Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 138
Cập nhật lúc: 2024-10-09 18:47:29
Lượt xem: 0
“Ngươi cứu ta, ta cũng không đến nỗi bạc đãi ngươi.” Cố Vọng cười, “Muốn uống thì rót đi.”
Cố ý ?
Khanh Linh phồng mang trợn mắt, nuốt giận vào bụng: “Ta cầm không nổi.”
Cái ấm trà kia sắp to hơn cả nàng.
“Thì ra là như vậy.” Ngữ khí của Cố Vọng như bừng tỉnh, “Là ta sơ suất.”
Giọng điệu thật sự rất khiêm tốn.
Nga
Hắn rót cho Khanh Linh một chén trà, vô cùng thân thiết nói: “Cẩn thận nóng.”
Đón lấy ý cười trêu chọc của hắn, Khanh Linh không nói một lời ngồi xuống, thổi nhẹ mấy hơi rồi mới miễn cưỡng nhấp một ngụm.
Tuy nói Quỷ chủ cũng tích cốc, nhưng Khanh Linh đã dưỡng thành thói quen, mỗi lần làm xong một chuyện hoặc là đang lo lắng tình huống căng thẳng, nàng đều muốn ăn thứ gì đó.
Không có đồ ăn, chỉ có thể uống chút trà lót bụng.
Nàng hiện tại đang thuộc về một số trạng thái đan xen nhau.
Một là chuyện của Tiêu Nguyệt đã giải quyết xong, hai là cuộc đối thoại của Cố Vọng và Lâm Ngân Chi trước đó.
Nhưng người này không phải Lâm Ngân Chi, thế giới này làm sao còn có thể tồn tại chứ?
Khanh Linh đang trầm tư suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy Cố Vọng hỏi: “Ngươi xuống đó từ khi nào?”
Nàng có chút sửng sốt, phản ứng lại mới nhận ra ý Cố Vọng muốn hỏi là gì.
Khanh Linh ngẩng đầu lên, Cố Vọng giống như chỉ thuận miệng hỏi ra, thậm chí ánh mắt cũng không dừng lại trên người nàng.
Khanh Linh không giỏi nói dối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/138.html.]
Nàng trầm mặc: “Ta không hề rời khỏi đó.”
Cố Vọng gật đầu một cái, đặt chén trà trong tay xuống, cuối cùng tầm mắt cũng nhìn sang đây, ôn hòa hỏi: “Nghe được gì rồi?”
Khanh Linh cũng đang muộn phiền vì chuyện này, vì thế chỉ cân nhắc giây lát rồi thuận miệng nói: “Nghe hết cả rồi.”
Nếu không suy nghĩ ra, chi bằng hỏi trực tiếp.
“Dám thừa nhận luôn ư?” Cố Vọng rung chiếc chuông nhỏ của nàng, “Không sợ ta gi.ế.t ngươi diệt khẩu sao?”
Khanh Linh: “Không sợ.”
Đối với nàng mà nói, kết quả xấu nhất cùng lắm là nhiệm vụ thất bại, quay về nhận tiếp một nhiệm vụ mới mà thôi.
Nhiệm vụ thất bại không phải do sai lầm của nàng, nên cũng không thể đổ hết mọi chuyện lên đầu nàng được.
Cố Vọng đối với đáp án này gần như không mấy bất ngờ, hắn khẽ cười một tiếng.
Khanh Linh lại nói: “Nhưng ta cũng muốn biết,vì sao?”
Cố Vọng gật đầu, khá bất ngờ là lại dễ nói chuyện: “Dùng mạng của ngươi để đổi lấy đáp án, đổi không?”
Khanh Linh cau mày: “Như vậy thì biết đáp án còn có ý nghĩa gì nữa.”
Cố Vọng ngẩn ra.
Người bình thường quan tâm tới sinh mạng, nhưng thứ nàng quan tâm lại là đáp án nhận được không có ý nghĩa.
Giống như đối với nàng mà nói, sinh mạng có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Nói cách khác, đổi lại là người khác Cố Vọng sẽ không nhiều lời như vậy, trực tiếp di.ệ.t khẩu coi như xong.
Nhưng nàng lại không giống