Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 569
Cập nhật lúc: 2024-10-11 15:42:28
Lượt xem: 0
Những thứ nàng muốn, cho dù hắn không quan tâm thì hắn cũng muốn cho.
Cố Vọng không muốn ngắm nhìn thế giới gì đó, cũng không muốn đi trải nghiệm.
Đối với hắn mà nói, những gì Khanh Linh mang đến cũng đã đủ rồi.
Tay hắn điểm nhẹ lên ấn đường của Khanh Linh rồi vẽ một đường cong trên mặt nàng, sau đó dừng lại ở đuôi mắt: "Còn một vấn đề nữa."
Khanh Linh: "Hả?"
Đôi mắt nàng bị một đôi tay lạnh như băng bao bọc, tầm mắt hoàn toàn bị cản trở.
Nàng nghe thấy giọng nói cố ý hạ thấp của Cố Vọng: "A Linh, nàng c.h.ế.t như thế nào?"
Mi mắt Khanh Linh không kìm được run rẩy, tựa như quét qua lòng bàn tay Cố Vọng.
"Chàng..."
"Người đó nói cho ta biết." Cố Vọng cũng không che giấu.
‘Người đó’ chắc chắn là Chủ Thần, ở tổng cục Cố Vọng cũng chỉ có giao lưu với Chủ Thần mà thôi.
Cố Vọng hỏi: "Lúc ở Cửu Vực đó nàng đã nhìn thấy những gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/569.html.]
Nơi đó có thể cho người ta nhìn thấy thứ mình sợ nhất, Khanh Linh đã nhìn thấy thứ gì mới có thể bất lực bảo người ta nhanh cứu nàng như vậy.
Cố Vọng không cần nghĩ cũng biết lúc nàng còn sống nhất định gặp phải chuyện gì đó, nhưng muốn hiểu quá khứ của nàng thì vẫn phải đợi nàng nguyện ý nói ra.
"Lần nào nàng nhập mộng cũng rất bất an." Cố Vọng vẫn bịt mắt nàng lại, ở nơi Khanh Linh không nhìn thấy, hắn không hề che giấu vẻ âm u lẫn g.i.ế.t chóc trong mắt mình, chỉ là giọng điệu lại rất ấm áp: "Luôn cau mày, chẳng lẽ mơ thấy thứ gì không tốt sao?"
Không tốt đến nỗi cho dù đang ở trong mộng vẫn cầu cứu.
Bởi vì mỗi một lần nhập mộng, những thứ mơ thấy đều là quá khứ bản thân không muốn chứng kiến lại.
Khanh Linh rất hiếm khi nằm mơ, dường như sau khi gặp được Cố Vọng, những ký ức xa xưa đã phủ bụi kia mới một lần nữa bị mở ra.
Nàng đột nhiên nhớ tới thời điểm trước khi mình đi đã từng hỏi Cố Vọng, "Ngươi không biết gì về ta, vì sao lại thích?"
Khi đó Cố Vọng đã đáp thế nào?
"Nàng đã cho ta cơ hội chưa?"
Những chuyện quá khứ dường như đều được viết trên mấy tờ giấy kia, Khanh Linh không đề cập tới nữa, cho dù bị Chủ Thần bắt gặp thì nàng cũng không chủ động nhắc đến.
Nàng có muốn kể cho Cố Vọng không?
Lúc ở Cửu Vực, nhìn thấy Cố Vọng đột nhiên xuất hiện, nàng đúng là đã có chút yên tâm, giống như cho dù ở bất kỳ đâu thì luôn có một người liều lĩnh tìm đến nàng, để nàng cảm thấy bản thân có thêm chút cảm giác tồn tại, cảm giác tồn tại ở trên đời này.
Nga