Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 28
Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:37:10
Lượt xem: 6
Vừa lúc tiểu nhị bắt đầu mang đồ ăn lên, một bàn đồ ăn nối liền không dứt, chỉ một lát đã chất đầy bàn.
Khanh Linh ngượng ngùng giương mắt: “Chỉ là, hình như không còn chỗ cho ngươi đặt đồ ăn.”
Biểu cảm trên mặt nam tử dại ra giống như tiểu nhị.
Hắn nhìn một bàn tràn đầy thức ăn, sau đó nhìn lại thân hình Khanh Linh, nhất thời không biết phải nói gì.
Hắn thở dài một hơi, ánh mắt sâu thẳm nhìn những món đồ ăn đó.
Bộ dạng giống như thật sự rất muốn ăn, Khanh Linh không thể đặt đũa xuống, nàng biết đống thức ăn quá sức hấp dẫn.
Nàng do dự nói: “Nếu không, cùng nhau ăn đi……”
Còn chưa nói dứt lời, quạt xếp của nam tử liền thu lại, thẳng thừng ngồi xuống: “Được thôi!”
Khanh Linh: “……”
Nàng yên lặng đưa qua một đôi đũa.
Nam tử nhận đôi đũa, nói: “Ta sẽ không ăn không của ngươi, bàn này coi như ta mời.”
Ánh mắt Khanh Linh tức khắc rực sáng: “Ăn nhiều một chút, không đủ chúng ta lại gọi thêm.”
“Ngươi cũng tới tham gia Vạn Phật hội sao?” Nam tử giống như không cảm thấy xấu hổ khi ăn cơm cùng người xa lạ, vừa ăn vừa hỏi, “Ta là Tống Đoan của Nam Sở Môn, ngươi thì sao?”
Tống Đoan.
Khanh Linh nhớ người này, hắn là một trong những vai chính, thiếu môn chủ của Nam Sở Môn, tính cách rộng rãi, không tính toán, ở Vạn Phật hội cũng sẽ quen biết nam nữ chính, cuối cùng cùng nhau trừ gian diệt ác, chỉ là cuối cùng kết cục không tốt lắm.
Vì cứu nam nữ chính đã bị ma tu kéo vào ma pháp, bị ma vật của ma pháp cắn nuốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/28.html.]
Khanh Linh thu hồi suy nghĩ: “Khanh Linh, Quỷ Tu.”
Động tác húp thức ăn như gió bão của Tống Đoan bỗng dừng lại, hắn hoảng sợ nhìn Khanh Linh: “Ngươi ngươi ngươi!”
Khanh Linh khó hiểu: “Hả?”
“Quỷ Tu vì sao lại đến Vạn Phật hội?!”
Tống Đoan không phải là có thành kiến với Quỷ Tu, trước nay Tiên môn và Quỷ Tu đều ở trong tình huống, ngươi không động vào ta ta không động ngươi.
Chỉ là Quỷ Tu và Phật môn lại không giống nhau, luôn luôn muốn tránh mặt nhau.
Khanh Linh vô tội: “Ta không hề nói muốn đi Vạn Phật hội.”
“Ta chỉ tới nơi này ăn đồ chay.”
Tống Đoan: “……”
“???”
Nhìn một bàn thức ăn tràn đầy, hắn thật sự không thể phản bác được.
Hắn im lặng, bắt đầu dùng cơm, nhưng vẫn tò mò nhìn Khanh Linh, người trước mắt với những Quỷ Tu trước đây hắn nhìn thấy hoàn toàn không giống nhau.
Quỷ Tu sinh hoạt ở nơi âm u, mặt trắng như tờ giấy, cũng không muốn gặp người.
Nga
Mà người trước mặt, ngoài làn da trắng ra thì cũng không có chỗ nào hợp lý, thậm chí còn đẹp hơn nhiều so với những nữ tu trong môn phái hắn.
Nàng nghiêm túc ăn cơm, như không có một chút để ý, cảnh đẹp ý vui lạ thường, lý do cũng là vì được Tống Đoan mời một bàn thức ăn này.
Tống Đoan ngập ngừng giây lát: “Ý ta không phải nói Quỷ Tu không tốt.”