Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 12
Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:19:56
Lượt xem: 16
Hắn ở trong bóng tối nơi này, không cảm xúc thưởng thức Phật châu đã thu về trong tay, nhớ tới Quỷ tu kỳ lạ ban nãy.
Mục đích rất rõ ràng là nhằm vào hắn, rồi lại giống như không có mục đích.
Hắn nhìn ra bóng đêm bên ngoài, khẽ l.i.ế.m môi, mỉm cười.
Sau đó, có mấy cái bóng đen lao tới đây.
Dưới chân Cố Vọng không nhúc nhích, đáy mắt màu mực đậm đặc, Phật châu trong tay rơi vãi ra ngoài, những bóng đen kia ào ào hiện lên, nhằm thẳng về phía hắn.
“Lần này thông minh hơn chút.” Cố Vọng lẩm bẩm, hắn thu hồi Phật châu, thân mình vừa dịch chuyển đã phi thân lùi về phía sau, ngay sau đó chỗ mà hắn vừa đứng đã bị mấy đạo kiếm ảnh đánh trúng.
Mười mấy tên Ma Tu đi vào trong phòng, nhìn thấy đồng bọn trên mặt đất thì toàn bộ đều sửng sốt.
Bọn họ nhận được tín hiệu của đồng bọn nên mới tới, cứ tưởng là đã đắc thủ. Lại còn bị Cố Vọng đào ma văn?
Cố Vọng đứng ở trung tâm, chậm rãi cười: “Lần này đủ cả.”
“Bà ta c.h.ế.t rồi à?” Cố Vọng trào phúng nói: “Các người cứ như vậy đã vội vã muốn mạng của ta.”
Ma Tu cầm đầu lạnh giọng nói: “Không liên quan gì tới ngươi.”
Cố Vọng “à” một tiếng thật dài, thân mình cấp tốc dịch chuyển, Phật châu trong tay giống như mọc mắt, từng cái đều không rơi xuống đất mà bay về phía từng tên Ma Tu.
Nga
Đầu ngón tay hắn khẽ nhúc nhích, Phật châu lập tức vỡ ra, bên trong lộ ra đầu kiếm nhọn hoắc.
Hình thể hạt châu này rất nhỏ, cơ bản không thể ngăn cản, chỉ trong chớp mắt đã lấy mạng mấy tên Ma Tu.
Mà chủ nhân của hạt châu đứng ở cách đó không xa, m.á.u cũng chưa chạm tới, hắn khẽ cong môi: “Không gì hơn cái này.”
Ba tên Ma Tu còn lại liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng không vội tiến công, hai người trong số đó nâng xác đồng bạn lên ném tới trước mặt Cố Vọng.
Mắt hắn lộ vẻ chán ghét, nghiêng người tránh ra, bất chợt ngửi được một mùi hương lạ trong không khí.
Là m.á.u của mấy tên Ma Tu kia.
Sắc mặt hắn hơi tái đi, đáy lòng dâng lên một cỗ oán khí, nốt chu sa ở mi tâm bắt đầu ửng đỏ.
Ma Tu cầm đầu nói: “Mười mấy mạng này đổi lấy một mạng của ngươi, xứng đáng!”
Cố Vọng vân vê Phật châu, điềm tĩnh nói: “Khố Di, ngươi cảm thấy bọn họ xứng sao?”
Ma Tu tên là Khố Di ngẩng đầu: “Vậy cũng không chắc, ngươi cảm thấy bây giờ ngươi có thể nhúc nhích được sao?”
Đáy mắt Cố Vọng hiện lên một tia thị huyết tàn nhẫn, tiểu kiếm Phật châu đang cầm trong tay cắt qua lòng bàn tay giúp hắn duy trì một chút tỉnh táo.
Lúc hắn đang muốn ra tay, khóe mắt lại xuất hiện một cái bóng trắng.
Đồng tử Cố Vọng hơi khựng lại.
Mấy người Khố Di cũng nhận ra không đúng, tất cả đều quay đầu lại, nhưng còn chưa thấy rõ, cả căn phòng lập tức tối sầm xuống, bị quỷ khí quấn quanh, không nhìn rõ bất kỳ vật gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/12.html.]
Khanh Linh nhanh chóng chạy tới bên người Cố Vọng, ở trong quỷ khí của nàng, chỉ có nàng mới có thể thấy được đồ vật.
Nàng nhẹ giọng hỏi: “Không sao chứ?”
Cố Vọng không trả lời.
Khố Di giận dữ hỏi: “ Ai ?”
Quỷ khí dùng để nhiễu loạn nghe nhìn tạm thời bị mấy đạo kiếm ảnh c.h.é.m tan, đám người kia cũng nhìn thấy rõ tình huống lúc này.
Trong phòng có thêm một thiếu nữ mặc y phục thuần trắng, vóc người mảnh khảnh, sắc mặt rất trắng, môi đỏ như máu, dung mạo diễm lệ, giống như quỷ mị.
Khố Di: “Quỷ tu ?”
Quỷ tu không có hô hấp, cho nên sẽ không bị huyết ảnh trong phòng tác động.
Khố Di nói: “Quỷ tu tới cũng không làm nên chuyện gì.”
Cố Vọng bên cạnh không nói tiếng nào, Khanh Linh không biết tình trạng của hắn, lại thấy tay hắn liên tục nhỏ máu, cô nhíu mày: “Linh Sí.”
Linh Sí: “Chủ tử.”
Đầu ngón tay Khanh Linh có quỷ khí quấn quanh, chắn ở trước mặt Cố Vọng, nói với Linh Sí: “Trông chừng hắn.”
Linh Sí: “Vâng !”
Ánh mắt Cố Vọng rơi vào thân thể người trước mặt, hiện lên một tia tối tăm.
Cùng lúc đó, cả căn phòng cũng lạnh xuống, rét lạnh thấu xương.
Hằng hà sa số sương mù đen dày đặc bốc lên, chậm rãi ngưng tụ thành hình người, tới tấp quỳ xuống hướng về phía nàng: “Chủ tử!”
Thế gian vạn vật, sống sống c.h.ế.t chết, chưa từng thiếu quỷ, nàng là Quỷ chủ, thật sự là chiếm lợi thế lớn.
Khanh Linh nhanh chóng tiếp nhận thân phận: “Bắt mấy kẻ này lại.”
Khố Di khiếp sợ cắn răng: “Quỷ chủ!”
Ở Dũng Thành, phía trên là chợ quỷ, có Quỷ chủ ở đây ai còn dám ra tay.
Hắn ta oán hận nhìn thoáng qua Cố Vọng, không cam lòng nói: “Chúng ta đi!”
Ở tại chỗ bốc lên một đám sương mù, thân thể mấy người Khố Di nháy mắt tiêu thất.
Khanh Linh thở dài một hơi nhẹ nhõm, quay đầu lại.
Sắc mặt Cố Vọng hơi tái đi, đầu ngón tay hắn đang chảy máu, đầu hơi nghiêng, giống như cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, còn có lòng mỉm cười với nàng: “Thì ra là Quỷ chủ.”
Khanh Linh ho nhẹ một tiếng: “Công tử không…”
Có chuyện gì chứ?
Nàng còn chưa nói dứt lời, Cố Vọng lập tức ngã về phía trước, đầu tựa vào trên vai nàng, mất đi ý thức