Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 727

Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:59
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân liếc mắt Dự vương- Điện chủ Luân Hồi điện ở phía Diệp Lan Chỉ, đầu về phía Sở Diệu, chủ động mở miệng : “Người phía là điện chủ Luân Hồi điện đúng ?”

Sở Diệu ừ một tiếng.

Thời Phù Hân: “Chẳng ông thích tiến cung ? Tại hôm nay tiến cung?”

Sở Diệu lắc đầu: “Không .”

Thời Phù Hân: “Đại Sở nhiều vương, nhưng chỉ ông khiêm tốn nhất, tại ?”

Sở Diệu thoáng qua Thời Phù Hân: “Bởi vì Hoàng thượng thích Luân Hồi điện.”

Nghe , ánh mắt Thời Phù Hân loé lên: “Nếu thích, chẳng lẽ Hoàng thượng nghĩ đến chuyện phế bỏ Luân Hồi điện ?”

Nghe thấy câu , trong đầu Sở Diệu chợt loé lên tia sáng, Thời Phù Hân, nhanh chóng về phía Dự vương và nữ thái giám ở phía ông , dường như hiểu điều gì đó.

Hoàng thượng từng nhắc đến ý định huỷ bỏ Luân Hồi điện ?

Hình như từng nhắc đến.

Điện chủ để ý đến sự truyền thừa Luân Hồi điện như , thể để yên Luân Hồi điện phế!

“Nữ nhân là ai?”

Thời Phù Hân gì, lúc trong lòng nàng chút phiền loạn, Diệp Lan Chỉ tiến cung chắc chắn là độc sát Hoàng thượng, bất kể thành công , Diệp Lan Chỉ tám chín phần chắc chắn nguy hiểm đến tính mạng.

Nể mặt Diệp Mặc, nàng nên ngăn cản mới đúng.

xuất phát từ lợi ích của , nàng cũng hy vọng Hoàng thượng xảy chuyện, đặc biệt là khi cần động tay động chân.

“Nàng là ai?”

Sở Diệu hỏi một nữa.

Thời Phù Hân , một chữ “Diệp”.

Sở Diệu dừng một chút lộ vẻ bừng tỉnh hiểu , đó theo bóng dáng của Dự vương và Diệp Lan Chỉ biến mất ở khúc quanh, mím chặt môi, gì cả.

Thời Phù Hân hỏi: “Chàng gì?”

Sở Diệu: “…Chúng gì cả.”

Trong cung yến, Thời Phù Hân và Sở Diệu đều chút thất thần, khi thấy Dự vương theo Hoàng thượng đến đại điện, nhưng thấy bóng dáng Diệp Lan Chỉ cả, hai ngươi đều nhíu mày.

Thời Phù Hân lặng lẽ rượu và thức ăn bàn, giải phóng tinh thần lực ngoài, tìm kiếm khắp hoàng cung.

Chẳng bao lâu , nàng phát hiện Diệp Lan Chỉ giả dạng thái giám ở trong lãnh cung.

“Nhìn thấy” Diệp Lan Chỉ đang mặt cảm xúc chuyện với Thái hậu và phế Hoàng hậu, Thời Phù Hân chút bất ngờ, đợi nàng tiếp tục tìm hiểu, thấy một ngự tiền thị vệ vội vàng xông đại điện.

“Hoàng thượng, lúc nãy Đỗ tướng quân ở quân doanh ngoại thành gửi bồ câu đưa thư đến báo, rằng bọn họ phát hiện tung tích của Diệp Mặc ở phía đông ngoại thành, Đỗ tướng quân vốn định đưa Diệp Mặc về, nhưng ngờ hai đại tuyệt điên tông sư bắc đao tây chưởng xuất hiện, trực tiếp ép Diệp Mặc núi sâu.”

“Bây giờ Đỗ tướng quân thế nào mới , mong Hoàng thượng cho .”

Đại điện lập tức rơi trong im lặng.

Hoàng thượng gì, mặt cũng thể hiện bất cứ cảm xúc gì, khiến khác thể cảm xúc.

Tứ hoàng tử Thời Phù Hân, Thời Định Hiên và Thời Định Hạo, thấy ba bất cứ phản ứng gì, sắc mặt lắm, lúc , chú ý đến Đông Phương Trường Khanh đang đưa mắt hiệu cho .

Nhìn thấy Đông Phương Trường Khanh về phía Sở Diệu, tứ hoàng tử lập tức hiểu rõ ý tứ của .

Nếu Thời gia tay, buộc bọn họ thể tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-727.html.]

“Phụ hoàng, võ công của tuyệt điên tông sư mạnh mẽ, mặc dù Đỗ tướng quân uy mãnh nhưng nhất cần đối đầu trực diện, là Sở chỉ huy võ công cao cường, chỉ bằng để một chuyến, để xem thể cứu Diệp Mặc ?”

Một Diệp Mặc đủ để Thời gia mạo hiểm, nhưng nếu cộng thêm Sở Diệu thì ?

Thời Phù Hân liếc mắt tứ hoàng tử một cái, ánh mắt chút lạnh lùng.

Sở Diệu cũng tứ hoàng tử đang chủ ý gì, nhưng lúc , thể lộ bất cứ điều gì khác thường, chỉ là chuyển dời tầm mắt về phía Hoàng thượng, dáng vẻ giống như lệnh việc.

Hoàng thượng thoáng qua ba Thời gia vẫn luôn im lặng gì, Sở Diệu, chấp nhận ý kiến của tứ hoàng tử: “Vậy Sở Diệu, ngươi qua đó một chuyến , Bạch Nguyệt Quang là đồ của Diệp Mặc, chỉ thể mang sống trở về.”

Sở Diệu đưng dậy lệnh, thoáng qua Thời Phù Hân, trực tiếp xoay rời .

“Không cần gì cả, tự bảo vệ thật .”

Vừa mới bước khỏi cổng lớn đại điện, bên tai Sở Diệu đột nhiên vang lên giọng của Thời Phù Hân.

Trong lòng Sở Diệu chấn động, nhưng bước chân hề ngừng nghỉ rời .

Thời Phù Hân lo lắng theo Sở Diệu rời , nhưng cũng chỉ lo lắng chứ bất cứ phản ứng nào khác, đó rầu rĩ vui ăn uống.

Ngay cả phu thê Thời Chính Hoà, thời định hiện, Thời Định Hạo cũng chỉ tỏ vẻ lo lắng, hề ý định theo.

Hoàng thượng vị trí cao, thấy bộ phản ứng của Thời gia, trong lòng càng ngày càng do dự.

Hắn cảm thấy lẽ suy đoán Thời thị chính là Bạch Nguyệt Quang của lão tứ sai .

Diệp Mặc xảy chuyện, Thời gia hề hoảng hốt chút nào, giống như chắc chắn Diệp Mặc sẽ xảy chuyện.

Lý do duy nhất thể giải thích cho chuyện chính là Bạch Nguyệt Quang là một khác, Thời gia Bạch Nguyệt Quang sẽ cứu Diệp Mặc!

Bạch Nguyệt Quang Thời thị, điều khiến Hoàng thượng thở phào nhẹ nhõm một , nhưng cũng chút tiếc nuối.

Thở phào là vì nếu đại hoàng tử tranh đấu với tứ hoàng tử, cần Thần Nông đường phía Thời thị giúp đỡ, Thời thị giữ .

Điều tiếc nuối chính là nếu Thời thị thực sự là Bạch Nguyệt Quang, thể thông qua Diệp Mặc loại bỏ tuyệt điên tông sư là Bạch Nguyệt Quang , thể giải trừ tai hoạ ngầm thể huy h.i.ế.p các tuyệt điên tông sư và võ giả giang hồ khác.

Thời Phù Hân cúi đầu uống rượu và thức ăn, nàng thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt Hoàng thượng về phía nàng mang theo sát y nồng đậm.

Nhìn thấy Diệp Lan Chỉ tạo thành một mặt trận thống nhất với phế Hoàng hậu và phế Thái hậu trong lãnh cung, Thời Phù Hân lặng lẽ thu hồi tinh thần lực.

Trong lãnh cung, phế Thái hậu nắm chặt lấy ngọc bội dương chi Diệp Lan Chỉ đưa cho bà , mặt tràn ngập sự áy náy, Diệp Lan Chỉ bằng đôi mắt đỏ ngầu: “Tốt nhất các ngươi hãy tuân thủ lời hứa, bảo vệ tôn tử Vi gia, nếu ai gia biến thành quỷ cũng sẽ buông tha cho các ngươi.”

Toàn bộ nam đinh của Vi gia đều bí mật xử quyết, là Dự vương lén lút cứu tiểu tôn tử chỉ mới năm tuổi của Vi gia.

Diệp Lan Chỉ: “Nhân bất tin, tắc bất lập.”

Phế Thái hậu nhắm mắt , hít một thật sâu, cuối cùng phế Hoàng hậu: “Vi gia thể chặt đứt truyền thừa.”

Nhìn thấy phế Hoàng hậu đờ dẫn gật đầu, phế Thái hậu mới kiên quyết cầm lấy cây đèn, trực tiếp đốt cháy căn phòng.

Lãnh cung Dự vương sắp xếp đổ dầu , thế lửa nhanh chóng bùng cháy.

Phía bên , cung yến dần kết thúc, ngay khi chúng đại đang sắp rời thì đột nhiên thấy tiếng ồn ào như ẩn như hiện bên ngoài điện.

“Xảy chuyện gì ?” Hoàng thượng chút vui.

Lưu công công nhanh chóng phái hỏi thăm một chút, chẳng bao lâu vội vàng nhỏ giọng với Hoàng thượng: “Hoàng thượng, lãnh cung lấy nước.”

Hoàng thượng nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày: “Còn mau cho dập tắt lửa !”

Biết Hoàng thượng cũng để ý đến chuyện trong lãnh cung, Lưu công công nhiều thêm nữa, xoay dặn dò.

Các đại thần mặt ở đây cũng chuyện lãnh cung cháy, bởi vì tiên Thái tử phế, Thái hậu và Hoàng hậu biếm lãnh cung vẫn luôn là điều kiêng kỵ, nên ai dám thời điểm .

Không ai thể ngờ rằng thế lửa lớn như , thấy tiếng ồn ào ngoài điện hề ngừng nghỉ, Hoàng thượng mới nhíu mày hỏi một nữa: “Thế lửa vẫn kiểm soát ?”

Loading...