Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 133: Cái miệng của anh có độc
Cập nhật lúc: 2025-08-17 12:54:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Dật và Phụng Dao tự nhiên chung một bàn, còn cạnh nữa.
Đối với nhà tài trợ, thái độ của Phụng Dao khách sáo.
Sau bữa ăn, Chu Dật chủ động đưa Phụng Dao về, nhưng cuối cùng Phụng Dao từ chối.
Chu Dật , ân cần hỏi: “Hay là cô gọi điện cho khác đến đón ? Một cô gái về an .”
“Vâng, đến đón , đang đợi em ở lầu.” Phụng Dao lễ phép trả lời.
Vừa nãy khi ăn, Yến Tu Chi nhắn tin cho cô là đang đợi cô ở bãi đậu xe.
Chu Dật khẽ gật đầu, cầm áo khoác vest lên: “Vậy đưa cô xuống lầu.”
“Không cần phiền , nhỡ chụp ảnh, gây ảnh hưởng cho .”
Chu Dật cũng miễn cưỡng nữa, Phụng Dao chào hỏi , xoay thang máy.
Vừa khỏi thang máy, cô thấy Yến Tu Chi cạnh xe, hình như sợ cô tìm thấy nên đặc biệt đó đợi cô.
Bởi vì Phụng Dao kém định hướng, mỗi bãi đậu xe, tìm xe đều mất cả nửa ngày.
Yến Tu Chi thấy cô bước , mở cửa ghế phụ cho cô, khi Phụng Dao lên xe, sang phía bên , lên xe.
Phụng Dao cài dây an mở miệng: “Hôm nay em gặp quen trong bữa tiệc.”
Yến Tu Chi nhướng mày, hỏi: “Lục Cảnh?”
Người quen mà thể nghĩ đến chắc chỉ Lục Cảnh, bởi vì hình như nào cũng gặp .
“Không , là Chu Dật.”
“?”
Phụng Dao đột nhiên nhớ , Yến Tu Chi còn quen , họ cùng đến Lệ Hải là thật, nhưng khi gặp Chu Dật thì chỉ một cô, đó cô tự nhiên cho rằng Yến Tu Chi cũng gặp .
“Chính là ông chủ khách sạn mà chúng ở đó, là fan của em, còn miễn phí cho chúng nữa, bây giờ là nhà tài trợ của bộ phim của chúng , trùng hợp ?”
Yến Tu Chi khựng , đôi mắt nheo , cảm thấy chuyện đơn giản, lạnh lùng : “Vậy đây em cho .”
“Trước đây em chỉ thấy là một fan thôi, nên để tâm mà, em nhiều fan như , em cũng thể mỗi đều báo cáo với , chẳng bây giờ với cũng .” Phụng Dao thuận miệng giải thích.
Cô chỉ cảm thấy khá trùng hợp, với Yến Tu Chi mà thôi.
Dù Lệ Hải cũng gần chỗ họ ở đây, nhưng lẽ còn các ngành nghề khác ở các thành phố khác nữa.
“Ừm, chuyện như thế nhất định nhớ cho .” Yến Tu Chi biểu cảm gì .
“Anh lo Phụng Cẩm Thành sẽ đến tìm em ?”
“Ừm, cũng chừng, em còn nhớ mặt ?”
Phụng Dao cố gắng hồi tưởng , “Không nhớ nữa, lâu lắm , với em và tổng cộng cũng chẳng gặp mấy , hơn nữa đó là chuyện của bảy tám năm , dù sống sót, chắc chắn ngoại hình cũng đổi nhiều , em thể nhận .”
Phụng Dao đầu gương mặt nghiêng hảo của , tiếp tục : “Nếu đến tìm em, chắc đến từ sớm , thể đợi đến bây giờ, hơn nữa em và cũng chẳng tình cảm gì, thể là chút quan hệ nào, em nghĩ sẽ đến tìm em .”
“Không chắc, vẫn nên cẩn thận thì hơn.”
“Đại gia bá đạo nhất thế giới đang cạnh em đây, em sợ gì chứ.” Phụng Dao Yến Tu Chi, trong lòng vui sướng khôn xiết, một mỹ nam đại soái ca như mà thực sự là của cô !
Yến Tu Chi khẽ một tiếng, gì.
“Sau nhiều hơn , lên hơn nhiều.” Phụng Dao vẻ mặt mê trai, nước miếng suýt nữa chảy .
“Đạn bọc đường” hiệu quả với Đại phản diện, Đại phản diện mỉm .
Phụng Dao thở dài một tiếng, nhớ ngày xưa khi Đại phản diện xuất hiện bên cạnh cô, những fan hâm mộ của cô thèm thuồng bao, giờ thì đối thủ cạnh tranh của cô cũng ít.
Một đàn ông trai đến thế, đúng là mạng mà, cô chút tò mò Đại phản diện trong sách trông như thế nào.
Cô xem thử.
“Dạo bận ?”
“Sao ?”
“Hai ngày nữa thời gian chúng cùng xem ở vách núi đó .”
Yến Tu Chi cứng đờ một khoảnh khắc, nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia cảm xúc kỳ lạ: “Làm gì?”
“Đó là nơi chúng gặp đầu, em xem , ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-133-cai-mieng-cua-anh-co-doc.html.]
Yến Tu Chi im lặng một lúc, trả lời một chữ “Được”.
ngữ khí nhạt.
Phụng Dao hình như cảm thấy Đại phản diện một chút , nên cô đột nhiên tò mò vách núi đó rốt cuộc gì kỳ lạ.
Chẳng lẽ thể xuyên ?
Chắc là nhỉ?
cô chỉ đơn thuần cảm thấy đó là nơi họ gặp đầu, nên cùng Đại phản diện xem mà thôi.
…
Trong câu lạc bộ tư nhân.
Phương Ninh và mấy đứa bạn ăn chơi đang vui vẻ.
“Cô chủ Phương tối nay thanh toán đó nha, ăn uống chùa lâu lắm đó.” Một công tử nhà giàu uống rượu trêu ghẹo.
Phương Ninh liếc mắt một cái, “Cái gì mà ăn uống chùa? Giữa chúng tình nghĩa cách mạng ? Chút tiền nhỏ còn phân biệt của của gì, khách sáo quá.”
Phương Ninh ăn bám mấy họ mấy ngày nay , vì Phương Ninh tiền , ông già nhà cô còn khôi phục nguồn tài chính cho cô.
Vì dạo gần đây cô chủ Phương bắt đầu kiếm chác khắp nơi, nhưng cô thể để khác cô vì nghèo, hết tiền, như quá mất mặt, cô còn mà lăn lộn trong giới.
Từ đến nay chỉ cô mới quyền nắm thóp khác, gì chuyện khác cơ hội chế giễu cô!
“Ồ, cô chủ Phương còn tình nghĩa cách mạng , thật là mới mẻ đó, những cô dùng điểm yếu của chúng để uy h.i.ế.p chúng , thấy cô nhắc đến chuyện chúng còn tình nghĩa?” Một công tử khác lêu lổng .
“Vậy thì mấy ít chuyện thất đức , sẽ nắm điểm yếu ? đây là giúp mấy cải tà quy chính, đầu là bờ, hiểu ?” Phương Ninh đường hoàng .
“Thôi , , hôm nay chúng chơi gì đây?”
Phương Ninh mắt đảo vòng quanh, “Vẫn luật cũ , trò chơi King.”
Luật chơi là rút quân K sẽ là Vua, Vua thể tùy ý chọn bất kỳ ai trong chơi để bất kỳ việc gì, nếu thì tự phạt ba ly.
Ba vòng chơi trôi qua, Phương Ninh rút quân K nào, nhưng may mắn là gọi tên.
Lần rút bài tiếp theo, Phương Ninh thầm cầu nguyện, nhất định là quân K, nhưng kết quả là Át rô.
Hôm nay tay cô thật sự đen.
Cô gái đối diện cô reo lên: “ là Vua! là Vua!”
“Thế chúng chơi cái gì đó kích thích ! chọn nào đó hôn một mặt ở đây trong một phút!”
“Chọn Át rô .”
“Ai là Át rô, nhanh lên!”
“Trời đất, thể chờ đợi để xem nụ hôn !!”
“Nhanh lên là ai, lẹ làng .”
Phương Ninh sững sờ, giữa tiếng reo hò của , cô do dự một lát, cứng rắn dậy.
Phương Ninh dậy, tất cả các trai mặt đều đồng loạt bịt miệng .
???
Ý gì đây?
Miệng cô độc ?
Hay là cô độc?
Cô còn mà, mà bọn họ chơi nữa ?
Mấy con trai thể che miệng cô gái cũng , thế là Phương Ninh chuyển ánh mắt sang mấy cô gái.
Mấy cô gái hình như cũng ý thức chuyện gì đó nguy hiểm, lập tức che miệng .
“Mấy là ý gì?”
“Sao đều che miệng thế, độc , ?”
Mấy họ trợn to hai mắt, đồng thanh lắc đầu.
Một con trai khá xa cô bỏ tay xuống, mở miệng : “Hay là uống rượu ?”