Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 180
Cập nhật lúc: 2024-10-09 19:41:09
Lượt xem: 6
Bước chân hắn lớn, Khanh Linh lại đang bế Tiểu Kim uyên, trong chốc lát có chút không theo kịp.
Khanh Linh: “Ngươi…”
Có thể đợi ta một chút được không?
Nàng còn chưa nói hết lời, Cố Vọng đột nhiên đưa tay ra, nhấc Tiểu Kim Uyên trong n.g.ự.c nàng qua, mặt Tiểu Kim Uyên chúi xuống bị hắn xách ở trong tay, quả nhiên là tác phong của hắn.
Cố Vọng hơi thiếu kiên nhẫn: “Phiền phức.”
Nói thì nói như thế, nhưng hắn lại thả chậm bước chân, Khanh Linh rất dễ dàng đuổi kịp.
Không chỉ có Tiểu Đầu Gỗ phiền phức, Cố Vọng cảm thấy Khanh Linh cũng phiền phức.
Hắn muốn làm gì thì làm, vậy mà lúc này còn phải giải thích với nàng nữa sao? Không giải thích nàng lại còn tức giận.
Thật ra tự bản thân Cố Vọng cũng hiểu, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng, chuyện này hắn hoàn toàn có thể giấu diếm Tiểu Quỷ Chủ đi làm, nhưng cuối cùng hắn vẫn nói cho nàng biết.
Là vì cái gì đây?
Hắn rũ mắt nhìn thoáng qua Khanh Linh đang theo sát bên cạnh mình.
Còn có thể là vì cái gì, Tiểu Quỷ Chủ luôn miệng đòi che chở cho hắn, đi theo hắn, nếu như hắn cứ như vậy không giải thích được việc hôn mê bất tỉnh, sợ là Tiểu Quỷ Chủ sẽ khóc nhè mất.
Cố Vọng nghĩ như vậy, đột nhiên lại có chút mong đợi khó hiểu.
Khanh Linh đợi nửa ngày, lại thấy Cố Vọng bắt đầu ngẩn người, trên mặt còn lộ ra biểu cảm khiến cho người ta nhìn mà không hiểu.
Giống như là bất đắc dĩ, rồi lại giống như cao hứng.
Cô buồn bực hỏi: “Ngươi đang nghĩ gì vậy?”
Cố Vọng thu hồi suy nghĩ không đâu vào đâu, hững hờ đáp lại: “Đang nghĩ xem nên lừa ngươi thế nào.”
Khanh Linh: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/180.html.]
Cố Vọng nhìn vẻ mặt ẩn nhẫn của nàng, cười khẽ ra tiếng.
Hai người đi tới trong mật thất, Cố Vọng tiện tay ném Tiểu Kim Uyên lên giường, còn hắn đứng ở trước giường, cực kỳ nghiêm túc ngắm nghía bản thân trên giường.
Khanh Linh không rõ, tự mình ngắm mình thì có gì đáng xem?
Nàng cũng tò mò nhìn sang.
Không ngờ Cố Vọng bỗng nhiên buồn cười hỏi: “Đẹp không?”
Khanh Linh: “?”
Thì ra ngươi đây là đang thưởng thức thịnh thế mỹ nhan của mình sao?
Cố Vọng giống như đã nhận được câu trả lời, gật nhẹ đầu: “Đúng là một cái túi da không tệ, khó trách.”
Khanh Linh không ngại học hỏi kẻ dưới: “Khó trách cái gì?”
Cố Vọng có thâm ý khác nhìn nàng một chút, chỉ chỉ chính mình: “Ngươi cảm thấy gương mặt này đẹp hay là gương mặt này đẹp?”
Một gương mặt khác, chính là hắn trên giường.
Ngươi hỏi điều này đến cùng là có ý gì?
Khanh Linh thực sự có chút nhìn không thấu mạch não của Cố Vọng, nàng nhịn rồi lại nhịn, chỉ vào người ở trên giường, đáp: “Cái này.”
Khanh Linh nói lời thật lòng.
Lâm Ngân Chi là nam chính, khuôn mặt xác thực không thể bắt bẻ, hắn giống như đóa Tuyết Liên thánh khiết ở trên Thiên Sơn, cao không thể với tới.
Nga
Mà Cố Vọng lại là Nghiệp Hỏa Hồng Liên,nguy hiểm lại mê người, so với Lâm Ngân Chi mà nói, Cố Vọng lại càng thần bí, càng mê hoặc người khác hơn, cũng thu hút hơn.
Cố Vọng nhíu mày: “Thì ra là thế.”