Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:07:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô gái mặt đỏ tim đập, trai thì thôi , còn dịu dàng và chu đáo như , thật sự là tuyệt vời.

Mấy cô gái khác cũng phòng, cảnh , đều quên mất việc quẹt thẻ phòng.

Ai nấy đều kích động thôi.

Tất nhiên trong đó cũng Tô Ngọc.

Tô Ngọc bây giờ cảm giác như yêu một nữa, ba năm yêu đương đây coi như yêu uổng, bây giờ thấy Phương Sâm cô vẫn liên tục hoảng loạn, tim đập loạn xạ, giống như một cô gái nhỏ thầm yêu Phương Sâm .

Tô Ngọc cảm thấy cô chắc chắn phát điên .

Đã ngủ với ba năm , bây giờ cô đang cái quái gì ?

Cảm giác yêu đến c.h.ế.t sống , cả về tâm lý lẫn sinh lý.

Phương Sâm xong mới nhấc mí mắt, ánh mắt chậm rãi lướt qua cô một cái.

Vẻ mặt 'đành chịu thua cô '.

Tô Ngọc ngơ ngác, đây là ý gì?

Cô gái ngượng ngùng đưa thẻ phòng , Phương Sâm nhận lấy đưa thẻ phòng cho cô gái .

Sau đó Phương Sâm như chuyện gì quẹt thẻ, phòng, tiếng cửa đóng vang lên, đều hồn.

Cô gái nắm chặt thẻ phòng trong tay, kích động : “Tối nay ôm cái thẻ phòng mà ngủ!”

Tô Ngọc: “…”

Phương Sâm Bàn Tơ Động , tám nữ yêu tinh vây quanh.

Sau khi Tô Ngọc phòng, cô gái tuy ưa cô , nhưng dù cũng ở chung phòng, nếu cứ im lặng mãi thì cũng chán.

Cô gái đặt hành lý xong, chủ động mở lời: “Mình là Từ Gia Gia.”

Tô Ngọc đáp lời: “Tô Ngọc.”

Từ Gia Gia giường, hỏi: “Bạn đắc tội với Tổng tài Phương ?”

Đây chẳng rõ mà cố tình hỏi , cô hiểu rõ , cô gái là đến để hóng hớt, cô còn tưởng Từ Gia Gia thật sự kết bạn với .

vốn dĩ chỉ đến để quen với đồng nghiệp, nhưng bây giờ xem mấy phụ nữ , chắc hẳn đều là kẻ thù của cô .

Tô Ngọc cũng giấu giếm, cô trực tiếp thừa nhận: “ .”

Tô Ngọc cởi giày cao gót, từ vali lấy đôi dép lê của để .

Vốn dĩ cô còn xây dựng hình ảnh nữ cường nhân, nhưng bây giờ xem cần thiết nữa.

Có Phương Sâm ở đây, cô hai ngày nay chắc sẽ kết một bạn nào.

Thà cứ thả lỏng, coi như nghỉ dưỡng.

Từ Gia Gia nhíu mày, vẻ ngờ cô thừa nhận thẳng thắn như .

“Vậy mạng , bạn từng Tổng tài Phương là bạn trai của bạn, thật ?”

Tô Ngọc khẽ , hỏi ngược : “ bạn tin ?”

Từ Gia Gia gì, nhưng biểu cảm lên tất cả.

Rõ ràng là tin.

Tô Ngọc đoán .

Cuộc trò chuyện cứ thế kết thúc.

Từ Gia Gia thẳng ngoài, gõ cửa phòng bên cạnh, gọi những khác cùng xuống sảnh ăn cơm.

Tô Ngọc lề mề bước theo phía .

Khi gõ đến cửa phòng của Phương Sâm, tiếng gõ cửa vang lên mấy tiếng, mới mở cửa, mặt chút sốt ruột, tay kéo vạt áo thun đen xuống, như thể mới mặc xong áo.

Mái tóc đen ngắn lộn xộn, vài sợi tóc mái che khuất đôi mày, đưa tay xoa mặt, giữa hai hàng lông mày hiện rõ vẻ mệt mỏi, thần sắc lạnh, giọng khàn khàn: “Có chuyện gì?”

Bộ dạng của Phương Sâm, Tô Ngọc hiểu rõ nhất, đây là đang ngủ, chứng "sáng nắng chiều mưa" hành hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-225.html.]

Từ Gia Gia vành tai ửng hồng, dịu giọng : “Tổng giám đốc Phương, bọn em xuống lầu ăn cơm, gọi cùng.”

Tô Ngọc cảm thấy, nãy Từ Gia Gia chuyện với cô như .

Phương Sâm liếc mắt tám phụ nữ đang cửa, thấy thật cạn lời.

Ăn một bữa cơm mà cần nhiều đến gọi ?

Anh cảm thấy như Đường Tăng lạc động Bàn Tơ.

Anh thu tầm mắt, thờ ơ : “ ăn, các cô .”

Từ Gia Gia giọng yếu ớt: “Vâng, Tổng giám đốc Phương.”

Vừa dứt lời, Phương Sâm đóng cửa.

Mấy phụ nữ , đành thức thời rời .

“Tổng giám đốc Phương trông mệt mỏi quá, chắc bận lắm nhỉ?”

“Tổng giám đốc Tập đoàn Kinh Hải mà bận ?”

“Vậy bận như thế còn đến cái buổi tụ họp nhỏ bé tên tuổi của chúng gì? Với phận của thì nên tham gia các buổi giao lưu chuyên gia hàng đầu mới .”

“Có lẽ là Phương Sâm tiếp quản Tập đoàn Kinh Hải, học hỏi từ đầu chăng, Phương Sâm đây là bác sĩ tâm lý, nên chắc cũng hiểu rõ về kinh doanh, bắt đầu từ con chăng.”

“Cái cô cũng lý đấy.”

Tô Ngọc liếc cánh cửa phòng đóng chặt, đó theo phía họ, lắng họ buôn chuyện.

Sau bữa ăn, mấy phụ nữ trò chuyện vài câu lên lầu ngủ trưa, dù cũng lái xe khá lâu, mệt, còn một Tô Ngọc ở lầu trò chuyện với mấy đàn ông.

Mấy phụ nữ tuy xem cô là kẻ thù, nhưng đàn ông thì nghĩ , dù Tô Ngọc đây cũng là một ngôi nhỏ trong giới giải trí, cộng thêm gia thế nhà họ Tô, phận của cô dù cũng cao hơn một bậc.

Vừa nãy là vì Phương Sâm ở đó nên ai dám bắt chuyện với cô, dù cũng chẳng ai dám đắc tội Phương Sâm, giờ thấy Phương Sâm xuống lầu, họ tự nhiên bắt chuyện mật với Tô Ngọc.

Tô Ngọc vốn dĩ đến để mở rộng quan hệ, cũng từ chối, trao đổi thông tin liên lạc, cả WeChat nữa.

Trò chuyện một lúc, Tô Ngọc cũng chuẩn về phòng nghỉ ngơi.

Trong đó, một đàn ông tên Lý Uyên cứ đòi đưa cô về phòng, ban đầu cô từ chối, nhưng chuyện thêm, bàn chuyện ăn.

Tô Ngọc thấy việc ăn để , liền từ chối nữa.

Cô ở phòng tầng hai, hai đến cầu thang ở tầng hai, Lý Uyên đột nhiên nắm lấy cổ tay cô.

“Hay là chúng phòng chuyện , phòng là phòng đơn, phòng các cô gái chẳng đều là phòng đôi ?”

Tô Ngọc cảm thấy chút ý , cô lạnh lùng : “Không cần, tiện, để hôm khác chuyện .”

Lý Uyên thể dễ dàng để cô như , nắm chặt cổ tay cô, áp sát cô, Tô Ngọc lùi nửa bước, giọng điệu cợt nhả: “Những gì Phương Sâm đều , là chúng chơi đùa một chút , cô trong giới giải trí đàn ông cũng ít, nếu cô khác , chúng lén lút cũng .”

Tô Ngọc lạnh lùng , khẽ : “Buông .”

Cô giãy giụa hai cái, thể thoát khỏi tay Lý Uyên, cô đột nhiên nâng chân đá thẳng chỗ hiểm của .

Mặt Lý Uyên đau đớn nhăn nhúm , ngờ cô tay tàn nhẫn như , trợn mắt cô: “Chết tiệt, cô c.h.ế.t !”

Lý Uyên buông tay cô, đột nhiên kéo mạnh một cái, cô vững, loạng choạng một chút, ngã xuống đất, lưng đập tường.

Tô Ngọc rên rỉ đau đớn hai tiếng.

Phòng bên cạnh Phương Sâm dường như thấy động tĩnh, cửa mở , một cô gái thò đầu khỏi phòng, Lý Uyên thấy động tĩnh, đầu trừng mắt , cô vội vàng rụt , lặng lẽ đóng cửa .

Tiểu công tử nhà họ Lý, cô dám đắc tội, đó là một kẻ ưa gây chuyện, mấy cô gái bọn họ luôn cùng , cùng , chính là để đề phòng , ngờ Tô Ngọc để mắt tới.

Tô Ngọc nghiến răng : “Anh dám động , g.i.ế.c c.h.ế.t đấy, tin !”

Lý Uyên khẩy một tiếng, chẳng thèm để cô mắt, chế nhạo: “Tiết kiệm chút sức lực , lát nữa lúc để cô phát huy đấy.”

Lý Uyên cúi , chuẩn vác cô lên trực tiếp đưa .

Tô Ngọc giơ tay giãy giụa, sức đánh , đá , Lý Uyên mặt đen sì, tay độc ác nên cũng dám tùy tiện gần.

Lúc , cả hai đều để ý, cánh cửa phòng đối diện cầu thang mở .

Khả năng cách âm của homestay bình thường, Phương Sâm đang ngủ, thấy tiếng động ở cửa, hơn nữa động tĩnh nhỏ.

Loading...