Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 202
Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:11:44
Lượt xem: 3
Cố Vọng cong môi, vậy thì cứ thỏa mãn niềm vui này của cô đi.
Huyền Linh Xà nhanh chóng đến gần Cổ Vũ Yên, Cổ Vũ Yên đã có chuẩn bị từ lâu, nàng ta rút kiếm ra đứng ở một bên, vẻ mặt quả quyết.
Trong chớp mắt khi con rắn sắp sửa tới gần nàng ta, Cổ Vũ Yên phi thân lên, một tấm bùa chú đáp lên mặt đất, đánh thẳng về phía Huyễn Linh Xà, trong nháy mắt tấm bùa chú đã đánh lên thân con rắn kia.
Huyễn Linh Xà đột nhiên gào lên một tiếng, sau đó thân thể của nó đột nhiên biến mất không thấy đâu.
Khanh Linh: “?”
Cố Vọng lại không cảm thấy bất ngờ: “Còn đang ở gần đây.”
Hắn vừa nói xong, trên mặt đất đột nhiên có thêm rất nhiều tro bụi gây nhiễu loạn tầm nhìn, một cái đuôi rắn thật lớn, có thể sánh ngang với một cái thắt lưng thô to của người trưởng thành đột nhiên từ phía trong bay ra, đánh tới Cổ Vũ Yên.
Cổ Vũ Yên nhanh chóng né tránh, sau đó cầm kiếm bắt đầu đánh nhau với nó.
Nga
Khanh Linh hơi không nắm chắc chủ kiến: Cổ Vũ Yên đến là để tìm Huyễn Linh Xà hay là đến tìm Lâm Ngân Chi? Có nên giúp hay không đây?
Thế nhưng Cố Vọng ở bên cạnh lại thản nhiên nói: “Không cần gấp.”
Khanh Linh: “Gì cơ?”
Nhưng ngay sau đó nàng lập tức biết được, Cổ Vũ Yên đã sớm bố trí cạm bẫy, nơi này đã sớm bày trí trận pháp, cho nên lúc một kiếm kia đ.â.m vào trên đuôi Huyễn Linh Xà, nàng ta mới đột nhiên tránh đi.
Trận pháp nháy mắt bao vây Huyễn Linh Xà ở bên trong.
Mặc dù Khanh Linh không hiểu, nhưng cũng có thể nhìn ra trận pháp này là một Tử Trận, hoàn toàn khác với cái ở trong hang rắn.
Quả nhiên, chỉ trong chốc lát sau, bão cát lập tức ổn định lại, thân mình Huyễn Linh Xà cũng lộ ra, là một con rắn khổng lồ màu xanh, mắt đỏ.
Cổ Vũ Yên đứng ở bên cạnh nó có vẻ nhỏ yếu, giống như chỉ cần một ngụm là nuốt chửng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/202.html.]
Nhưng nàng ta vẫn cầm kiếm lên, chuẩn xác đ.â.m trúng bảy tất rắn, nhanh chóng mổ bụng rắn ra.
Khanh Linh mở to hai mắt: Chẳng lẽ nàng ta muốn lấy xà đan?
Vậy nên nàng ta cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn giúp đỡ thôi sao?
Suy nghĩ này vừa dâng lên trong đầu, Khanh Linh lập tức trông thấy xà đan bị Cổ Vũ Yên mổ ra, nàng ta cầm ở trong tay nhìn một lát, mỉm cười, sau đó nháy mắt bóp nát xà đan.
Khanh Linh: “…”
Nàng không khỏi đứng thẳng người lên, Cổ Vũ Yên bóp nát xà đan rồi! Vậy Cố Vọng phải làm sao bây giờ?
Ngay lúc Khanh Linh chuẩn bị đi ra ngoài, Cố Vọng lại đè bả vai nàng xuống: “Gấp cái gì?”
Khanh Linh nhíu mày: “Xà đan của ngươi.”
Cố Vọng nhìn biểu cảm không vui của nàng, cười khẽ, sờ lên búi tóc của nàng: “Ai nói phải là Xà Đan của Huyễn Linh Xà thì mới được?”
Khanh Linh: “Hả?”
Cố Vọng nhìn có vẻ không hề tức giận, cũng không sốt ruột: “Nếu như Huyễn Linh Xà dễ chết như vậy thì Huyễn Linh xà đan đã sớm không còn rồi.”
“Bình thường rất thông minh, sao lúc này lại ngốc như vậy.” Tâm trạng Cố Vọng nhìn sơ có vẻ không tệ: “A Linh, quan tâm quá sẽ bị loạn.”
Cổ Vũ Yên ở đầu bên kia hủy đi xà đan xong, lập tức cảm thấy thỏa mãn.
Cố Vọng chìa tay về phía Khanh Linh: “Ngọc truyền âm của Vân Cửu Phong đâu?”
Khanh Linh lấy ngọc truyền âm ra.