Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 722

Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:54
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thính lực của tuyệt điên tông sư cao hơn bình thường, ông giả thái giám, cách Kim Nguyệt Nga chỉ chừng mười mét nên thể thấy bộ cuộc chuyện giữa bà và Thời Chính Hoà.

Sau khi xong báo cáo của Dương điện chủ, sắc mặt của Hoàng thượng hài lòng lắm: “Cả nhà Thời Chính Hoà thực sự liên quan gì đến Diệp Mặc ?”

Dương điện chủ: “Hoàng thượng, Thời Phù Hân nhắc đến một từng chỉ dạy võ nghệ cho bọn họ, ngài xem liệu đó là Bạch Nguyệt Quang ?”

Hoàng thượng khẽ híp mắt: “Cũng khả năng .” Hắn dừng một chút: “Tiếp tục phái chằm chằm cả nhà Thời Chính Hoà, phía bên Diệp Mặc gia tăng nhân thủ.”

“Nàng ?”

Nhìn thấy Thời Phù Hân mang theo tâm trạng nặng nề khi xuất cung, Sở Diệu nhịn hỏi.

Thời Phù Hân Sở Diệu, đột nhiên nảy sinh suy nghĩ thử một phen.

Ai cũng thể Hoàng thượng g.i.ế.c c.h.ế.t Diệp Mặc, bây giờ cả nhà bọn họ liên quan đến Diệp Mặc, nàng xem xem thái độ của Sở Diệu như thế nào.

Thời Phù Hân khẽ trầm tư một chút hỏi: “Hôm nay Hoàng thượng bí mật triệu kiến mẫu , hỏi xem nhà chúng quen với Diệp Mặc ?”

Sở Diệu khẽ nhíu mày, mấy năm nay Diệp Mặc vô cùng khiếm tốn, hề xuất hiện mặt khác, gần như khiến khác suýt chút nữa quên rằng trong kinh thành còn một như , Hoàng thượng tại nhớ đến ông ? Lại còn liên quan đến cả nhà Thời Lục?

Phát hiện Thời Phù Hân đang với ánh mắt sáng ngời, trong lòng Sở Diệu chuyển động, lập tức hỏi: “Vậy nhà các nàng quen với ông ?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Có quen, lúc còn ở biên quan, nhà chúng và Diệp Mặc ở trong cùng một đồn quân.”

Sở Diệu ồ một tiếng, phản ứng thêm gì nữa.

Thời Phù Hân thể nắm bắt thái độ của , hỏi: “Hoàng thượng đột nhiên hỏi chuyện , cảm thấy như thế nào?”

Sở Diệu im lặng một chút : “Giết Diệp Mặc thực còn quan trọng với Hoàng thượng nữa, ngài đột nhiên nhắc đến chuyện , tám chín phần là nhắm cả nhà các nàng.”

Thời Phù Hân gật đầu: “Ta cũng nghĩ như .”

Sở Diệu nàng: “Chuyện nhà các nàng ở cùng một đồn quân với Diệp Mặc, trừ phi cố ý đến biên quan điều tra, nếu sẽ vạch trần.”

Sắc mặt Thời Phù Hân trở nên thâm trầm: “Không, cần đến biên quan kiểm chứng, cũng .”

Sở Diệu nghĩ đến chuyện gì đó: “Ý nàng là của Lý gia?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Đám … Mỗi khi sắp quên mất bọn họ, bọn họ sẽ nhảy chút chuyện gì đó.”

Sở Diệu: “Với tình hình hiện tại của Lý gia, lẽ bọn họ dám đối đầu với nhà các nàng, trừ phi… Trừ phi tứ hoàng tử chống lưng.”

Thời Phù Hân Sở Diệu: “Chàng sợ chịu liên luỵ ?”

Sở Diệu xem như hiểu rõ sự tìm tòi nghiên cứu trong mắt Thời Lục là ý gì: “Nếu như tứ hoàng tử nhằm , nàng sẽ lo lắng chịu liên luỵ ?”

Thời Phù Hân: “Không .”

Sở Diệu: “Ta đường đường là nam nhi bảy thước, chẳng lẽ còn bằng nàng?”

Hai đều thẳng đối phương.

Sở Diệu Thời Phù Hân, nghiêm túc : “Hai chúng là phu thê nhất thể đồng tâm, thể đảm bảo thể cho nàng cuộc sống tự do tự tại, nhưng khi gặp biến cố rời bỏ, vẫn thể .”

Thời Phù Hân ồ một tiếng, mặt sang chỗ khác, mặt hiện lên ý .

Sở Diệu Thời Phù Hân nhẹ nhàng đùa nghịch cung dây bên hông , cong môi mỉm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-722.html.]

Nha đầu đều thái độ hờ hững với , bây giờ bắt đầu thử , nghĩa là dần dần trái tim nàng ?

Trong mật thất phủ tứ hoàng tử, Đông Phương Trường Khanh mặc áo choàng màu đen hành lễ tứ hoàng tử với sắc mặt mệt mỏi.

Tứ hoàng tử : “Nhìn quầng thâm mắt mắt ngươi kìa, bận rộn đến mức ngủ ngon giấc ?”

Đông Phương Trường Khanh tứ hoàng tử, cũng giấu giếm, mở miệng : “Khoảng thời gian một hãng buôn Minh quốc công phủ tấn công.”

Sắc mặt tứ hoàng tử khựng : “Ai to gan như ?”

Đông Phương Trường Khanh lắc đầu: “Tạm thời vẫn điều tra .”

Nghe , tứ hoàng tử tiếp.

Hắn phụ hoàng vẫn luôn chèn ép Đông Phương gia, chắc là phụ hoàng tay.

Đông Phương Trường Khanh cũng mong chờ tứ hoàng tử sẽ tay giúp đỡ, dám động Đông Phương gia nhưng thế khiến bọn họ thể điều tra , đoán là ai .

Nếu Hoàng thượng thì cũng là Đông Phương Trường Hoằng.

Nếu là Hoàng thượng, tứ hoàng tử phủi sạch quan hệ còn kịp, nếu là Đông Phương Trường Hoằng, cũng để ngoài trong Đông Phương gia xuất hiện nội chiến.

Không nghĩ đến chuyện trong nhà nữa, Đông Phương Trường Khanh về phía tứ hoàng tử: “Điện hạ, chúng tiết lộ mối quan hệ giữa Diệp Mặc và Thời Chính Hoà ngoài, phía bên Hoàng thượng phản ứng như thế nào?”

Nhắc đến chuyện , sắc mặt của tứ hoàng tử lắm: “Phụ hoàng lén lút triệu kiến Thời Kim thị một chút, đó còn bất cứ hành động nào nữa.”

Đông Phương Trường Khanh nhíu mày, rõ ràng kết quả là thứ bọn họ mong , im lặng một lát : “Cho dù Diệp Mặc và Thời Chính Hoà là quen cũ của nữa, đối với Hoàng thượng mà cũng là chuyện thể chịu đựng gì.”

Nói , về phía tứ hoàng tử: “Điện hạ, điều bây giờ chúng cần chính là khiến Hoàng thượng thể chịu cả nhà Thời Chính Hoà và Diệp Mặc.”

Tứ hoàng tử cũng loại bỏ Thời Phù Hân, đối với , việc Thần Nông đường giúp đỡ đại hoàng tử là một mối uy h.i.ế.p quá lớn, nhất thể kéo luôn cả Sở Diệu xuống: “Ngươi cách gì ?”

Đông Phương Trường Khanh: “Điện hạ còn nhớ rõ chuyện lục hoàng tử rơi lầu c.h.ế.t và Thái tử gãy chân ?”

Tứ hoàng tử gật đầu: “Đương nhiên nhớ rõ, ngươi hỏi chuyện gì?”

Đông Phương Trường Khanh cũng vòng vo nữa: “Điện hạ trong ngày xảy chuyện, tại Thái tử, tam hoàng tử, ngũ hoàng tử và lục hoàng tử cùng xuất hiện ở Thiên Hi lâu ?”

Tứ hoàng tử: “Chẳng chỉ là trùng hợp ?”

Đông Phương Trường Khanh lắc đầu: “Đương nhiên trùng hợp, thực ngày hôm đó đáng lẽ Thời Phù Hân cũng ở trong Thiên Hi lâu.”

Sắc mặt tứ hoàng tử chấn động: “Rốt cuộc chuyện là như thế nào?”

Đông Phương Trường Khanh: “Chắc hẳn điện hạ vẫn còn nhớ rõ, thời gian đó chính là thời điểm lục hoàng tử phi qua đời, lục hoàng tử phi bởi vì nhớ thương Sở Diệu mà chết, lục hoàng tử cảm thấy đội nón xanh nên cũng đội nón xanh cho Sở Diệu.”

“Ngày hôm đó lục hoàng tử hẹn Thời Phù Hân đến đó, trong phòng còn đốt mấy thứ loạn ý tình mê, nếu thời phù bước , chắc chắn trò để xem.”

Tứ hoàng tử: “Cho nên đám Thái tử qua đó để xem kịch vui?”

Đông Phương Trường Khanh gật đầu, đó sắc mặt trầm xuống: “ ai thể ngờ rằng Thời Phù Hân Thiên Hi lâu, mà đột nhiên cửa hàng gần đó.”

“Trong khi ở Thiên Hi lâu, đám hải tặc Hải Quy bang bất ngờ xông phòng của lục hoàng tử một cách khó hiểu, đồng thời đánh với lục hoàng tử, đó cùng rơi xuống lầu.”

“Thái tử thấy tin tức chạy xuống kiểm tra tình hình của lục hoàng tử, đó cũng ngã xuống bậc thang một cách khó hiểu và gãy chân.”

“Điện hạ cảm thấy tất cả chuyện quá trùng hợp ?”

Tứ hoàng tử xoa xoa cằm: “Bây giờ nghĩ , một chuỗi sự kiện thực sự quá trùng hợp.” Nói , Đông Phương Trường Khanh: “Cho nên, rốt cuộc ngươi gì?”

Đông Phương Trường Khanh: “Nếu chuyện lục hoàng tử rơi lầu, Thái tử gãy chân là cố ý, điện hạ cảm thấy là do nào tay? Hoặc cách khác, ai năng lực động thủ mà để bất cứ dấu vết gì như ?”

Ánh mắt tứ hoàng tử sáng ngời: “Ngươi đổ tất cả những chuyện lên Bạch Nguyệt Quang?”

Loading...