Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 711
Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:42
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão vương phi ngay lập tức đỏ mắt: “ là tai hoạ để ngàn năm, tại vẫn c.h.ế.t chứ, cả nhà chúng sắp bà giày vò đến mức đoạn tử tuyệt tôn !”
Sắc mặt của Vinh lão vương gia đột nhiên trở nên nghiêm túc, nhỏ giọng quát lớn: “Câm miệng, trong phủ của chúng giống như một cái sàng, nếu những lời của bà đối phương , bà còn đối phó với chúng như thế nào nữa.”
Lão vương phi càng thêm tức giận, nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng : “Ta còn gì để sợ bà nữa, ba tôn tử gần như phế bỏ, La thị và Đường thị cũng trở nên vô dụng, bây giờ chỉ còn một Thời thị, nếu bà bản lĩnh thì đối phó với Thời thị , thực sự xem xem khi trái tim của bà , liệu cách lòng với bà ?”
Vinh lão vương gia thở dài một nữa, thêm gì.
…
Chớp mắt đến tháng hai.
Những dựa Vi gia và Thái tử đều lượt ngã ngựa, Sở Huyên vẫn luôn nhốt trong Hình bộ, bởi vì chuyện , trong thời gian vương phủ vẫn luôn ngừng nghỉ.
Thời Phù Hân cũng thèm quan tâm đến mấy thứ đó, bây giờ bộ tinh lực của nàng đều đặt việc huấn luyện mấy trăm sát thủ mới tiếp nhận .
“Tam phu nhân, An quốc công phu nhân đến.”
Nghe thấy Bình Yên bẩm báo, Thời Phù Hân chút kinh ngạc, tỷ tỷ của nàng ít khi bước vương phủ, nếu việc gì tìm nàng, bình thường nàng sẽ hẹn nàng gặp mặt ở Hồng Nhan Tiếu.
“Tỷ tỷ, tỷ đến đây? Có chuyện gấp gì ?”
Thời Phù Hân đón Thời Phù Âm cửa.
Thời Phù Âm : “Tỷ chuyện gì, chỉ là tìm chuyện một chút mà thôi.”
Thời Phù Hân đương nhiên tin lý do thoái thác , cho tất cả các hạ nhân trong phòng ngoài, chỉ còn hai các nàng ở trong phòng: “Tỷ tỷ, rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Thời Phù Âm: “Thực sự chuyện gì, tỷ đến đây chỉ để với một chuyện.”
Thời Phù Hân: “Chuyện gì?”
Thời Phù Âm: “Tỷ phu của sắp ngoài việc, tháng tỷ dẫn theo hài tử đến Ba tỉnh nhậm chức với .”
Thời Phù Hân tràn ngập kinh ngạc: “Sao bất ngờ như ? Còn nữa, tại tỷ phu ngoài việc?”
Thời Phù Âm: “Tỷ phu của vẫn luôn chút chuyện gì đó, lúc Thái Hoàng Thái hậu cho phép, nhưng là Thái Hoàng Thái hậu đích mở miệng với Hoàng thượng.”
Nói , nàng nhỏ giọng : “Trong chuyện định tội Thái hậu, Thái Hoàng Thái hậu phối hợp với Hoàng thượng, nếu Hoàng thượng sẽ cho tỷ phu thực quyền .”
“Thái Hoàng Thái hậu , một khi Thái tử ngã xuống, các hoàng tử khác chắc chắn thể yên , thời gian kinh thành sẽ rối loạn, vì liên luỵ đến An quốc công phủ, chỉ thể ngoài việc.”
“Ba tỉnh gần kinh thành, đại ca quan tâm, tỷ và tỷ phu qua đó cũng lo lắng gì cả.”
Thời Phù Hân thấy chuyện là chủ ý của Thái Hoàng Thái hậu, nó quyết định: “Phía bên phụ mẫu ?”
Thời Phù Âm gật đầu: “Tỷ từ chỗ phụ mẫu qua đây.”
Thời Phù Hân nắm lấy cánh tay Thời Phù Âm, dựa vai nàng : “Tỷ tỷ, nỡ xa tỷ.”
Thời Phù Âm vỗ lưng Thời Phù Hân giống như khi còn nhỏ: “Hân tỷ nhi, tỷ tỷ là một năng lực, nhưng nhất định tự bảo vệ bản , gặp bất cứ chuyện gì cũng cần quá cậy mạnh và hiếu thắng, ?”
Thời Phù Hân gì, chỉ gật đầu.
Sắc mặt Thời Phù Âm đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Hân tỷ nhi, tỷ đến đây còn một chuyện dặn dò , nhất định đồng ý với tỷ, khi tỷ và tỷ phu rời kinh, nếu Thái Hoàng Thái hậu triệu kiến , nhất định kéo Vĩnh An cùng, ?”
Thời Phù Hân thẳng dậy, nghi hoặc Thời Phù Âm: “Tại ?”
Thời Phù Âm ngoài phòng, đó cúi ghét sát tai Thời Phù Hân : “Thái Hoàng Thái hậu và Vinh vương phủ thù oán, thù oán lớn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-711.html.]
Sắc mặt Thời Phù Hân chấn động, hỏi gì, nhưng Thời Phù Âm lắc đầu ngăn cản.
“Chuyện tự là .”
Thời Phù Âm thở dài: “Lúc nếu sẽ gả cho Sở Diệu, Thái Hoàng Thái hậu tuyệt đối sẽ mặt thúc đẩy màn vứt tú cầu .”
Trong lòng Thời Phù Hân chút bình tĩnh, nàng vẫn luôn suy nghĩ đang âm thầm đối phó với Vinh vương phủ là ai, ngờ là Thái Hoàng Thái hậu.
Thời Phù Hân thể ngờ Vinh vương phủ và Thái Hoàng Thái hậu thù oán với , khi nàng suy đoán đang âm thầm đối phó với Vinh vương phủ, nàng vẫn luôn nghĩ đó là Hoàng thượng.
“Không Sở Diệu chuyện ?”
Thời Phù Hân do dự nên hỏi Sở Diệu , nhưng khi suy nghĩ một lúc, nàng từ bỏ ý định .
Cũng giống như nàng thể nào cuộc sống cá nhân của Thái hậu, một khi nàng tiết lộ chuyện của Thái hậu, Sở Diệu thể theo dấu vết để tìm Phó công công và Yên Đại Tử.
Bây giờ nàng cũng cách nào chuyện của Thái Hoàng Thái hậu, nguồn tin tức duy nhất chỉ thể là từ trong miệng tỷ tỷ .
Thời Phù Hân Thái Hoàng Thái hậu chèn ép Vinh vương phủ đến mức nào, cũng trong chuyện rốt cuộc bao nhiêu hận thù và mâu thuẫn, nàng thể mạo hiểm để Sở Diệu thái độ thù địch với An quốc công phủ.
bây giờ nàng chuyện , đối mặt với việc Thái Hoàng Thái hậu còn thể tiếp tục tay với Vinh vương phủ, Thời Phù Hân do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định tìm Diệp Mặc một chuyến.
Thân là chỉ huy Đặc Sát ty tiền nhiệm, lẽ Diệp Mặc đến một bí mật trong cung ngoài cung mà khác .
Bởi vì xử lý chuyện của bè phái Thái tử, trong thời gian , Sở Diệu ít khi trở về vương phủ, đêm đó Sở Diệu hồi phủ, Thời Phù Hân lập tức y phục hành, lặng lẽ rời khỏi vương phủ.
…
Trong Trường Nhạc hầu phủ, Diệp Mặc vô cùng bất ngờ khi thấy Thời Phù Hân đột nhiên xuất hiện: “Sao ngươi đến đây?”
Thời Phù Hân: “Diệp sư phụ, cũng đến quấy rầy ngài, chỉ là thời gian một việc, nhưng hiểu rõ nguyên do trong đó nên đến đây hỏi ngài một chút.”
Diệp Mặc: “Chuyện gì?”
Thời Phù Hân Diệp Mặc: “Ngài từng đến ân oán giữa Thái Hoàng Thái hậu và Vinh vương phủ ?”
Diệp Mặc “ừ” một tiếng: “Lúc nếu chuyện Thái tử nạp ngươi , cũng mặt gặp ngươi, ngăn cản ngươi gả Vinh vương phủ.”
Nghe Diệp Mặc như , trong lòng Thời Phù Hân khỏi chùng xuống: “Rốt cuộc giữa Thái Hoàng Thái hậu và Vinh vương phủ ân oán gì?”
Diệp Mặc: “Tổ phụ của tỷ phu Tiêu Tử Thanh của ngươi thể là gián tiếp c.h.ế.t trong tay Vinh lão vương gia, khi lão quốc công c.h.ế.t bao lâu, phụ mẫu Tiêu Tử Thanh xảy chuyện.”
“Mặc dù lúc đó nhiều tay với An quốc công phủ, nhưng Vinh vương phủ cho bọn họ một đòn trí mạng.”
Thời Phù Hân hiểu lắm: “Tại Vinh vương phủ đối phó với An quốc công phủ?”
Diệp Mặc: “Có lẽ là tiên hoàng giao phó cũng nên.” Nói xong, ông dừng một chút: “Khi An quốc công phủ chỉ còn một tỷ phu ngươi, lẽ tiên hoàng cảm thấy quá mức nên chủ động cầu hoà với Thái Hoàng Thái hậu, Thái Hoàng Thái hậu cũng nhân cơ hội xuống nước, chỉ cầu xin nuôi dưỡng tỷ phu của ngươi ở trong cung, đó để ý đến chuyện gì nữa.”
“ Thái Hoàng Thái hậu là ai chứ?”
“Tiên hoàng đăng cơ khi mới tám tuổi, lúc đó, chẳng những tứ đại phụ thần mà còn cả Nhiếp Chính vương nắm giữ triều chính, nhưng cuối cùng tiên hoàng vẫn tự chấp chính, nếu Thái Hoàng Thái hậu phía che chở, tiên hoàng thể trưởng thành cũng là một vấn đề.”
“An quốc công suýt chút nữa tuyệt tự, Thái Hoàng Thái hậu thể nuốt trôi mối thù ?”
“Tiên hoàng thấy Thái Hoàng Thái hậu chủ động nhượng bộ, ngài vốn dĩ mấy thiện cảm với tông hoàng thất, càng thể vì một Vinh vương phủ mà mâu thuẫn với Thái Hoàng Thái hậu, cho nên mới Vinh vương phủ ngày hôm nay.”
Thời Phù Hân hiểu rõ, Vinh vương phủ suýt chút nữa khiến An quốc công phủ tuyệt tự, Thái Hoàng Thái hậu cũng Vinh vương phủ tuyệt tự: “Sở Huyên Sở Chiêu tuyệt tự là do Thái Hoàng Thái hậu động tay, nhưng tại bà buông tha cho Sở Diệu?”
Diệp Mặc: “Không buông tha, là bản Sở Diệu chó ngáp ruồi Luân Hồi điện, điện chủ bảo vệ.”
“Mục đích chính của việc thành lập Luân Hồi điện chính là thanh quân sườn, đối phó với ngoại thích, thái hoàng cành đẻ cành con, cộng thêm Sở Diệu kế thừa nội lực tuyệt điên, cơ thể hao mòn quá mức , mệnh trường thọ nên bà cũng lười quan tâm.”