Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 222: Còn một tuần nữa là đến sinh nhật của Phương Sâm.
Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:07:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sinh nhật Phương Sâm năm ngoái, họ đón ở nước ngoài, chính xác hơn là cô lừa đến nước ngoài.
Anh rằng gặp vụ xả s.ú.n.g ở nước ngoài.
Lúc đó cô đang phim ở đoàn, dây cáp an cài đặt xong, chuẩn cất cánh, kết quả là, thật sự bay .
Tô Ngọc màn hình điện thoại, sợ đến mức đầu óc ong ong, mặt biến sắc, chân cũng mềm nhũn.
Việc mang s.ú.n.g ở nước ngoài là bình thường, gặp vụ xả s.ú.n.g cũng là chuyện hiếm.
Tô Ngọc hề nghi ngờ lời .
Cô lập tức bỏ đạo diễn, cả đoàn phim, để một câu "Mạng là hết", vội vàng đặt vé máy bay, nhanh chóng quần áo, thậm chí còn tẩy trang sạch sẽ lên máy bay.
Vừa xuống máy bay, cô lập tức gửi tin nhắn WeChat cho Phương Sâm, cô dám gọi điện vì chắc Phương Sâm đang ở trong môi trường nào, so với đó thì WeChat sẽ an hơn. Nếu trả lời trong thời gian dài, cô sẽ chọn báo cảnh sát.
Kết quả là bên nhanh chóng trả lời WeChat, và gửi cho cô một địa chỉ.
Khi Tô Ngọc đến nơi, thấy Phương Sâm, cô suýt nữa òa lên. Cô run rẩy hỏi , thương .
Kết quả Phương Sâm rằng ảnh của cô, cảm thấy trái tim cô đánh gục...
Lúc đó Tô Ngọc tức đến mức suýt nhảy dựng lên ba mét, cuối cùng nghiến răng ken két phun một câu: "Mẹ kiếp, thẳng là nhớ em thì !"
Thật sự suýt nữa dọa cho phát bệnh tim , cô thể tức giận. Sau đó cô giơ tay lên vỗ hai cái n.g.ự.c , vỗ đến mức tay đau.
Anh khẽ , đưa tay ôm lấy eo cô, cúi đầu tai cô: "Nếu thế thì em đến ?"
Tô Ngọc ngẩng đầu lườm , nhưng cũng thể đùa kiểu đó, đúng là đồ khốn nạn.
Sau đó cô giữ ở nước ngoài suốt ba ngày, ba ngày bước chân khỏi cửa.
Tô Ngọc cảm thấy căm hận hơn, cô đáng lẽ nên đến, khi đến thấy thì nên ngay mới .
…
Năm nay sinh nhật sẽ đón thế nào?
Kể từ Phương Sâm sẽ để cô yên, ba ngày trôi qua, Phương Sâm liên lạc với cô, cũng hành động quá khích nào.
Anh và vị hôn thê của bây giờ thế nào , sống chung , những chuyện mà họ từng thường trong căn biệt thự mà họ từng ở chung .
Một khi ý nghĩ đó xuất hiện, đầu óc cô như tự động mở một thế giới mới.
Không thể ngừng nghĩ đến những cảnh tượng khác.
Đầu óc thể kiểm soát .
Nghĩ đến những cảnh tượng thể xảy trong biệt thự, và những lời tình tứ mà Phương Sâm từng với cô, bây giờ đổi sang một khác.
Cô cảm thấy đầu sắp nổ tung.
Tay vô thức run rẩy.
Ba ngày qua cô sống hề .
Cứ tiếp tục thế cô thể sẽ phát điên mất.
Tô Ngọc cầm chìa khóa xe, lái thẳng đến Tập đoàn Kinh Hải.
Những lời Phương Sâm giải thích với cô vẫn quanh quẩn trong đầu cô, từng chữ , cô đều cảm nhận yêu cô.
Anh tất cả những điều đều là vì cô.
cô hiểu tại chỉ vì một câu "cô tin " mà chia tay với cô.
Nếu thật sự kế hoạch, thể thẳng với cô.
Anh gì cả, cô thể tin ?
Nếu thật sự yêu cô, thật sự thể cắt đứt với vị hôn thê , tại họ thể ở bên ?
Chẳng lẽ chỉ bỏ tình cảm, còn sự bỏ của cô thì đáng một xu ?
Tô Ngọc bước Tập đoàn Kinh Hải, nhưng chặn ở cửa, vì hẹn , cô cũng thể liên lạc với Phương Sâm.
Tất nhiên, điều quan trọng nhất là đều cô là ai.
Chuyện của cô và Phương Sâm cách đây lâu ồn ào khắp nơi, với tư cách là nhân viên của Tập đoàn Kinh Hải, thể quan tâm đến chuyện bát quái của thiếu gia công ty .
Từ khi cô bước Tập đoàn Kinh Hải, từ bảo vệ ở cửa đến nhân viên lễ tân, ánh mắt cô đều mang theo vẻ khinh thường và coi nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-222-con-mot-tuan-nua-la-den-sinh-nhat-cua-phuong-sam.html.]
Một phụ nữ vì sĩ diện mà lợi dụng danh tiếng của thiếu gia nhà họ Phương, quả thật đáng khinh bỉ.
Vì , lúc nhân viên lễ tân cũng cố tình khó cô.
Cứ nhất quyết giúp cô gọi điện lên văn phòng tổng tài, chỉ cho cô đợi trong phòng chờ.
Tô Ngọc cũng lười chấp nhặt với cô gái nhỏ đó, dù Phương Sâm cũng là sếp của cô , cô về phía Phương Sâm cũng là chuyện bình thường.
những lời bàn tán trong công ty thì bình thường chút nào.
Tô Ngọc ở trong phòng chờ gần nửa buổi, cô gái lễ tân vẫn thông báo về việc hẹn gặp của cô.
Cũng phía còn bao nhiêu đang chờ gặp Tổng tài Phương đại nhân.
Mối quan hệ của cô và Phương Sâm bây giờ, dù xếp , Phương Sâm cũng chắc chịu gặp cô.
nhỡ gặp thì , Tô Ngọc chỉ thử vận may.
Kết quả là gần đến giờ tan sở, cô gái lễ tân đến thông báo cho cô.
Cô gái lễ tân thẳng , đầu ngẩng cao ngạo, rõ ràng là ý khinh thường Tô Ngọc.
"Tổng tài Phương thời gian, mong cô về cho."
Tô Ngọc mặt đổi sắc, thản nhiên dậy, "Được, cảm ơn."
Nói xong xoay rời , bóng lưng dứt khoát, hề chút ngượng nghịu nào khi từ chối.
Cô gái nhỏ bóng lưng cô nhướng mày, thầm nghĩ, Tô Ngọc đúng là dạng , đến tìm vợ, từ chối mà vẫn kiêu ngạo đến thế, quả nhiên mặt dày thật.
Kẻ còn tưởng là chim hoàng yến Tổng tài Phương nuôi bên ngoài, kiêu ngạo đến .
Tô Ngọc thì nghĩ nhiều, cô sớm dự liệu khả năng từ chối sẽ là tám mươi phần trăm.
Vì cô hề bất ngờ, chiêu thì nghĩ cách khác, cứ c.h.ế.t dí trong phòng chờ cũng là cách.
Trái còn khiến khác chê .
Khóc lóc, loạn, dọa tự tử, đó cũng phong cách của cô.
Vậy thì đổi chỗ khác đợi, đợi ở bãi đậu xe.
Cô tin Phương Sâm khỏi cửa, lái xe.
Ban đầu cô định tìm xe của Phương Sâm, đợi cạnh xe , nhưng cô tìm mấy vòng cũng thấy xe của .
Chắc là lên tổng giám đốc , cần tự lái xe nữa, tự nhiên tài xế riêng đưa đón, xe chắc cũng đổi .
Kết quả là Tô Ngọc đợi ở bãi đậu xe đến tận nửa đêm vẫn thấy bóng dáng Phương Sâm.
Đèn bãi đậu xe mờ ảo, Tô Ngọc tựa ghế , vẻ mặt buồn ngủ.
Mí mắt cứ díp vì buồn ngủ.
Cuối cùng nhịn , ngủ , nhưng cũng ngủ nông, thần kinh căng thẳng, hễ tiếng động là cô cố mở mắt .
Đột nhiên, cửa kính xe gõ.
Tô Ngọc giật b.ắ.n .
Cô rụt cổ , hạ cửa kính xuống, mắt hé mở, tầm còn mơ hồ.
Giọng khàn khàn vì buồn ngủ: "Có chuyện gì ?"
Là một đàn ông lạ mặt, cô từng gặp, nhưng mặc Âu phục chỉnh tề, trông vẻ là nhân viên của Tập đoàn Kinh Hải.
"Tô Ngọc, cô Tô đúng ?"
Đầu Tô Ngọc vẫn còn mơ màng, cô gật đầu: "Ừm."
Người đàn ông giọng điệu thờ ơ, thái độ việc công khai: " là trợ lý của Tổng tài Phương, Tổng tài Phương nhờ với cô rằng, cô đừng đợi nữa, sẽ gặp cô ."
Tô Ngọc xoa xoa đầu, như đang tiếp nhận lời của đàn ông.
"Anh với , đến thì , hoặc là cho một địa chỉ, đến tìm cũng ."
Vẻ mặt đàn ông khó xử, nhíu mày, ngữ khí khuyên nhủ: " khuyên cô Tô vẫn nên về sớm , Tổng tài Phương là vị hôn thê , cô cứ đeo bám dai dẳng với Tổng tài Phương cũng chuyện ho gì. Cô cũng xinh , tìm một đàn ông khác cũng khó, hà tất khiến danh tiếng của trở nên rẻ mạt như ?"
Tô Ngọc lạnh một tiếng: "Lời là bảo với ?"
"Tổng tài Phương thế, nhưng... ý cũng gần giống ."