Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 489
Cập nhật lúc: 2024-10-11 13:51:30
Lượt xem: 2
Thật ra Khanh Linh không biết nên phản ứng ra sao.
Màn sáng trước mặt hai người đã biến mất, nhưng cảnh tượng vừa rồi vẫn hiện lên trước mặt nàng.
Không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy cảnh tượng này dường như rất quen thuộc, giống hệt như một màn nàng đã từng chứng kiến, đã từng nhìn thấy một Cố Vọng như vậy ở trước mặt nàng, rơi vào bên trong khe nứt kỳ dị.
Cố Vọng thấy nàng không nói lời nào, đi từng bước về phía nàng: “A Linh.”
Khanh Linh vô thức lui về phía sau, cuối cùng cũng hoàn hồn lại.
Cô hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Nhìn thấy trong hình ảnh là Lâm Ngân Chi đ.â.m hắn, nên hắn mới có thể rơi vào.
Nhưng trong tiềm thức Khanh Linh lại không nghĩ như vậy.
Nếu thật sự là như vậy, theo lý Cố Vọng luôn muốn gi.ế.t ch.ế.t Lâm Ngân Chi, vì sao bây giờ lại dùng thân thể của Lâm Ngân Chi xuất hiện ở đây?
Chỉ có một khả năng, đó là Cố Vọng cố ý kích thích Lâm Ngân Chi, nhân cơ hội thuận tiện nhập vào thân thể y.
Đây là khả năng Khanh Linh không muốn nghĩ tới nhất, nhưng lại có tính khả thi nhất.
Từ trước tới nay Cố Vọng chính là như vậy, hắn luôn có một loại điên cuồng muốn cùng người khác đồng vu quy tận.
Ví dụ như lúc ở trong Thần Cảnh Kim Uyên, ví dụ như lúc ở trong trận pháp trải rộng dưới mặt đất Hoài Thành kia.
Vì đạt được mục đích, cho dù biết chuyện này bản thân không chiếm được lợi ích thì hắn cũng nguyện ý làm.
Nga
Khanh Linh cực kỳ bình tĩnh, thậm chí trong ánh mắt nhìn Cố Vọng cũng không có bất kỳ gợn sóng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/489.html.]
Đây là dáng vẻ mà Cố Vọng không thích nhìn thấy nhất.
Hắn nhẹ nhàng tới gần, Khanh Linh lập tức lùi về sau một bước, như thể hắn không trả lời thì Khanh Linh sẽ không tiếp tục tới gần hắn vậy.
Nhưng như vậy lại làm đáy lòng Cố Vọng dâng lên một sự ấm ức.
Hắn phải nói sao đây? Nói phải thì Khanh Linh sẽ tức giận, nói không phải thì chính là lừa gạt, bị phát hiện thì nàng cũng sẽ tức giận.
Có một khoảnh khắc Cố Vọng cảm thấy mình thật sự rất hèn nhát, nhưng hắn lại bị Khanh Linh nắm chắc mệnh môn, dù sao hắn của lúc này cũng không muốn thứ gì khác nữa.
Chỉ muốn người ở trước mặt này thôi.
Cố Vọng mím môi, hắn cũng từng nghĩ sẽ có một ngày này, chẳng qua là đến trước thời hạn mà thôi.
Hắn có chút tự giễu: “Nàng muốn nghe điều gì?”
Khanh Linh: “Lời nói thật.”
“Phải.” Cố Vọng không chút do dự nói: “Trước khi xảy ra đã nghĩ kỹ rồi.”
Nhận được câu trả lời này, thật ra Khanh Linh cũng không bất ngờ lắm.