Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 571

Cập nhật lúc: 2024-10-11 15:45:07
Lượt xem: 2

Đối với chuyện xin lỗi này, hắn đặc biệt cố chấp và luôn đặt hạn chế.

Khanh Linh quả thực không ngờ Cố Vọng lại để ý những lời mình từng nói đến như vậy.

Nàng cong cong khóe mắt, bật cười thành tiếng, ánh mắt sáng trong rạng ngời khiến cho người ta cũng bất giác thả lỏng theo nụ cười của nàng.

"Đủ rồi." Nàng nói: "Không đánh chàng đâu."

Cố Vọng lại không quá hài lòng, nhưng thấy nàng đã đứng dậy, hắn cũng cười theo: "Sao thế, không nỡ à?"

Nga

"Ừ, có chút." Khanh Linh thản nhiên đáp.

Nàng rút tay mình về, nói: "Trước cho chàng nợ đấy, về sau ta tàn nhẫn sẽ tính."

Cố Vọng ngồi thẳng người dậy, nhìn nàng một hồi lâu, chợt nhấc tay lên tự tát mình một cái, sau đó tỉnh bơ nói: "Ta cam lòng."

Khanh Linh bị cái tát này của hắn làm giật mình: "Chàng làm gì vậy?"

Cố Vọng ra tay không nhẹ, in năm dấu tay, trên má lập tức đỏ lên.

"Sau này nếu lại tức giận nhưng không xuống tay được thì cứ nói với ta." Cố Vọng tựa như người không có việc gì: "Ta đánh thay nàng, tránh cho nàng lại đau tay."

Khanh Linh: "..."

Cố Vọng lại còn nở nụ cười, hết sức vô lại: "Dù sao sẽ không còn chuyện xin lỗi nữa, thay vào đó nàng có thể đánh ta nhiều hơn mấy lần, nàng thấy như vậy có được không?"

Khanh Linh nhìn mặt hắn, Cố Vọng nào đã bị người ta bạt tai qua, chuyện này truyền ra ngoài khéo lại khiến cho người ta hoảng hốt giật mình.

Nàng nhất thời vừa muốn cười lại vừa có chút xúc động.

Khanh Linh có chút bất ngờ.

Nàng vốn cho rằng nói ra chuyện quá khứ sẽ là một chuyện khiến nàng cảm thấy nghẹt thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/571.html.]

Nhưng hành động của Cố Vọng lại vô tình chuyển hướng chú ý của nàng, như thể những chuyện kia cũng không còn quá quan trọng nữa.

Cố Vọng nhướng mắt gọi: "A Linh?"

"Hửm?"

Cố Vọng: "Nàng nói có được không?"

"Được." Khanh Linh nhanh chóng trả lời: "Nhưng lần sau không được đánh vào mặt."

Cố Vọng hơi ngẩn người: "Cái gì?"

"Không phải ta đã nói rồi sao?"

Khanh Linh khẽ cười: "Ta rất thích gương mặt này của chàng."

Cố Vọng: "..."

Hắn im lặng, khẽ cắn môi, ra vẻ tức giận kéo Khanh Linh qua, buộc nàng phải nhìn mình: "Được, nàng thích thì để nàng nhìn nhiều hơn."

Hắn nói xong còn cố ý giấu nửa bên mặt bị đánh của mình sang một bên.

"Bây giờ mặt bị xấu rồi." Khanh Linh cố ý ngoảnh mặt đi: "Không nhìn nữa."

"Không được." Cố Vọng rất cố chấp: "Đây là vì nàng mới đánh, chẳng lẽ nàng không đau lòng chút nào sao?"

Khanh Linh liếc mắt nhìn gò má của hắn, dấu đỏ kia cực kỳ dễ thấy, nhưng cũng không ngờ lại khiến nàng nóng mắt.

Im lặng một lúc, Khanh Linh bỗng nhiên ngẩng đầu, dán môi lên sườn mặt hắn.

 

 

Loading...