Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 228: Xin lỗi
Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:07:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Gia Giai ăn bữa tối cũng lơ đễnh, ăn vài miếng bỏ , theo lời Phương Sâm dặn, cô gói vài món ăn.
Cô rời sớm.
Lý Uyên mặt, mấy cô gái cũng cần thành nhóm nữa, cô tự cầm đồ ăn gói kỹ đến căn nhà nghỉ mà họ đang ở. Mấy cô gái khác cô với ánh mắt đầy ẩn ý, Từ Gia Giai cúi đầu, mặt đầy vẻ ngượng ngùng, đầu cũng mà mất.
Khi cô lên lầu, Phương Sâm vẫn giữ nguyên tư thế cũ đó. Từ Gia Giai đưa tay vén nhẹ tóc mai bên tai.
Mắt cụp xuống, dái tai ửng hồng.
“Tổng Phương.” Cô đến mặt Phương Sâm, nhẹ nhàng gọi.
Phương Sâm đặt khuỷu tay lên đầu gối, ngón tay kẹp điếu thuốc. Nghe tiếng cô, ngẩng đầu lên, đôi mắt mệt mỏi nheo .
Anh nghiêng đầu hiệu về phía phòng , giọng khàn khàn: “Phiền cô giúp đưa cho cô ăn, cảm ơn. Bao nhiêu tiền sẽ đưa cô.”
Anh móc ví từ trong túi , chuẩn đưa tiền cho Từ Gia Giai.
Từ Gia Giai ngẩn .
Hóa là mua cho Tô Ngọc.
Từ Gia Giai hồn, mới giá tiền bữa ăn, chút thất vọng nhận lấy.
Tô Ngọc rốt cuộc quan hệ gì với Phương Sâm?
Ai cũng rõ Phương Sâm rõ ràng là đang nhắm Tô Ngọc, bây giờ bắt đầu quan tâm Tô Ngọc ?
Chẳng lẽ là vì Tô Ngọc nãy suýt chút nữa xảy chuyện đó, nên Phương Sâm chút đồng cảm với cô ?
Cô nghĩ đến cửa, cô đưa tay gõ cửa, trong phòng ai đáp .
Lúc , giọng trầm thấp của Phương Sâm vang lên bên tai: “Cô chuyện với cô , cô tưởng là , nên mở cửa.”
Từ Gia Giai càng ngơ ngác hơn.
Tô Ngọc còn giở cái thói tiểu thư công chúa nữa, rõ ràng là Lý Uyên chuyện như với cô , cô nổi giận với Phương Sâm kiểu gì?
Thật sự tưởng Phương Sâm cứu cô thì cô ghê gớm lắm .
Từ Gia Giai thầm nghĩ trong lòng như , nhưng cũng thể hiện ngoài, dù đàn ông ghét nhất loại phụ nữ thích đấu đá tâm kế .
Nếu Tô Ngọc cứ tiếp tục thái độ đó, e rằng nhanh Phương Sâm sẽ ném cô khỏi phòng mất.
Từ Gia Giai một nữa đưa tay gõ cửa, và dịu giọng gọi: “Tô Ngọc, là tớ, Từ Gia Giai, mở cửa giúp tớ ?”
Quả nhiên, một lát , cửa mở .
Từ Gia Giai xách đồ ăn trong phòng.
Tô Ngọc liếc thấy Phương Sâm đang bệt ở cửa, cùng với những tàn thuốc sàn, và khói thuốc lảng vảng bên ngoài cửa, cô thầm nghĩ trong lòng, tên đúng là sống nữa , hút nhiều thuốc như .
Cô lườm một cái, nhưng vẫn thèm để ý.
Phương Sâm thấy tiếng cửa mở cũng ngẩng đầu lên, vặn chạm mắt với cô, nhận lấy cái lườm đó.
Phương Sâm gì.
Ngay đó Tô Ngọc thu ánh mắt, và đóng sầm cửa , tỏ ý rằng cô vẫn nguôi giận.
Từ Gia Giai đặt đồ ăn lên bàn, nhưng lập tức ngoài.
Mắt Tô Ngọc đỏ sưng, khỏi là thảm hại đến mức nào, lúc đến mức nào cũng , xem thê thảm.
Tô Ngọc vốn dĩ cũng về phòng , nhưng nghĩ đến việc trong phòng còn khác, để họ buôn chuyện nên cô về, cứ ở lì trong phòng Phương Sâm.
Khóc gần nửa ngày, cô cũng thực sự đói . Từ Gia Giai đến lúc , cô cũng đoán chắc là đến gọi ăn, nhưng ngờ là trực tiếp mang cơm đến cho . Cô những món ăn bàn đều là những món yêu thích, liền nhẹ nhàng hỏi: “Là Phương Sâm bảo cô mua ?”
Từ Gia Giai kinh ngạc cô, hỏi sự nghi hoặc trong lòng: “Sao ?”
Tô Ngọc lắc đầu, lười giải thích với cô : “Không gì, tớ đoán mò thôi.”
Chắc Từ Gia Giai vẫn còn ôm ấp ảo tưởng và kỳ vọng về Phương Sâm trong đầu. Cô hiện tại quan hệ gì với Phương Sâm, thực sự nên nhiều, tư cách, cũng lý do.
Họ nghĩ thì nghĩ , tối nay cô sẽ nghỉ ngơi thật , ngày mai sẽ rời , cũng còn khả năng gặp nữa.
Từ Gia Giai gật đầu, đó nhíu mày, lo lắng hỏi: “Cậu chứ?”
Đã đây nửa ngày , giờ mới nghĩ đến việc hỏi cô , giả tạo quá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-228-xin-loi.html.]
Tuy nhiên bây giờ Tô Ngọc cũng lười để ý đến cô , chỉ trả lời qua loa một câu: “Không .”
Tô Ngọc cũng hiểu nổi thích cô còn đây gì, hơn nữa còn đây ý định rời , lẽ nào chỉ là để ở đơn thuần là xem cô ăn cơm?
“Cô còn chuyện gì ?” Tô Ngọc rõ bộ dạng bây giờ thế nào, hình tượng tệ đến mức nào, hơn nữa còn một phụ nữ ghét cứ chằm chằm, khá mất hứng, thế là cô nhịn hỏi một câu.
Từ Gia Giai trái , ánh mắt lướt qua khắp căn phòng. Dù cũng khó khăn lắm mới phòng Phương Sâm, chắc chắn cô tò mò xem.
đó là mục đích chính của cô .
Từ Gia Giai nhoài đầu về phía , khẽ: “Ăn xong thì cùng tớ về phòng , đây dù cũng là phòng của Tổng Phương, nếu đồn ngoài thì sẽ cho .”
Mục đích chính của Từ Gia Giai vẫn là Tô Ngọc khỏi phòng Phương Sâm, thể để Tô Ngọc và Phương Sâm bất kỳ cơ hội nào.
Tay Tô Ngọc đang cầm đũa khựng một chút.
Hóa đây mới là mục đích của Từ Gia Giai.
Từ Gia Giai sợ cô ở trong phòng Phương Sâm, xảy chuyện gì đó với Phương Sâm.
“Được thôi.” Tô Ngọc gật đầu.
Cô định ăn xong sẽ trực tiếp thuê một căn phòng điều hòa bình thường khác.
Ở cũng quan trọng, cô chỉ ở thật xa cái tên khốn nạn ngoài cửa .
Từ Gia Giai thấy cô đồng ý dễ dàng như , cảm thấy bất ngờ. Dù chuyện Tô Ngọc đeo bám Phương Sâm ai cũng , nên cô nghĩ chắc tốn công thuyết phục một hồi, nhưng ngờ Tô Ngọc đồng ý nhanh đến thế.
“Vậy cứ ăn , tớ về phòng đây.” Từ Gia Giai xong việc chính, liền mỉm ngoài.
Vừa bước khỏi cửa, Phương Sâm hỏi: “Cô ăn ?”
“Ăn .”
“Cảm ơn.”
Chỉ hai câu đó, Từ Gia Giai càng ngẫm càng thấy gì đó đúng.
Luôn cảm thấy như thể bên trong là của , còn cô thì đang giúp chăm sóc của . Kiểu quan hệ đó cảm giác quá rõ ràng.
vì Phương Sâm đây như thể thất tình ?
Là công ty gặp vấn đề, là vấn đề tình cảm?
Từ Gia Giai tài nào hiểu , cuối cùng đành rũ đầu về phòng.
Khi những phụ nữ khác về thì trời dần tối, Phương Sâm vẫn yên tại chỗ cũ. Mấy phụ nữ đó đồng loạt về phía căn phòng cuối hành lang.
Đó là phòng của Từ Gia Giai và Tô Ngọc.
Họ để hóng chuyện.
“Cái gì, đồ ăn là mang cho Tô Ngọc ?”
“Vậy Tổng Phương từ trưa đến giờ vẫn ăn gì ?”
“Tình huống gì thế ?”
Từ Gia Giai cũng mù mịt: “Tớ cũng nữa, nhưng Tô Ngọc ăn cơm xong sẽ về, mà giờ vẫn thấy về.”
“Cô lừa đấy ? Gia Giai, chỉ mới tin thôi, cô thích Phương Sâm thì cả thế giới đều . Cô khó khăn lắm mới phòng Phương Sâm, ? Nếu là , ?”
“ đấy, Gia Giai đúng là ngây thơ mà.”
“Xem cũng hết cửa , kém xa đẳng cấp của lắm, , chắc tối nay sẽ đạt mục đích thôi.”
Từ Gia Giai giường, ngón tay nắm chặt.
Không về thì thôi, tại lừa cô chứ?
Bên .
Tô Ngọc thử ngoài, nhưng cuối cùng đều Phương Sâm chặn .
Lần Tô Ngọc thử ngoài nữa.
Cô mở cửa, Phương Sâm đang ở cửa như một tên vô , bực bội mở miệng: “Dậy , đổi phòng.”
Lần Phương Sâm lười cả lời, chỉ trực tiếp lắc đầu.
“Vậy để ở đây tính là đây?”