Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 149
Cập nhật lúc: 2024-10-09 18:55:43
Lượt xem: 2
Nàng ta không dám mạo hiểm, nếu môn chủ của Nam Sở môn cũng không có cách nào thì mới mạo hiểm thử lại một lần.
Cố Vọng không ngạc nhiên, cũng không nhất thiết phải tức giận.
Thậm chí còn rất có tâm tình tiếp tục gắp thức ăn cho Khanh Linh.
Khanh Linh chặn chiếc đũa của hắn lại: “Ta thật sự ăn không nổi nữa.”
Nga
Cố Vọng ừ một tiếng, để đũa xuống, đứng dậy muốn rời đi.
Cổ Vũ Yên bỗng nhiên gọi hắn lại: “Chờ một chút.”
Cố Vọng nhướng mí mắt: “Chuyện gì?”
Cổ Vũ Yên cắn môi: “Có thể mời ngươi đi cùng được không?”
Có vẻ phải hạ quyết tâm rất lớn mới nói ra câu nói này.
“Xin lỗi, bởi vì chuyện trước kia nên ta tạm thời không thể tin tưởng ngươi, nhưng sư huynh... Ta không dám để cho hắn có bất kỳ sơ suất nào, nếu ngay cả Tống môn chủ của Nam Sở môn cũng không có cách, vậy thì cầu xin ngươi giúp đỡ.”
Cố Vọng nhàn nhạt hỏi: “Hiện tại đã tin tưởng rồi sao?”
Cổ Vũ Yên giải thích: “Sư huynh từng nói, ngươi cùng hắn là...”
Giọng nói của nàng ta nháy mắt ngừng lại, như là không biết có nên nói ra hay không.
Cố Vọng vẫn bày ra vẻ mặt ‘liên quan gì đến lão tử’, hờ hững hỏi: “Là cái gì?”
Cổ Vũ Yên hơi dừng lại: “Là huynh đệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/149.html.]
Nàng ta nói lời này trước mặt tất cả mọi người, cũng là vì muốn để đám người Tôn Ly làm chứng, đề phòng sau này Cố Vọng lại giở trò.
“Ồ?” Cố Vọng cuối cùng cũng hơi phản ứng lại, vẻ mặt giống như có chút bất ngờ, “Hắn nói với ngươi điều này sao?”
Cổ Vũ Yên gật đầu.
Khanh Linh ngược lại không hề bất ngờ, Cổ Vũ Yên và Lâm Ngân Chi là CP được thiết lập chính thức, là bạn đồng hành trong tương lai.
Biết việc này cũng quá mức bình thường, nàng chỉ là tò mò chuyện Cố Vọng nói “Lâm Ngân Chi” không phải Lâm Ngân Chi thôi, liệu Cổ Vũ Yên có biết không?
Có thể là không biết thật, nếu không sao vẫn còn khăng khăng bảo vệ sư huynh của nàng ta như vậy.
Cổ Vũ Yên có chút nóng nảy hỏi: “Có thể không?”
Khanh Linh không nhịn được nghĩ: Cái này không phải là một cách nói khác của ‘Lốp dự phòng’ sao?
Hiện tại không tin tưởng Cố Vọng, nếu trị không được lại coi ngựa ch.ế.t thành ngựa sống mà chữa à?
Với cái bản tính của Cố Vọng thì liệu có thể nhịn được không?
Nhưng ngoài mong đợi của nàng, Cố Vọng nở nụ cười, xách Khanh Linh ở trên bàn lên: “Có thể.”
Khanh Linh bị hắn đặt ở trong lòng bàn tay, có chút mờ mịt: “Ngươi thật sự muốn đi sao?”
“Đương nhiên.” Cố Vọng ngậm ý cười, “Hắn là đệ đệ tốt của ta mà.”
Nói xong, hắn nửa thật nửa giả bổ sung: “Muốn ch.ế.t, cũng phải ch.ế.t trong tay ta.”
Khanh Linh: “...”