Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 705
Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:36
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quan vương phi chú ý đến sự khác thường trong câu của hai , Thời Phù Hân trở về, mặt mang theo sự thả lỏng rõ ràng.
Bà cũng thấy một tin đồn về hai , gì mà Thời thị mất tích là bắt cóc, bây giờ bình an trở về, bà cũng thở phào nhẹ nhõm một .
Đường San như La Khởi Lam: “Tam và tam đều là dễ chọc, một lẽ sẽ xui xẻo.”
Người mà Vinh lão vương phi để ý nhất chính là tôn tử Sở Huyên , thấy câu của Đường San, lập tức trách cứ : “Tết nhất, nếu ở đây gây chuyện khó chịu thì trở về sân viện của cho , đừng ở đây chướng mắt .”
Sắc mặt Đường San trở nên cứng đờ, đối với chuyện lão vương phi thiên vị giúp La Khởi Lam, nàng cũng chỉ giận chứ dám gì, hừ một tiếng, im lặng cúi đầu.
Phía bên , Thời Phù Hân trở về Vinh An viện, đầu tiên là hỏi Lãnh ma ma những chuyện xảy trong hai ngày nay, đó ngâm nước tắm rửa xong xuôi mới đến Vinh Hân đường.
“Phu nhân, Quan di nương đến, là nhất định gặp , nếu sẽ rời .”
Thời Phù Hân: “Nàng đang ở ?”
Bình Yên: “Đứng cửa viện.”
Thời Phù Hân ừ một tiếng, sải bước ngoài, mới khỏi cửa phòng thấy Quan Tú Nghiên cửa viện xung quanh.
“Chào biểu tẩu!”
Quan Tú Nghiên thấy Thời Phù Hân phản ứng gì, chỉ với sắc mặt cảm xúc, nàng khựng một chút, vội vàng hành lễ một nữa: “Thiếp Quan thị bái kiến phu nhân!”
Thời Phù Hân nàng: “Ngươi gặp là chuyện gì ?”
Quan Tú Nghiên hạ nhân xung quanh, do dự thôi.
Thời Phù Hân đưa mắt hiệu cho Lãnh ma ma, Lãnh ma ma lập tức dẫn theo nha bà tử lùi xa.
“Ngươi thể .”
Quan Tú Nghiên tràn ngập sự áy náy, : “Phu nhân, ngày hôm đó ở Tông Nhân phủ, cố ý giúp đại phu nhân truyền lời, …”
Thời Phù Hân cắt ngang nàng : “Đây là thứ hai, thứ hai ngươi giúp đỡ ngoài ảnh hưởng đến chuyện của . Mặc dù ngươi vô tình, nhưng ngươi khác lợi dụng hết đến khác, cũng chỉ thể chứng minh ngươi là một kẻ ngốc.”
“Quan thị, cho ngươi một lời khuyên, nếu năng lực tương ứng thì đừng tỏ quá tham vọng, cho dù thực sự một miếng bánh nhân rơi xuống đầu ngươi, ngươi cũng giữ .”
“Ngươi trở về , đừng hở một chút là uy h.i.ế.p trong viện nữa, đừng gì mà nếu gặp thì sẽ , lẽ ngươi rõ, ngươi căn bản năng lực uy h.i.ế.p khác, nếu chọc giận , cắt xén một chút chi phí ăn mặc của ngươi cũng là chuyện dễ dàng.”
Nói xong, Thời Phù Hân thèm quan tâm đến sức mặt của Quan Tú Nghiên, dẫn theo Lãnh ma ma đến Vinh Hân đường.
Hôm nay là mùng một năm mới, cho dù thế nào nữa, một nhà cũng xuống cùng ăn một bữa cơm đoàn viên.
Sau khi đến Vinh Hân đường, Thời Phù Hân đầu tiên là thỉnh an lão vương phi, Quan vương phi, đó mỉm chào hỏi với La Khởi Lam và Đường San.
“Đại tẩu, ngày hôm đó vội vã rời nên gặp tẩu ở Tông Nhân phủ, thực sự chút tiếc nuối.”
La Khởi Lam nhàn nhạt mỉm : “Tam đùa, chuyện gì tiếc nuối chứ.”
Thời Phù Hân mỉm : “Nếu gặp tẩu, nhất định sẽ mời tẩu cùng đến An quốc công phủ một chuyến, tẩu ở bên cạnh , cũng nhàm chán như .”
Sắc mặt của La Khởi Lam lập tức trở nên cứng đờ, ngay cả lão vương phi và Quan vương phi cũng về phía .
Thời Phù Hân đột nhiên biến mất ở Tông Nhân phủ, là đến An quốc công phủ, nhưng trong vương phủ đều đó chỉ là một cách với bên ngoài thôi.
Vinh lão vương phi lên tiếng phá vỡ sự trầm mặc: “Nha đầu , chuyện thì ? Lần khi đến An quốc công phủ, ngươi gọi nhị tẩu và đại tẩu cháu cùng cũng muộn mà.”
Thời Phù Hân mỉm gật đầu: “Nghe tổ mẫu, nếu còn xảy những chuyện tương tự, sẽ kéo đại tẩu cùng.”
Vinh lão vương phi Thời Phù Hân, La Khởi Lam, cuối cùng cũng thêm gì nữa.
Thời Phù Hân cũng tiếp tục, đến chuyện khác.
Cùng lúc đó, trong hoàng cung, khi đủ loại quan triều bái xong, các vị hoàng tử và trọng thần Hoàng thượng gọi đến Càn Thanh cung chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-705.html.]
Chính lúc nào, các quan viên bè phái Thái tử góp lời với Hoàng thượng.
“Trong thập đại hoàng thương, chỉ đường chủ của Thần Nông đường đến, đây là đại bất kính với Hoàng thượng.”
“Bình thường Diệu tam phu nhân việc chút bừa bãi, bây giờ thậm chí còn tuân theo lời triệu kiến của Hoàng thượng, cũng nàng ỷ thế lực nhà nào nữa.”
Hoàng thượng mặt cảm xúc phía ngự án, thể suy nghĩ của .
Lúc , Lưu công công đến mặt Hoàng thượng, nhỏ giọng : “Hoàng thượng, Dự vương và Sở chỉ huy cầu kiến ở bên ngoài.”
Nghe đến Dự vương, tất cả mặt ở đây, bao gồm cả Hoàng thượng trong đó đều biến sắc, đặc biệt là Thái tử.
Dự vương, điện chủ Luân Hồi điện.
Hoàng thượng chú ý đến sắc mặt trắng bệch và sự kinh hoảng khó thể che giấu trong ánh mắt Thái tử, sắc mặt trở nên thâm trầm: “Các ngươi lui hết .”
Dự vương và Sở Diệu bước Càn Thanh cung, còn đoàn Thái tử từ bên trong.
Lúc hai bên ngang qua , Thái tử về phía Sở Diệu với ánh mắt cuồn cuộn sát ý ngập trời, Sở Diệu bình thản , im lặng đuổi theo Dự vương.
“Hoàng thượng, thần chuyện quan trọng bẩm tấu!”
Thái tử bước Càn Thanh cung, còn kịp xa thấy âm thanh vang dội to lớn của Dự vương truyền đến từ bên trong, xong , mắt choáng váng, hai chân nhũn , suýt chút nữa thể vững .
“Thái tử, ?”
Tứ hoàng tử là gần Thái tử nhất, khi thấy cơ thể đong đưa của Thái tử, theo bản năng đưa tay đỡ lấy đối phương một phen, nhưng đó hối hận.
Nên để Thái tử té ngã, mất mặt ở mặt mới đúng!
Dựa theo mối quan hệ đối địch đây của hai , tứ hoàng tử cho rằng Thái tử chắc chắn sẽ hất , nhưng , khi thấy Thái tử với sắc mặt tái nhợt, trong mắt thể hiện sự phức tạp thể hiểu .
“Thái tử, ngài ? Trong cảm thấy thoải mái ?”
Tứ hoàng tử thấy Thái tử những hất , ngược còn đè hơn nửa trọng lượng cơ thể lên , trong lòng vui, đang định vài câu châm chọc Thái tử thì Thái tử với bằng giọng nhỏ đến mức thể thấy .
“So với lão đại, càng hy vọng ngươi chính là cuối cùng vị trí hơn.”
Giọng của Thái tử thấp, tứ hoàng tử thể rõ, đang định mở miệng hỏi thì thấy Thái tử thẳng , nghênh ngang rời với một phong thái quyết liệt mang theo chút xa lạ.
“Thái tử chuyện gì ?”
“Sắc mặt trắng bệch như , bệnh ?”
Tứ hoàng tử nhíu mày theo bóng lưng rời của Thái tử, những lời lúc nãy của Thái tử là ý gì? Chẳng lẽ và lão đại đánh , đó Thái tử đó ngư ông đắc lợi?
Tứ hoàng tử nhíu mày, cảm thấy Thái tử gì đó đúng lắm.
Rõ ràng một khắc vẫn còn liên thủ với các quan viên kéo Sở Diệu xuống ngựa, nhưng tại bây giờ giống như đột nhiên rút cạn bộ sức lực ?
Một khác khiến nghi hoặc nữa chính là Dự vương.
Hắn phụ hoàng cũng coi trọng Luân Hồi điện lắm, là điện chủ của Luân Hồi điện, Dự vương cũng thức thời xuất hiện mặt Hoàng thượng để ghét, nhưng tại hôm nay theo tên Sở Diệu cùng tiến cung?
Tâm trạng của tứ hoàng tử lắm, cảm thấy hình như chuyện gì đó xảy , mới đầu thấy đại hoàng tử cũng đang theo Thái tử, mặt mang theo cảm xúc khó hiểu.
Lão đại…
Tên ma ốm từng khiến để mắt, nhưng bây giờ trở thành một kình địch thể khinh thường, sớm thế , lúc đáng nên phối hợp với Thái tử g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương.
“Tứ !”
Đại hoàng tử chú ý đến tầm mắt của tứ hoàng tử, mỉm gật đầu.
“Đại hoàng .”
Tứ hoàng tử giật giật khoé miệng, mỉm đáp , đó gì cả, nhanh chóng rời .
Đại hoàng tử tứ hoàng tử, về hướng Thái tử đang xa, cuối cùng đầu Càn Thanh cung, sải bước đến đại điện nơi tổ chức cung yến.