Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 710

Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:41
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân nhạo một tiếng: “Đại tẩu, tẩu cũng thật thú vị, đại ca là của Thái tử, bây giờ bộ trong triều đều đang vạch trần tội trạng của Thái tử, đại ca vì chuyện nên mới bắt , tẩu đổ tội lên đầu , là cảm thấy dễ bắt nạt ?”

“Đủ , câm miệng hết cho !

Vinh lão vương phi quát lớn một tiếng, Thời Phù Hân, trực tiếp lệnh : “Ngươi đến Giám Sát ty tìm Diệu ca nhi một chuyến, bảo nó nghĩ cách cứu đại ca nó .”

Sắc mặt Thời Phù Hân nhàn nhạt: “Tổ mẫu, tướng công thể theo lời , nếu hoặc phụ vương, mẫu phi , lẽ hữu dụng hơn nhiều so với .”

Sắc mặt của Vinh lão vương phi trở nên nặng nề, bởi vì lo lắng cho Sở Huyên mà tức đến hộc máu: “Bảo ngươi thì , lấy nhiều lời nhảm nhí như .”

Nhìn Vinh lão vương phi vênh mặt hất hàm sai khiến, Thời Phù Hân trực tiếp tức giận đến bật , thẳng: “Người thê tử như thể giúp tướng công chuyện gì, nhưng ít nhất cũng thể kéo chân cho , cho nên sẽ .”

Vinh lão vương phi thực sự nổi giận: “Làm càn, ngươi ngỗ nghịch như tin sẽ cho ngươi cút về Thời gia ?”

Thời Phù Hân thu hồi nụ mặt, lạnh lùng Vinh lão vương phi: “Xem tổ mẫu oai phong ở vương phủ quen nên bây giờ còn tỏ vẻ đây, phô trương quyền lực của Hoàng thượng.”

Ngay đó, nàng gằn từng câu từng chữ: “Ta và Sở Diệu là do Hoàng thượng tứ hôn, tổ mẫu, trái y Hoàng thượng ?”

“Ngươi…”

Vinh lão vương phi tức giận thôi, đang định gì đó thì Vinh lão vương gia cắt ngang.

Thấy Vinh lão vương gia về phía , Thời Phù Hân giành khi ông mở miệng: “Tổ phụ, cục diện hiện giờ của vương phủ cũng là do chính các ngài gây từ .”

“Lúc Sở Diệu trong phủ tổn thương sâu sắc như , bây giờ các ngài tư cách yêu cầu gì chứ, ngài xem đúng ?”

“Nếu trong tay tổ phụ tổ mẫu còn thứ Sở Diệu thì thôi , nhưng các ngài thể lấy gì cả, nếu như thế, những lúc nên cúi đầu vẫn cúi đầu thôi.”

Quận vương gia nổi giận: “Thời thị, ngươi đang ? Người một nhà thể tính toán như ?”

Thời Phù Hân Vinh quận vương: “Phụ vương, so đo là vì nhận hết lợi lộc, thực nếu nhà sống hoà thuận thì việc trao đổi giá trị tình cảm mới là điều quan trọng nhất, nhưng các thấy đưa gì cả, cho nên đừng bày tư thái của thượng vị giả, nực lắm.”

Sở Huyên là của Thái tử, Sở Chiêu đầu quân cho tứ hoàng tử, trong khi Sở Diệu âm thầm ủng hộ đại hoàng tử, Vinh vương phủ đều đặt cược ba vị hoàng tử khả năng kế vị nhất của Hoàng thượng.

Trước đó khi phát hiện điều , Thời Phù Hân chỉ cảm thấy quá trùng hợp, nhưng thế gian nhiều chuyện trùng hợp như , đặc biệt là ở trong kinh thành- Nơi tâm điểm của việc tranh dành quyền lực càng ít hơn nữa.

Vì thế, Thời Phù Hân cảm thấy cục diện là do con thúc đẩy.

Trong những thế gia quyền quý, nhiều trường hợp vì tranh đoạt tài nguyên mà đối địch lẫn , nhưng mối quan hệ ác liệt thể hiện bên ngoài giống như ba Sở Diệu là điều hiếm .

Thanh danh vẫn luôn là thứ quyền quý coi trọng nhất.

điều thể thấy ở trong Vinh vương phủ.

Nàng cảm giác như vương phủ cho cả thế gian ba Sở Diệu giống như nước với lửa, xây dựng hình tượng loại con cháu vô dụng.

Nàng gả vương phủ hơn hai năm, trong thời gian , nàng bí mật quan sát những trong vương phủ và phát hiện rằng, mặc dù lão vương gia buông bỏ chuyện, nhưng mỗi khi gặp chuyện lớn, lão vương phi vẫn luôn theo ông .

Hình như lão vương gia đang kiêng kỵ điều gì đó.

Thời Phù Hân nghĩ đến Sở Huyên, Sở Chiêu tuyệt tự, cơ thể hỏng bét của Sở Diệu, ba tôn tử gần như phế bỏ, điều càng chứng tỏ suy đoán của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-710.html.]

đang âm thầm đối phó với vương phủ, thấy vương phủ trở nên hưng thịnh.

Vinh vương phủ mang chức tước vương, những thể ảnh hưởng đến vận mệnh của vương phủ chỉ mấy .

Căn cứ suy đoán , Thời Phù Hân mới chút lưu tình từ chối lão vương phi.

Nếu suy đoán của nàng là sự thật thì việc ba Sở Diệu thành ba phe phái khác là do lão vương gia phía thúc đẩy, lẽ lão vương phi rõ điều .

Nếu tự bố trí cục diện thì tự gánh vác hậu quả.

Nếu cả ba đều là quân cờ, lý nào khi quân cờ Sở Huyên phế bỏ, để Sở Diệu gánh vác nguy hiểm cứu giúp.

“Tổ phụ tổ mẫu, nếu hai đau lòng thì cũng nên đau lòng cho tướng công nữa, đại ca xảy chuyện là vì chọn nhầm đội ngũ, thể vì lầm của mà kéo tướng công .”

“Thay vì mấy ở đây nghĩ xem thế nào mới thể cứu , chi bằng nghĩ xem thế mới để vương phủ liên luỵ mới đúng.”

La Khởi Lam duy nhất nàng thể dựa trong vương phủ chính là Sở Huyên, nếu Sở Huyên xảy chuyện, nàng tuyệt đối sẽ kết cục , lập tức phẫn nộ quát lên:

“Thời thị, lòng của ngươi thật sắt đá, vô tình vô nghĩa, ngươi và Sở Diệu cứu tướng công thì thôi , còn bảo trong phủ cứu giúp, ngươi thể ác độc như chứ?”

Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm La Khởi Lam: “Đại tẩu đối với đại ca tình sâu nghĩa nặng như , hy vọng tẩu thể giữ vững , tuyệt đối đừng để cuối cùng tai hoạ ập xuống mỗi bay một ngã.”

Nói , nàng về phía Vinh lão vương gia: “Tổ phụ, chỉ là một nữ tử yếu ớt, thể giúp gì trong đại sự, ở đây quấy rầy các bàn bạc chuyện nữa.”

Vinh lão vương gia Thời Phù Hân, sâu kín mở miệng: “Người một nhà, dù cũng giúp đỡ lẫn , sụp đổ là điều lợi với bất cứ nào.”

Thời Phù Hân gật đầu: “Điều tán thành, nhưng điều kiện tiên quyết là một nhà. Tổ phụ, cảm thấy cái gì gọi là nhà? Chỉ dựa quan hệ huyết thống để gắn bó ?”

“Khi lợi ích lớn, mối quan hệ huyết thống lẽ chút tác dụng, nhưng một khi liên quan đến sinh tử, nếu chỉ huyết thống thôi e là đủ, về điểm , tin rằng tổ phụ là hiểu rõ hơn ai hết mới đúng.”

Trong hoàng gia, để tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, việc sát hại thủ túc, thậm chí g.i.ế.c cha cũng là điều hiếm thấy.

Có một việc thể rõ, những gì Thời Phù Hân giống như một hòn đá rơi xuống trong hồ, nhấc lên từng đợt gợn sóng với trong vương phủ.

Vinh lão vương gia sâu kín thoáng qua Thời Phù Hân, vẫy vẫy tay với nàng.

Thấy , Thời Phù Hân hành lễ với lão vương gia, lão vương phi, Vinh quận vương, Quan vương phi xoay rời khỏi Vinh Hân đường.

Nàng mới rời , Vinh lão vương gia cho những khác lui xuống.

Sau khi trong phòng chỉ còn và lão vương phi, Vinh lão vương gia mới tỏ vẻ hối hận : “Lúc chúng thực sự đối xử quá độc ác với Diệu ca nhi.”

“Huyên Nhi chúng yêu thương, Chiêu Nhi cũng lão yêu đương, hai chúng nó tình cảm với vương phủ, chỉ Diệu ca nhi, nó bao nhiêu tình cảm với vương phủ.”

Lão vương phi: “…Cốt nhục tình thâm, đánh gãy xương cốt còn dính gân mà, tin Diệu ca nhi thực sự thể trơ mắt đại ca của xảy chuyện.”

Vinh lão vương gia gì, so với sự cảm tính của lão vương phi, bởi vì đều là nam nhân nên ông thể hiểu sự oán hận trong lòng Sở Diệu.

Sau một hồi im lặng, lão vương phi tức giận : “Lúc nên kiên quyết ngăn cản Thời thị cửa, thấy trái tim của nàng còn lạnh lùng hơn cả Diệu ca nhi.”

Vinh lão vương gia thở dài: “Chưa kể từ lâu chúng quản thúc Diệu ca nhi, thực Thời thị thích hợp với nó, bà phát hiện , Diệu ca nhi sinh khí hơn nhiều so với .”

Lão vương phi gì, một lát mới mở miệng: “Huyên Nhi đây? Thực sự mặc kệ?”

Vinh lão vương gia cũng đau lòng cho tôn tử lớn lên bên cạnh là Sở Huyên : “Thời thị đúng, cục diện hiện giờ là do chúng bày , chúng gánh chịu hậu quả.”

Loading...