích chàng một chút."
Trong đôi mắt đỏ au của Cố Vọng lại nhiều hơn chút mờ mịt hiếm thấy, hắn nghiêng đầu, như cho rằng mình đang nghe lầm, nhưng lại không nỡ rời tầm mắt khỏi mặt Khanh Linh, đành phải duy trì một tư thế vừa buồn cười lại cứng ngắc.
Khanh Linh đã đứng lại ngay ngắn, nhưng chưa kịp đứng vững đã bị Cố Vọng trở tay chụp lại, ôm chặt người vào lòng.
Phát hiện hơi thở nóng rực của Cố Vọng rơi vào vành tai, Khanh Linh lại mỉm cười nói: "Sao vậy?"
Cố Vọng dán môi lên lỗ tai nàng: "Không phải một chút, thế là bao nhiêu?"
"Rất nhiều." Khanh Linh hơi dừng lại: "Có lẽ nhất thời ta không biết phải nói thế nào, nhưng ta rất thích chàng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/601.html.]
Tiếng nói vừa dứt, Cố Vọng tựa như nổi điên nắm chặt cánh tay nàng: "A Linh…"
Bên hông Khanh Linh lờ mờ có cảm giác đau: "Đau."
Động tác của Cố Vọng thoáng khựng lại, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Chịu đựng."
Hắn không nỡ buông ra, cũng sợ đây chỉ là một giấc mộng trong Vân Gian Cảnh mà thôi, là tâm ma của hắn.
Mặc dù ngoài miệng hắn nói như vậy, nhưng từ từ hắn vẫn nới lỏng sức lực.
Khanh Linh đang định nói gì đó, nhưng chợt cảm giác được thân thể hơi không đúng, giống như có một lực lượng nào đó muốn hút nàng đi.
"Hình như không đúng."
Cố Vọng ở trước mặt dường như cũng nhận ra được, hắn nhíu mày, sau đó mới đeo cái mặt nạ Khanh Linh vừa mới gỡ xuống lên, tiếp theo cũng nhanh chóng đeo mặt nạ của mình lên: "Không có mặt nạ sẽ bị lực đẩy trong Vân Gian Cảnh hút ra."
Hừ…
Trong lời nói ít nhiều cũng mang theo chút mất hứng.
Khanh Linh nghĩ là mình biết hắn mất hứng diểm nào, cho nên chủ động vươn tay kéo lấy tay Cố Vọng.