Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 480
Cập nhật lúc: 2024-10-11 13:40:14
Lượt xem: 5
Mỗi lần người nọ nói với hắn phải sống thật tốt, là đang dùng tâm thái gì?
Còn hắn lại hết lần này tới lần khác đánh nát những ý niệm này của nàng, tâm trạng của nàng những lúc ấy lại như thế nào?
Sau một hồi lâu, đầu ngón tay Cố Vọng bấm sâu vào lòng bàn tay, lại một lần nữa hỏi: “Nàng đang ở đâu?”
“Cửu Vực.” Chủ Thần làm bộ như không nhìn thấy động tác của hắn, giơ tay lên, ở giữa trước mặt hai người lập tức xuất hiện màn sáng.
Giữa màn hình là bên trong một không gian thuần trắng, nhìn không thấy biên giới, toàn bộ không gian chỉ có Khanh Linh mặc váy trắng.
Trước mặt nàng có một cái ghế nhưng nàng lại không ngồi.
Nàng ngồi dưới đất, sắc mặt tái nhợt, hai mắt gắt gao nhắm chặt, thân thể còn hơi run rẩy.
“Ở đây, nàng sẽ thấy chuyện mà mình sợ nhất, một lần rồi lại một lần, thẳng đến hết một tháng.” Chủ Thần không cảm xúc nói: “Hết thảy những điều này đều là vì ngươi.”
“Có người phát điên ở đây, có người chết ở đây.” Ông ta quay đầu lại hỏi: “Ngươi đoán xem nàng sẽ là loại nào?”
Cố Vọng nhìn chằm chằm vào người trên màn hình, hỏi lại lần nữa: “Nàng đang ở đâu?”
Khí tức của hắn không quá ổn định, hai tròng mắt lờ mờ hiện ra tơ máu màu đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/480.html.]
Ngay sau đó, hai người ngạc nhiên nhìn chuyện xảy ra.
Khanh Linh mở mắt, sau khi bình phục lại một chút, bàn tay nhỏ gầy của nàng đặt lên trên ghế, chậm rãi từ dưới đất đứng lên, chuyển qua ngồi trên ghế, sau đó cầm lấy bút, cúi đầu bắt đầu viết xuống quy tắc tổng cục.
Nga
Chủ Thần có chút kinh ngạc: “Ồ?”
Cố Vọng đột nhiên bật cười một tiếng, A Linh của hắn còn cố chấp hơn bất kỳ ai khác, sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Nhưng đây là một khía cạnh, hắn sẽ không để nàng ở lại nơi quỷ quái này một tháng.
“Tốt hơn ta tưởng tượng nhiều.” Chủ Thần nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, cười nhạo: “Ngươi cười cái gì? Tiểu Khanh Linh vì mình mà cố gắng biết bao, cũng vì ngươi mà nỗ lực thế nào, nhưng ngươi thì sao?”
Cố Vọng thu lại ý cười.
Chủ Thần chống cằm, chậc chậc hai tiếng: “Nếu như Tiểu Khanh Linh chịu nhiều khổ cực như vậy, nhưng đến cuối cùng lại phát hiện ngươi vẫn nhảy vào chỗ đó, ngươi cảm thấy nàng sẽ nghĩ thế nào?”
Ý cười của Cố Vọng hoàn toàn biến mất.
Cuối cùng Chủ Thần cũng hả giận, ông ta đứng lên vỗ vỗ tay, một người máy đi ra: “Nó sẽ dẫn ngươi đi Cửu Vực tìm nàng.”
“Cố Vọng, ngươi nói ngươi thích nàng, nhưng ngươi có biết nàng nghĩ gì không? Ngay cả nàng muốn gì ngươi cũng không biết.”
“Ta sẽ không cản ngươi đưa nàng đi, điều kiện tiên quyết là nàng phải tự nguyện đi theo ngươi.”