Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 542

Cập nhật lúc: 2024-10-11 14:46:39
Lượt xem: 3

Chuyện Cổ Vũ Yên và Vô Kỳ xuất hiện ở đây, Lâm Ngân Chi không hề hay biết, vậy chẳng phải càng lạ lùng sao?

Cùng một sư môn, vì sao phải chia binh hai đường?

Nga

"Lâm đạo trưởng, ban ngày bọn ta cũng đã nói rõ rồi." Trong lòng Khanh Linh có chừng mực, bèn nói: "Ban đêm ngươi lại đây không nói…"

Nàng dừng một chút, khẽ nhíu mày nhìn sang Cố Vọng: "Còn ở địa bàn của ta ra tay, dường như không thích hợp."

Lâm Ngân Chi quay đầu: "Hắn ra tay trước."

Nói thế nào đây.

Khanh Linh hình như không quá bất ngờ.

"Nhưng dù nói thế nào, bây giờ Cố Vọng cũng là người ta che chở." Nàng nói, "Ra tay với người của ta ngay tại địa bàn của ta, ngươi cũng biết đó, ta luôn bao che khuyết điểm."

Cố Vọng ở sau lưng nàng khẽ cười một tiếng.

Khanh Linh lại làm như không nghe thấy, tiếp tục nói: "Huống chi, nơi này còn có hai người nửa đêm canh ba lén lút chạy đến chỗ của ta. Điều này làm ta rất bất an."

Nàng lựa chọn dẫn theo hai người này tới đây, một là không biết tình huống của Cố Vọng và Lâm Ngân Chi ra sao, nàng cần phải có người trong tay làm thẻ đánh bạc.

Hai là cũng muốn xác nhận thử xem, hai người này và Lâm Ngân Chi rốt cuộc đang có chủ ý gì.

Bây giờ xem ra, dường như không phải cùng một chủ ý, có điều đây là chuyện mà Lâm Ngân Chi cần phải quan tâm.

"Xin lỗi." Lâm Ngân Chi thu kiếm, trầm giọng nói: "Đây không phải chủ ý của ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/542.html.]

Khanh Linh nhận lời xin lỗi này, nhưng Lâm Ngân Chi tối đến lại lần nữa tới Quỷ giới, chứng tỏ ý niệm ban ngày của y vẫn chưa từ bỏ.

Cho nên nàng lại nói: "Ta hy vọng chuyện này không có lần sau, bây giờ ta rất tốt, Lâm đạo trưởng không cần phải lo lắng nhiều."

Lâm Ngân Chi không đáp lại những lời này, chỉ lặng lẽ nhìn Khanh Linh.

Lúc này, Khanh Linh chợt nghe Cố Vọng ở sau lưng khẽ hừ một tiếng, nàng quay đầu, Cố Vọng rũ mắt tay che n.g.ự.c mình, cất giọng: "A Linh, ta đau."

Không nhìn ra ngoại thương, chẳng lẽ bị nội thương?

Khanh Linh gật đầu, đáp lại: "Lâm đạo trưởng đưa sư muội và sư điệt của ngươi về đi."

Trầm mặc một chốc, nàng lại ôn hòa nói: "Nếu có lần sau, nói không chừng ta sẽ làm gì bọn họ đó."

Lần này không cần Lâm Ngân Chi làm gì, Cổ Vũ Yên và Vô Kỳ lập tức đi về phía y.

Khanh Linh cũng không nhìn bọn họ nhiều thêm.

Từ đầu đến cuối bọn họ không phải cùng một mục đích, Khanh Linh chỉ là vứt chuyện này ra ngoài, cưỡng ép cột bọn họ vào chung một chỗ.

Lâm Ngân Chi thông minh như vậy, tất nhiên sẽ có lòng nghi ngờ.

Nàng nhìn Cố Vọng còn đang che ngực, nói: "Quay về trước đi."

 

 

Loading...