Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 712

Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:43
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói , Diệp Mặc về phía Thời Phù Hân: “Nhắc đến chuyện , Vinh vương phủ còn cảm tạ vì ngươi gả qua đó đấy, Thái Hoàng Thái hậu tuổi tác cao, lẽ bà giải quyết Vinh lão vương gia và Vinh lão vương phi khi qua đời.”

Ánh mắt Thời Phù Hân loé lên, bây giờ nàng hiểu tại lão vương phi thích như , nhưng bao giờ thực sự gây khó dễ với nàng, thỉnh thoảng còn thiên vị giúp nàng.

Nàng trở thành bùa hồ mệnh của Vinh vương phủ.

Thấy Thời Phù Hân nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, Diệp Mặc suy nghĩ một chút : “Ngươi cần xen ân oán giữa Thái Hoàng Thái hậu và Vinh vương phủ, dù cũng động tay với Sở Diệu, ân oán trực tiếp với ngươi.”

Thời Phù Hân gật đầu: “Ta đương nhiên sẽ quan tâm, chỉ lo lắng cho Sở Diệu.”

Diệp Mặc Thời Phù Hân đang rối rắm, một tiếng: “Xem tình cảm giữa ngươi và Sở Diệu tồi.”

Thời Phù Hân chút mất tự nhiên: “Cũng bình thường thôi.”

Diệp Mặc mỉm , ông con cái, trong lòng ông , bốn tỷ Thời Phù Hân cũng giống như hậu bối của , thấy khi thành hôn, bọn họ sống một cuộc sống tồi, ông cũng vui mừng .

Thu hồi ý , Diệp Mặc trở nên nghiêm túc: “Nếu ngươi đến , hôm nay cũng chuyện hỏi ngươi một chút.”

Thời Phù Hân: “Ngài hỏi .”

Diệp Mặc: “Ngươi cũng tham dự chuyện Thái tử rơi đài, đúng ?”

Thời Phù Hân gì, xem như đồng ý.

Sắc mặt Diệp Mặc trở nên nghiêm túc: “Ngươi là sư phụ của đại hoàng tử, một việc, cho dù ngươi chủ động nữa thì cũng sẽ động kéo ván cờ, chỉ với ngươi rằng điểm mấu chốt của việc đoạt đích ở hoàng tử, mà ở Hoàng thượng.”

“Từ xưa đến nay, tất cả các đời Hoàng thượng, điều bọn họ để ý nhất chính là bản , tất cả những và chuyện khiêu khích đến quyền lực , sự an nguy của bọn họ đều là đối tượng bọn họ phá huỷ.”

Thời Phù Hân hiểu rõ ý tứ của Diệp Mặc: “Diệp sư phụ, ngài yên tâm, sẽ cố gắng hết sức khiêm tốn.”

Diệp Mặc thở dài: “Hoàng thượng đa nghi, ngươi cẩn thận một chút.”

Sau khi rời khỏi chỗ ở của Diệp Mặc, Thời Phù Hân trở về vương phủ.

Cuối cùng hai, Tiêu Tử Thanh bổ nhiệm tả tham nghị tòng tứ phẩm Ba tỉnh, dẫn theo thê nhi nhậm chức.

Sở Diệu cùng với Thời Phù Hân đến cổng thành đưa tiễn.

Sau khi tiễn , đường trở về vương phủ, Sở Diệu nghiêm túc với Thời Phù Hân: “Tối hôm qua, Thái tử tự sát ở Tông Nhân phủ.”

Sắc mặt Thời Phù Hân chấn động: “Thái tử giống loại sẽ tự sát.”

Sở Diệu xoa xoa cái trán căng phồng: “Trước khi Thái tử tự sát, Hoàng thượng phái đại hoàng tử và tứ hoàng tử đến thăm, Thái tử gặp tứ hoàng tử đầu tiên, hai chỉ mấy câu ngoài, đó Thái tử gặp đại hoàng tử.”

“Theo như lời của canh giữ , thì Thái tử thấy đại hoàng tử đến kích động thôi, hai thậm chí còn cãi , cuối cùng đầy một khắc khi đại hoàng tử rời , Thái tử tự sát.”

Sắc mặt Thời Phù Hân trầm xuống: “Thái tử như ngoài cảm thấy đại hoàng tử bức tử?”

Sở Diệu gật đầu: “Bây giờ đại hoàng tử vẫn đang quỳ bên ngoài Càn Thanh cung.”

Thời Phù Hân nhíu mày: “Hoàng thượng cũng cảm thấy là đại hoàng tử bức tử Thái tử?”

Sở Diệu: “…Thái tử phế, ít đại thần dâng sổ con cầu xin Hoàng thượng lập Thái tử một nữa, trong khi đại hoàng tử là danh chính ngôn thuận tiếp nhận vị trí Thái tử nhất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-712.html.]

Thời Phù Hân im lặng: “Người nào là Thái tử thì Hoàng thượng sẽ chèn ép đó, thứ Hoàng thượng để ý nhất chính là hoàng quyền trong tay ngài .”

Sở Diệu Thời Phù Hân, gì.

Xảy chuyện tháng giếng, đến tháng hai thì qua đời, chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi, vị Thái tử từng vinh quang vô hạn cứ thế nhạt trong mắt , điều khiến ít cảm thấy vô cùng cảm khái.

Người cảm xúc sâu nhất trong đó kể đến tứ hoàng tử- Đối thủ một của Thái tử.

Trước sự tranh đấu và mâu thuẫn giữa hai bên, tứ hoàng tử thực sự hy vọng Thái tử ngã xuống, nhưng hôm nay, khi Thái tử thực sự ngã xuống, thể nào vui vẻ, ngược tận sâu trong lòng còn cảm thấy run sợ và kinh hoàng.

Hắn hiểu rõ Thái tử, Thái tử sẽ tự sát, nhưng bây giờ chết, bên ngoài lan truyền cái gì mà đại hoàng tử bức tử Thái tử, tin chút nào.

Trong mắt Thái tử, đại hoàng tử vẫn sức ảnh hưởng lớn như .

Người thể khiến Thái tử tự sát chỉ thể là phụ hoàng của bọn họ!

Tâm trạng của tứ hoàng tử vô cùng ngưng trọng, cho dù phụ hoàng vô cùng kiêng kỵ Thái tử vì sự tồn tại của Vi gia chăng nữa, nhưng dù Thái tử cũng là con nối dõi của mà, bỏ là bỏ, cũng là nhi tử của , tứ hoàng tử cảm thấy vô cùng bi thương.

Nghĩ đến danh sách Thái tử cho trong lầu cuối cùng gặp , khoé miệng tứ hoàng tử nở một nụ khổ.

Hắn và Thái tử từng hận đến mức thể dồn đối phương chỗ chết, thể ngờ rằng khi chết, Thái tử chuyển giao quyền lực trong tay cho .

Thái tử chết, nghĩa là Vi gia và bè phái Thái tử trở thành quá khứ.

Không Thái tử, các hoàng tử khác lượt lọt tầm mắt của , văn võ bá quan, quan to hiển quý bắt đầu một đợt kéo bè kết cánh khác.

Lúc , trong Vinh vương phủ vì chuyện Sở Huyên lưu đày mà cưỡng ép gọi Sở Diệu trở về vương phủ.

“Diệu ca nhi, tổ mẫu cầu xin cháu, cầu xin cháu hãy cứu lấy đại ca của , bất kể giữa các cháu mâu thuẫn gì nữa, các cháu đều là ruột thịt đánh gãy xương cốt còn dính gân mà.”

Vinh lão vương phi giữ chặt Sở Diệu với vẻ mặt tràn ngập sự cầu xin, bày tư thế thấp từng thấy.

Sở Diệu Vinh lão vương phi, trong ánh mắt phức tạp mang theo vài phần châm chọc: “Tổ mẫu, với mối quan hệ giữa đại ca và Thái tử, bây giờ vẫn còn giữ mạng sống là may mắn lắm .”

Vinh lão vương phi lắc đầu: “ biên quan khổ cực lạnh lẽo, một kim tôn ngọc quý như đại ca cháu thể chịu nỗi khổ như , coi như tổ mẫu cầu xin cháu, cháu giúp đại ca một chút.”

Sở Diệu nghĩ đến cảm giác đau đớn của nội lực phản phệ mà chịu từ nhỏ đến lớn, sự châm chọc trong mắt càng sâu hơn nữa, mạnh mẽ hất bàn tay Vinh lão vương phi đang nắm lấy tay : “Tổ mẫu, thánh chỉ ban xuống, tôn nhi cũng thể giúp gì .”

Vinh lão vương phi , lập tức nổi giận: “Diệu ca nhi, thực sự thể ngờ cháu thể lạnh nhạt vô tình như , ngay cả đại ca ruột thịt của cũng mặc kệ.”

Sở Diệu nhạo một tiếng: “Đại ca ruột thịt? Lúc còn nhỏ, thực sự coi như trưởng, nhưng thì ? Huynh hãm hại như thế nào, mấy quên ?”

“Đã , mấy còn tình cảm thủ túc với ?”

“Huynh thể vì Thái tử mà dồn chỗ chết, đương nhiên cũng thể lưu đày, bỏ đá xuống giếng xem như lương thiện lắm .”

Vinh lão vương gia thấy Vinh lão vương phi bởi vì những lời của Sở Diệu mà vô cùng tức giận, thể mở miệng: “Diệu ca nhi, mẫu thuẫn giữa cháu và nhị ca, đại ca cháu là chuyện trong nhà, bây giờ đại ca cháu gặp nạn, các cháu giúp đỡ lẫn mới đúng.”

Sở Diệu chuyển dời ánh mắt về phía Vinh lão vương gia: “Tổ phụ, cảm thấy chúng giúp đỡ lẫn mới đúng, tại các bảo nhị ca nghĩ cách .”

Nói , về phía Sở Chiêu đang bên cạnh, tỏ vẻ chuyện liên quan đến .

“Sau khi Thái tử chết, trong chư vị hoàng tử, tứ hoàng tử là chạm tay là bỏng nhất, nhị ca chính là của tứ hoàng tử, chỉ cần mặt cầu xin tứ hoàng tử một chút, lẽ còn hữu dụng hơn cả đấy.”

Hắn dứt lời, Vinh lão vương gia và Vinh lão vương phi còn phản ứng gì thì Vinh quận vương tỏ vui .

Loading...