Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 548
Cập nhật lúc: 2024-10-11 14:53:54
Lượt xem: 2
Khanh Linh biết, Tiểu Kim Uyên đã nói bị thương nặng thì không phải là nặng bình thường.
Hơn nữa ở trong màn sáng, nàng nhìn thấy dáng vẻ Cố Vọng hệt như không muốn sống tiếp nữa.
Muốn sống, nhưng hành động lại không phải như vậy.
Cố Vọng nhanh chóng hoàn hồn, nhìn vào đồng tử của nàng: "A Linh đang lo lắng cho ta sao?"
Khanh Linh không hề phủ nhận: "Ừm."
Nga
Cố Vọng mỉm cười, thật ra hắn đã nghe Tiểu Quỷ Chủ nói lời này không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần nghe hắn vẫn cảm thấy sung sướng.
Mặc kệ là vì nhiệm vụ ở quá khứ hay là hiện tại.
Khanh Linh khó hiểu: "Chàng cười cái gì?"
Cố Vọng ngậm ý cười nói: "Nàng lo lắng cho ta, chẳng lẽ ta không nên vui mừng sao?"
Khanh Linh bỗng chốc không biết phải nói gì.
Giọng của nàng không nóng không lạnh: "Ta lo lắng cho chàng, nhưng chàng vẫn đang gạt ta, làm cho ta ngủ mê man sau đó đi tìm Lâm Ngân Chi, còn dưới tình huống biết rõ sẽ bị thương."
Nàng ngước mắt lên: "Như vậy cảm thấy vui lắm sao?"
Ý cười trên mặt Cố Vọng đông cứng lại, thậm chí còn có chút lúng túng.
Khanh Linh nói tiếp: "Cố Vọng, chàng có nghĩ tới không, nếu lúc ở Vô Trần Sơn, ta đã trở về rồi nhưng chàng lại không đứng lên được thì sẽ thế nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/548.html.]
Cố Vọng vô thức bác bỏ: "Sẽ không."
Hắn sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra, hắn còn đang đánh cược mà.
Khanh Linh đã thông suốt: "Cho nên chàng đã có tính toán từ trước."
"Không phải."
Khanh Linh cười nhạt: "Chàng đã tính toán từ trước, lại còn gạt ta, là như vậy đúng không?"
Trước khi đến Khanh Linh đã suy nghĩ rất nhiều.
Nghĩ đến điên cuồng và chấp nhất của Cố Vọng, nghĩ đến tình yêu cố chấp của hắn.
Nghĩ xem hắn rốt cuộc là yêu bản thân mình, hay chỉ là vì sự quan tâm ít ỏi mà hắn nhận được trên cõi đời này, cũng có thể bởi vì cô là biến số duy nhất mà hắn tự tin nắm giữ trong tay đó.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không rõ, nên nàng dứt khoát thuận theo suy nghĩ đi tới đây.
Khanh Linh đột nhiên lên tiếng: "Nếu ta không đối xử tốt với chàng nữa thì sao?"
"Không tốt với chàng, không lo lắng cho chàng, thậm chí không tiếp nhận chàng." Khanh Linh dừng một chút rồi nói tiếp: "Như vậy chàng có còn tính toán định liệu trước nữa không?"
"Không phải ta đã nói rồi sao, mỗi một câu chuyện đều có điểm mấu chốt."
Tính của Khanh Linh là có gì nói đó, những lời này nàng cũng không định giữ nữa mà dứt khoát đem ra thảo luận với Cố Vọng.
Cố Vọng lại im lặng, quanh người hắn đều căng thẳng, giống như một con thú hoang bất kỳ lúc nào cũng có thể bộc phát.