Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 338
Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:22:09
Lượt xem: 1
Hiểu lầm ngươi thích ta.
Lời này Khanh Linh sẽ không nói ra.
Thư Nhất nghe vậy, đột nhiên nói: “Hiểu lầm?”
Khanh Linh nhân cơ hội gật đầu với hắn: “Đúng, chuyện trước đó chỉ là hiểu lầm mà thôi.”
Độ cong nơi khóe miệng Cố Vọng hơi trễ xuống, không lên tiếng.
Khanh Linh nói chuyện luôn vòng vèo rẽ ngoặc, ai ngờ lúc này Thư Nhất lại thẳng thắn, hắn đột nhiên mỉm cười: “Cho nên nói, chuyện nhìn thấy ở Ma Thành trước đó cũng là hiểu lầm ?
Cố Vọng nhấc mí mắt lên.
Thư Nhất lại nhiệt tình hỏi: “Có thật là ngươi không có suy nghĩ không nên có với Linh Linh không?”
Đầu ngón tay Cố Vọng điểm nhẹ lên Phật châu, hiểu ý nói: “Ta còn đang thắc mắc vì sao A Linh lại đột nhiên né tránh ta, thì ra ‘người chỉ điểm’ mà nàng nói chính là Tiên Tôn.”
“Tiên Tôn cũng là người có thân phận, sao lại đi làm loại chuyện rình mò thế ?” Cố Vọng khẽ cười giễu cợt, “Ngay cả A Linh mà cũng chỉ để nàng ngụy trang thành như vậy bước vào Vân Cửu Phong.”
Nga
Hắn ra vẻ giật mình: “Hay là đối với Tiên Tôn, A Linh không thể để người khác nhận ra?”
“Ta và Linh Linh quen biết nhau nhiều năm, phải làm gì hay làm như thế nào, hình như không cần giải thích với ngươi.” Thư Nhất vẫn mang dáng vẻ gió thoảng mây trôi, ôn nhuận như ngọc: “Có điều, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề ta vừa hỏi.”
Trong mắt Cố Vọng nhiều hơn một phần sắc bén, hắn lãnh đạm nói: “Liên quan gì tới ngươi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/338.html.]
“A Linh.” Cố Vọng quay sang nhìn Khanh Linh, nhẹ giọng nói: “Cố nhân mà ngươi quen biết nhiều năm này hoàn toàn coi ta như phạm nhân tra hỏi, bây giờ tâm trạng của ta giống như càng không tốt rồi.”
Khanh Linh cảm thấy đau đầu.
Một lời không hợp là bầu không khí lại bắt đầu căng thẳng.
“Trời cũng không còn sớm nữa, ta cũng hơi mệt.” Cố Vọng ngáp một cái: “Thế nào? A Linh đã nghĩ ra chưa?”
Nghĩ ra cái gì, dùng thứ gì để trao đổi sao?
Thật ra vừa rồi Cố Vọng nói không phải không có lý, hắn không quen lại chẳng thân với Thư Nhất, việc này có tính cũng chỉ có thể tính lên đầu nàng thôi.
Khanh Linh cũng nhớ rõ hắn từng nói muốn lấy thứ gì đó trao đổi, lần này nếu Cố Vọng thật sự biết gì đó, đây sẽ là thứ mà Khanh Linh cần.
Nàng cũng không thể hùng hồn bám theo Cố Vọng đòi lấy mà không chịu trao đổi.
Nhưng trao đổi mà lần trước Cố Vọng muốn là làm nô lệ cho hắn.
Khanh Linh có chút rầu rĩ.
Khanh Linh quay người, đối diện với Cố Vọng, mím môi hỏi: “Vậy ngươi muốn thứ gì?”
“Ta cần phải suy nghĩ lại thật kỹ.” Cố Vọng cong cong môi, nói: “Giờ tý canh ba đến tìm ta.”
Giờ tý canh ba?