Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 142

Cập nhật lúc: 2024-10-09 18:50:16
Lượt xem: 2

Mãi cho đến khi Khanh Linh ăn xong một quả trái cây, Cố Vọng vẫn đang duy trì động tác dựa vào ghế không hề thay đổi, thậm chí ngay cả động tĩnh cũng không có.

Khanh Linh ngước mắt lên, chỉ bắt gặp vẻ mặt thản nhiên của hắn.

Ánh mắt trống rỗng đặt ở nơi xa, tựa như đang nhìn đám người Vô Khuynh trưởng lão, rồi lại giống như không phải.

Hình như, lại đang thất thần rồi.

Rất hay thất thần, Khanh Linh nghĩ mãi cũng không ra, nhưng lúc này nàng có chút phân tâm, nên cũng không nghĩ ngợi sâu xa.

Đám người Vô Khuynh trưởng lão muốn tiến hành xử lý Tiêu Nguyệt.

Nga

Hồn phách ở trong Hỏa hồn bên kia đã được giải thoát, lúc này hằng hà sa số ngọn lửa xanh biếc âm u cứ bồng bềnh trôi nổi ở trong không trung, khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.

Khanh Linh ngồi xuống phía trước, đột nhiên phát hiện Cố Vọng vẫn luôn dùng tay đỡ nàng.

Ngồi ở trên tay người ta, Khanh Linh cũng hơi ngượng ngùng, sợ hắn đau tay.

Vì thế nàng loạng choạng đứng dậy, chuẩn bị tự mình leo lên trên bệ cửa.

Nàng dùng mắt quan sát khoảng cách từ trong lòng bàn tay Cố Vọng đến bệ cửa sổ, cũng không tính là xa.

Khanh Linh thử một chút, vừa mới nhảy ra đã bị người ta níu lại ngay lập tức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/142.html.]

Cố Vọng không biết đã hoàn hồn từ lúc nào, xách cổ áo nàng lên, đuôi lông mày kề sát: “Muốn làm gì?”

Khanh Linh chỉ ra bệ cửa sổ: “Ta muốn đổi chỗ khác.”

Cố Vọng ngạo nghễ liếc mắt nhìn sang chỗ đó, nâng nàng đi qua.

Khanh Linh gần như là bị hắn ném qua đó, treo lửng lơ ở trên bệ cửa, hao công tổn sức hai lần mới bò được lên trên cửa sổ.

Cố Vọng nhìn dáng vẻ đạp chân của nàng, không hề che giấu bật cười thành tiếng chế giễu.

Khanh Linh ngoảnh đầu sang chỗ khác, có chút tức giận: Ta không nên đau lòng cho hắn, nên dùng sức giẫm mạnh lên trên tay hắn mấy cái mới đúng.

Cố Vọng ngồi cũng hơi gần, thuận theo ánh mắt của Khanh Linh nhìn sang, trong nháy mắt đã hiểu ra nàng đang nhìn cái gì.

Thấy hắn đi tới đây, Khanh Linh quay đầu lại hỏi: “Nàng ta sẽ ra sao?”

Cố Vọng nhấp một ngụm trà, không mấy để ý tới tình hình bên kia: “Giam giữ ở rừng hoa đào của Vô Trần Sơn để chuộc tội.”

“Rừng hoa đào?” Khanh Linh có chút ngạc nhiên: “Là khu rừng hoa đào bốn mùa đều nở hoa kia sao?”

“Ngươi cho rằng vì sao nơi đó một năm bốn mùa hoa nở không tàn?” Cố Vọng cười: “Vì ở dưới kia đã giam giữ vô số ác quỷ ác linh đếm không hết được.”

Đáy mắt hắn đè nén một tia trào phúng: “Dùng thứ ác độc nhất tẩm bổ cho rừng đào đẹp nhất, mang theo mong ước thỉnh cầu của ngàn vạn người.”

Loading...