Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 714
Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:45
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng chỉ Vinh lão vương phi và Vinh lão vương gia vẫn luôn bày sắc mặt , còn Vinh quận vương cũng trầm mặc hơn một chút so với ngày thường.
Chờ đến khi còn thấy bóng dáng đám lưu đày nữa, trong vương phủ mới dẹp đường hồi phủ.
Lúc lên xe ngựa, Thời Phù Hân thoáng qua đám đang bao vây xung quanh, ngay đó lập tức hiểu rõ thu hồi tầm mắt.
Nàng hề bất ngờ khi thấy La Khởi Vân đến đây, dù giữa nàng và Sở Huyên cũng từng hôn ước.
Sở Huyên vẫn luôn chấp nhận La Khởi Lam, phần lớn nguyên nhân cũng là vì La Khởi Vân.
Thời Phù Hân chú ý đến sự nỡ trong ánh mắt La Khởi Vân, nàng khẽ nhíu mày, chẳng lẽ nàng vẫn còn tình cảm với Sở Huyên?
Thời Phù Hân thích xen chuyện tình cảm của khác, chỉ là La Khởi Vân đang nắm giữ hệ thống tình báo ở Hưng Nhạc phường, nàng thể chú ý.
Xem , ở phía bên Hưng Nhạc phường, tìm vài cất nhắc lên .
Bởi vì Sở Diệu giúp đỡ Sở Huyên nên khi Sở Huyên rời , Vinh lão vương phi cũng gặp Sở Diệu, thậm chí còn từ chối việc thỉnh an của Thời Phù Hân ngày mùng một và mười lăm, dáng vẻ giống như ý định gặp hai nữa.
Đối với chuyện , Thời Phù Hân chịu bất cứ ảnh hưởng nào.
Sở Diệu im lặng suốt hai ngày, nhưng cũng nhanh chóng thoát khỏi cảm xúc đó.
Không bởi vì cưới Thời Phù Hân, một gia đình nhỏ của , bây giờ cũng còn hy vọng sự hài lòng và tán thành của trưởng bối mãnh liệt như nữa.
Cả hai phu thê đều ý định nhân nhượng Vinh lão vương phi, chủ động xoa dịu mối quan hệ, cho nên đó, mỗi khi vương phủ việc hoặc tụ hội, đều sẽ cố ý bỏ qua bọn họ.
Dần dần, hai phu thê hình thành một nhà hai với những khác trong vương phủ.
Đối với chuyện , Thời Phù Hân khá hài lòng.
Người trong vương phủ thích nàng, nàng cũng thích bọn họ, bây giờ ai lo phận nấy, nàng chỉ cần chăm sóc cho ngôi nhà nhỏ của là , bớt lo mới dùng sức.
….
Thời gian nhoáng cái đến tháng năm.
Trong cung yến Đoan Ngọ, Hoàng thượng tuyên bố Sở Chiêu trở thành thế tử Vinh vương phủ ở mặt .
Đối với việc , đó cả Sở Diệu và Thời Phù Hân đều từng đến.
Trên đường xuất cung, Thời Phù Hân Sở Diệu vẫn luôn im lặng gì: “Chàng vẫn đấy chứ?”
Sở Diệu: “Ta thể gì chứ?”
Thời Phù Hân lúc trong lòng Sở Diệu dễ chịu gì, mặc dù tước vị của vương phủ do Vinh quận vương quyết định, Sở Diệu cũng thế tử, nhưng cũng là nhi tử, những chuyện dù thế nào nữa cũng nên thông báo với một tiếng.
Sở Diệu im lặng một lát, đột nhiên thoải mái : “Thực như cũng , bọn họ càng để ở trong lòng, càng nợ bọn họ.”
Thời Phù Hân : “Vốn dĩ nợ bọn họ điều gì cả, đối với trưởng bối và phụ mẫu, bọn họ nuôi lúc nhỏ, nuôi bọn họ lúc già, còn về phần những trả giá khác, dù cũng qua .”
“Trưởng bối việc đắn, tiểu bối cần tự trách.”
Sở Diệu nắm lấy tay Thời Phù Hân, nắm thật chặt.
Thời Phù Hân mỉm , cùng Sở Diệu sóng vai đến cửa cung.
Cách phía hai chừng mười mấy mét, tứ hoàng tử đang chuyện với Sở Chiêu.
Tứ hoàng tử: “Chúc mừng ngươi, thế tử Vinh quận vương.” Nhìn Sở Diệu ở phía , nhạo : “Lúc còn lo lắng phụ hoàng sẽ nhằm Sở Diệu, nhưng bây giờ xem , nghĩ sai , phụ hoàng cũng coi trọng Sở Diệu đến thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-714.html.]
“Sở Diệu chẳng qua cũng chỉ là một Diệp Mặc tiếp theo mà thôi.”
Sở Chiêu cũng đang Sở Diệu, sự thiên vị của phụ , trong lòng ít nhiều cũng chút tự đắc.
Năng lực của Sở Diệu mạnh mẽ thì chứ, chẳng cũng phụ vương, tổ mẫu và tổ phụ coi trọng ?”
Tứ hoàng tử : “Sau khi trở về, ngươi hãy giúp chằm chằm hai phu thê Sở Diệu, đặc biệt chú ý xem bọn họ âm thầm qua với lão đại ?”
Sở Chiêu tỏ vẻ chần chừ: “Có lẽ Sở Diệu sẽ đầu quân cho đại hoàng tử , điều Hoàng thượng chấp nhận nhất chính là hai lòng.”
Tứ hoàng tử: “Có lẽ Sở Diệu sẽ đầu quân cho lão đại, nhưng ngươi đừng quên Thời thị chính là sư phụ của lão đại, mối quan hệ , chừng bọn họ sẽ âm thầm gia nhập.”
Nói , nở một nụ tà ác: “Nếu chúng thể lấy chứng cứ bọn họ âm thầm qua , bất kể Sở Diệu tham gia , cũng thể giải thích nổi với phụ hoàng.”
Sở Chiêu gật đầu đồng ý.
Đến cửa cung, Sở Chiêu tách với tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử đang chuẩn lên xe ngựa thì thấy Đông Phương Trường Khanh từ trong cung , nghĩ đến danh sách Thái tử cho , lên tiếng gọi : “Trường Khanh công tử, chúng cùng uống một chén nhé?”
Đông Phương Trường Khanh lắm, nhưng nghĩ đến chuyện hôm nay Hoàng thượng bắt chẹt Minh quốc công phủ một phen ở trong cung yến, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
“Ngồi lên xe ngựa của bổn hoàng tử .”
Đông Phương Trường Khanh lên xe ngựa thì thấy tứ hoàng tử như .
“Thật ngờ, Minh quốc công phủ bao giờ tham dự chuyện đoạt đích đầu quân cho Thái tử.”
Nghe thấy câu , sắc mặt của Đông Phương Trường Khanh đột nhiên đổi, tràn ngập cảnh giác tứ hoàng tử.
Hắn , Minh quốc công phủ Thái tử bán cho tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử thấy sắc mặt của Đông Phương Trường Khanh lập tức trở nên căng thẳng, bèn : “Thả lỏng , bổn hoàng tử gì cả, nhưng, nếu Minh quốc công phu thể ủng hộ Thái tử, lẽ cũng thể ủng hộ bổn hoàng tử đúng ?”
Nghe , Đông Phương Trường Khanh âm thầm thở phào nhẹ nhõm một , yêu cầu là , nếu yêu cầu, thể Minh quốc công phủ vẫn còn cơ hội phấn đấu.
cũng lập tức trả lời tứ hoàng tử.
Thứ dễ dàng sẽ quý trọng.
Thấy Đông Phương Trường Khanh lập tức trả lời , sắc mặt tứ hoàng tử trở nên u ám: “Sao , khinh thường bổn hoàng tử?’
Đông Phương Trường Khanh vội vàng : “Điện hạ, chuyện quá quan trọng, thần trở về phủ thương lượng với gia phụ.”
Tứ hoàng tử Đông Phương Trường Khanh đang giả vờ, hừ một tiếng: “Bổn hoàng tử đang cho các ngươi cơ hội, các ngươi đừng khiến bổn hoàng tử thất vọng.”
Việc Minh quốc công phủ đầu quân cho Thái tử là một hành động bất đắc dĩ do tình thế ép buộc, sự chèn ép của Hoàng thượng càng ngày càng rõ ràng, nếu bọn họ tìm chỗ dựa, cũng chỉ thể dần dần lao xuống dốc sự áp chế của Hoàng thượng.
Lúc , lẽ Hoàng thượng còn lợi dụng Minh quốc công phủ để áp chế Vi gia, nhưng bây giờ Vi gia sụp đổ, Minh quốc công phủ cũng còn tác dụng gì với Hoàng thượng nữa.
Vì thế, tình cảnh của Minh quốc công phủ càng thêm gian nan.
Trước khi chết, Thái tử bán Minh quốc công phủ cho tứ hoàng tử, đối với chuyện , Đông Phương Trường Khanh và những khác trong Minh quốc công phủ đều vô cùng tức giận, nhưng cũng thể gì .
Dù bây giờ Minh quốc công phủ cũng còn kiêu ngạo như cửa, cảm thấy công trạng tòng long thể , cũng thể .
Thực Minh quốc công phủ cũng chút do dự việc ủng hộ tứ hoàng tử.
Sau cái c.h.ế.t của Thái tử, thế cục triều đình rõ ràng, các hoàng tử đồng loạt ngoi đầu, nhưng thái độ của Hoàng thượng vẫn ba , nào cũng . Mặc dù tứ hoàng tử vẫn luôn là hoàng tử Hoàng thượng sủng ái nhất, nhưng so với đại hoàng tử- Người chiếm đích chiếm trưởng, tứ hoàng tử chính thống và danh chính ngôn thuận đến thế.
Minh quốc công phủ là nhà đẻ của Văn Đức Hoàng hậu, bất kể xuất phát từ tình cảm cương thường quân thần, bọn họ đều nên ủng hộ đại hoàng tử mới đúng.
tứ hoàng tử nắm sai lầm của Minh quốc công phủ, ép Minh quốc công phủ thể thoả hiệp vì tình thế một nữa.