Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:03:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Sâm , dùng khuỷu tay đẩy đẩy cô: “Cô nhận ? Anh đang tìm kiếm cảm giác vượt trội ở đó, chuẩn thể hiện thật mặt cô thôi.”

Tô Ngọc mím môi, Phương Sâm , hình như đúng là ý đó thật.

Cố Nhất Bạch đúng là tự tìm đường chết, dám so gia thế với Phương Sâm.

Tô Ngọc nhàn nhạt liếc một cái: “Thế mà còn hùa theo lời ?”

Phương Sâm là loại dễ nắm thóp như ?

là chuyện đùa.

Phương Sâm nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội: “ là sự thật thôi, , thấy coi thường, cô khó chịu trong lòng ?”

“Anh còn khó chịu, khó chịu cái quái gì.” Tô Ngọc liếc trắng mắt .

Cái chẳng lúc nào nghiêm túc.

Phương Sâm khẽ : “Anh , em là đủ chứ?”

Phương Sâm: “Anh cưới , thế nào, liên quan quái gì đến .”

Tô Ngọc lười để ý đến , cô thể trông mong lời nào nghiêm túc .

Ba cùng , lúc nào cũng một thừa thãi.

Tô Ngọc cũng ngờ chính là thừa thãi đó.

Cố Nhất Bạch và Phương Sâm ở hàng ghế , trò chuyện vui vẻ, Cố Nhất Bạch ngừng khoe khoang nhà bao nhiêu tài sản, bao nhiêu công ty, công ty hùng mạnh đến mức nào.

Phương Sâm với tư cách là một , khá tận hưởng, thỉnh thoảng còn một tiếng, như thể thật sự thú vị.

Chỉ Tô Ngọc mới , tiếng của Phương Sâm là tiếng từ đáy lòng.

Mà là tiếng chế giễu.

Thế mà Cố đại ngốc hề , vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt.

Phương Sâm cũng khá hợp tác khi trả lời.

Cảnh tượng lúc đó trông vô cùng hòa hợp.

Tô Ngọc ở hàng ghế , cơ bản sắp ngủ gật .

Cô thật sự chút hứng thú nào với những chuyện công ty đó, cô cũng chen lời, đúng hơn là cô căn bản tâm trạng để chuyện.

Cố đại ngốc Phương Sâm tâng bốc đến mức trời đất là gì, ai còn tưởng bay đến ngoài vũ trụ .

Phương Sâm còn ghiền trêu chọc kẻ ngốc nữa chứ.

Tô Ngọc thỉnh thoảng những đoạn cô hiểu, khẽ nhếch môi.

Khi Tô Ngọc về đến nhà, hai vẫn còn trò chuyện quyến luyến rời.

“Em về đến nhà , hai cứ tiếp tục trò chuyện .” Tô Ngọc xong câu đó liền mở cửa xuống xe.

Phương Sâm cũng ngay đó: “ cũng về đến nhà , hôm nay phiền quá, Tổng Giám đốc Cố.”

Cố Nhất Bạch: “Không phiền, phiền, chuyện nhỏ đáng gì , gì cần giúp đỡ cứ việc mở lời.”

Kẻ ngốc lợi dụng thì đúng là sai .

Tô Ngọc nghiêng đầu, nhịn khẽ.

Phương Sâm : “Vâng, Tổng Giám đốc Cố.”

Cố Nhất Bạch chuyện xong với Phương Sâm, sang Tô Ngọc : “Cô Tô, chúng hẹn nhé.”

Xem Cố Nhất Bạch vẫn ấn tượng khá về cô.

Thậm chí còn .

Sau khi Cố Nhất Bạch, kẻ ngốc lớn đó, rời , Tô Ngọc mới mở miệng: “Anh , ăn chực bữa trưa của Tổng Giám đốc Cố, còn nhờ xe của Tổng Giám đốc Cố, bây giờ ngủ chực ở nhà em? Anh nghĩ em cũng ngốc như Cố Nhất Bạch ?”

Cái tên Cố Nhất Bạch ngốc nghếch đó, chắc đến giờ vẫn nhận tự bỏ tiền mời hai họ ăn cơm, còn đích đưa hai họ về, quan trọng nhất là, còn đưa Phương Sâm về đến tận nhà cô.

Đây là hành động thiếu suy nghĩ ?

Tự dâng yêu đến tận cửa nhà cô.

Thế mà cũng Tổng Giám đốc ư?

“Cái đó giống, bây giờ em là tự nguyện đến, chực.” Phương Sâm nghiêm túc đính chính.

Tô Ngọc nhướng mày: “Có gì khác ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-208.html.]

Tự nguyện đến chực, chẳng đều là nhà cô .

Phương Sâm bên cạnh cô, mở miệng : “Đương nhiên khác biệt, chực là lợi dụng em, tự nguyện đến là cầu xin em lợi dụng .”

Tô Ngọc:…

“Ai thèm lợi dụng chứ? Mau về nhà , đừng lúc nào cũng bám theo em, đến lúc đó đám tiểu của bắt đầu gọi điện tìm khắp thế giới.” Tô Ngọc bực bội .

Phương Sâm trêu chọc cô: “Em ghen ?”

Tô Ngọc trừng mắt : “Em mới thèm ghen với .”

Phương Sâm khẽ ‘chậc’ một tiếng: “Còn chịu thừa nhận? Anh xem mắt cùng em mà còn thấy chua chát như em .”

Tô Ngọc hừ lạnh: “Ai cần cùng?”

Phương Sâm đột nhiên kéo cổ tay mảnh mai của cô , cô buộc dừng bước, giọng mang theo cảm xúc gì: “Hắn còn hẹn em.”

Biểu cảm của nhạt.

rốt cuộc ý gì.

từ lời của , cô thể , hình như giận .

Liên quan gì đến cô chứ?

Tô Ngọc chằm chằm mắt , im lặng vài giây, cố nặn một câu: “Không hẹn em, lẽ nào hẹn .”

Anh tiến lên nửa bước, cách giữa hai kéo gần.

Phương Sâm: “Không .”

Tô Ngọc lạnh một tiếng: “Anh ghen ?”

Phương Sâm thừa nhận một cách thẳng thắn: “Ừ, còn đang giận nữa.”

Tô Ngọc nhất thời nổi nữa.

Đây là đầu tiên cô giận một cách nghiêm túc như .

Trước đây cô chơi bời thế nào, cũng từng một câu ghen.

Bây giờ thẳng thắn thừa nhận.

Điều khiến cô chút .

Cô ngây một lát : “Anh coi ?”

Từ cuộc chuyện giữa Phương Sâm và Cố Nhất Bạch, thể thấy căn bản coi Cố Nhất Bạch gì, mà vẫn luôn coi Cố Nhất Bạch như một trò .

Phương Sâm biểu cảm gì mặt, mở miệng : “Anh đúng là coi gì, nhưng sợ em coi gì.”

Tô Ngọc khẽ thành tiếng: “Sao em ý với ? Vả đây mặc kệ em, chơi thế nào thì chơi ?”

Phương Sâm: “Trước đây mặc kệ em, là vì em bao giờ nhắc đến chuyện chia tay với , em thể rời xa , nhưng thái độ chia tay của em quá kiên quyết, sợ em thật sự bỏ rơi , qua với khác, cho nên bây giờ thể mặc kệ em.”

Tô Ngọc: “Nói trắng cảm thấy em đá , cam tâm, hoặc cách khác, em đá xong, em mới cảm giác tồn tại trong lòng , nhưng đó đều là chuyện của , đây gì mà , bây giờ với em mấy lời vô dụng, em mấy cô ngốc nghếch ngây thơ mà bắt chuyện, chỉ hai ba câu ngon ngọt dỗ cho mòng mòng.”

Tô Ngọc vùng vẫy hai cái, nhưng vẫn thoát khỏi tay , dùng lực khá mạnh.

Cả hai đều đang giằng co, nhưng đau vẫn là Tô Ngọc.

“Cho dù em tin , bạn gái của từ đến nay chỉ em.”

Câu đột ngột của Phương Sâm khiến đầu óc Tô Ngọc trống rỗng trong chốc lát.

Cô cũng tạm thời quên cơn đau ở cổ tay.

Bạn gái của từ đến nay chỉ cô?

“Là bạn gái thì chỉ một, còn những phụ nữ lăng nhăng bên ngoài thì chắc ít nhỉ?” Tô Ngọc phản công.

Phương Sâm thật sự cô chọc tức c.h.ế.t mất, ở bên ngoài lúc nào cũng tỏ tính, nhưng chỉ mặt Tô Ngọc, lúc nào cô cũng thể chọc tức đến đau đầu, nhưng chẳng thể cô.

Anh nghiến răng hỏi: “Em nghĩ kỹ xem, và em ở bên bình thường đều gì?”

“Có gì mà nghĩ, chẳng chỉ một chuyện đó thôi!” Tô Ngọc trừng mắt .

Giữa họ những buổi hẹn hò chính thức, cũng thói quen kỷ niệm ngày yêu, càng nhắc đến chuyện tổ chức sinh nhật, xem phim, tặng quà, những thứ đó đều là các bước hẹn hò của bình thường.

Mà giữa họ, vĩnh viễn chỉ tiến hành bước cuối cùng.

Phương Sâm: “ , em cũng , đây là một con , em nghĩ xem, nếu khác bên ngoài, hà cớ gì cứ nghĩ đến chuyện đó với em, đây nhiều năng lượng đến thế, ngày nào cũng chơi bời bên ngoài?”

Điều khiến cô thể phản bác.

Hình như chút lý.

Loading...