Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 331
Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:14:21
Lượt xem: 5
Lời này vừa dứt, Thư Nhất hơi nhíu mày, ngay cả Khanh Linh cũng lặng lẽ đánh trống trong lòng.
Lâm Ngân Chi nhàn nhạt lên tiếng: “Quỷ Chủ vẫn luôn ở bên cạnh Cố Vọng, ngày đó nàng cũng có mặt.”
Thư Nhất phút chốc im lặng, sau đó mỉm cười: “Được.”
Chung trà đặt trên bàn phát ra một tiếng vang nhỏ, tiếp đó Lâm Ngân Chi đứng dậy, vái chào: “Có lẽ sư thúc còn bận việc khác, nếu không có việc gì nữa, đệ tử xin phép lui trước.”
“Đi đi.” Không có thêm thông tin gì khác, Thư Nhất cũng không giữ y lại lâu, hắn vuốt cằm: “Đi đi, thí luyện bảy ngày, nhớ để tâm nhiều hơn.”
Lâm Ngân Chi quay người, nhìn Khanh Linh khẽ gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Sau khi người đi rồi, Thư Nhất mới đứng dậy đi tới trước mặt Khanh Linh, dịu giọng hỏi: “Hôm đó đã xảy ra chuyện gì?”
Cố Vọng cứu Lâm Ngân Chi, nhưng lại nhập vào cơ thể của hắn.
Khanh Linh cảm thấy có chút không đúng.
Nàng đang định nói thì tiếng chuông gió ở ngoài viện đột nhiên vang lên, lần này là vang liên tục không ngừng.
Thư Nhất nhìn thoáng qua bên ngoài, trên tay bấm quyết, vẻ mặt có chút nghiêm trọng: “Bên phía chưởng môn có biến, cô ở đây chờ ta.”
Khanh Linh khẽ gật đầu.
Sau khi Thư Nhất rời đi, Khanh Linh ngồi trước bàn ngẫm lại sự khác biệt mấy ngày qua của Cố Vọng.
Thần hồn của Lâm Ngân Chi vẫn ổn, nói cách khác là thần hồn của y không bị tổn hại gì.
Vậy tại sao y lại hôn mê? Có phải Cố Vọng lại lừa nàng không?
Thư Nhất rời đi rất lâu, màn đêm buông xuống, Thanh Linh vẫn ngồi trong viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/331.html.]
Chỉ là có chút kỳ lạ, không ngờ trong viện này có một cái xích đu nhỏ.
Khanh Linh lập tức ngồi lên xích đu để giảm bớt cơn buồn ngủ của mình.
Nàng quả thực có chút buồn ngủ, nhưng Thư Nhất chưa nói cho nàng biết nàng có thể ngủ ở đâu, nàng lại không quen ở trong phòng đã có chủ, cũng không dám ngủ.
Ở Vân Cửu Phong này nàng cũng không thể tùy tiện sử dụng quỷ khí, nếu để lộ tẩy cũng không tốt.
Xích đu khẽ đung đưa, chợt một cơn gió thổi đến, Khanh Linh vội vàng kéo dây thừng hai bên.
Lúc này, trên mu bàn tay nàng đột nhiên bị một cảm giác mềm mại lạnh lẽo bao phủ, sau lưng có người lẳng lặng phủ lên, trong không khí phảng phất mùi đàn hương nhàn nhạt.
Khanh Linh hơi mở to mắt, chỉ là nàng còn chưa kịp quay đầu, cảm giác lạnh lẽo bao trùm lên mu bàn tay đã hoàn toàn rút lui, tiếp đó sau lưng có một lực đẩy cực mạnh, nàng bị đẩy mạnh ra ngoài.
Xích đu bị đưa lên cao, Khanh Linh không kìm được giật mình hét lên một tiếng.
Nga
Vừa mới hạ xuống, người phía sau lại đẩy mạnh thêm cái nữa, Khanh Linh trước nay chưa từng bị đưa lên độ cao như vậy, tim nàng sắp sửa rơi ra ngoài.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Là Cố Vọng đúng không? Sao hắn lại ở chỗ này?
Lần thứ ba.
Lần này Khanh Linh bị ném thẳng ra ngoài, có điều thân thể nàng vừa mới bay lên không trung đã được người ở sau lưng ôm vào lòng.
Người phía sau ôm chặt lấy nàng, vững vàng ngồi lên trên xích đu, cả hai người đung đưa qua lại theo quán tính của xích đu.
Khanh Linh muốn quay đầu lại, người phía sau lại giữ c.h.ặ.t đ.ầ.u nàng, kề sát vào tai nàng, thì thào gọi: “A Linh.”
Tay hắn chậm rãi hạ xuống, đặt trên cổ Khanh Linh.
Giọng nói của hắn khàn khàn, mang theo ý cười nhàn nhạt phiêu tán trong gió: “Mấy ngày qua không đến tìm ta, là bận đi cùng hắn sao?”