Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 700
Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:12:31
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy những lời , Lãnh ma ma vội vàng : “Tam phu nhân lo lão vương phi và vương phi lo lắng nên cố ý để lão nô ở đây bẩm báo.”
Quan Tú Nghiên La Khởi Lam, Lãnh ma ma, cảm nhận những lời sắc bén như như giữa hai , bàn tay đang cầm khăn tay cũng chút căng thẳng.
Vĩnh lão vương phi cũng thoáng qua La Khởi Lam, cuối cùng mỉm những chuyện khác với tông nữ quyến mặt ở đây, chủ động chuyển chủ đề.
La Khởi Lam vẫn còn gì đó, lúc Sở Diệu đến.
“Tô mẫu, mẫu phi, tổ phụ thể hồi phủ.”
….
Bên , chiếc xe ngựa chạy nhanh chừng hai canh giờ, đó một ngôi làng.
Đông Kiếm: “Tiểu viện ở đầu phía đông thôn chính là địa điểm gặp mặt hẹn của với Vi gia.”
Thời Phù Hân ừ một tiếng, bắt đầu tự trói tay chân của .
Nhìn Thời Phù Hân ngiêng ngã trong xe ngựa, giả vờ như đang hôn mê bất tỉnh, ánh mắt của Đông Kiếm loé lên: “Các nữ quyến quyền quý đều giỏi diễn kịch như ?”
Vừa dứt lời, một thanh phi đao mang theo ánh sáng lạnh lẽo nhanh chóng b.ắ.n khỏi tay bà , chĩa thẳng yết hầu Thời Phù Hân.
Bọn họ trả giá nhiều như , nhưng cứ thế bước xuống con thuyền lớn Thái tử, rốt cuộc Đông Kiếm vẫn cam lòng, trong mắt bà , chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t Thời Phù Hân, g.i.ế.c c.h.ế.t Sở Diệu, Thái tử vẫn còn cơ hội cạnh tranh.
Vốn tưởng rằng Thời Phù Hân đang nhắm mắt , cho dù phản ứng của nàng nhanh như thế nào nữa cũng thể nhanh bằng phi đao, ai ngờ, chiếc phi đạo đột nhiên ngừng khi còn cách yết hầu của Thời Phù Hân một cách bằng lòng bàn tay.
Nó cứ thế vững vàng treo lơ lửng trung.
Nhìn thấy cảnh tượng , đồng tử Đông Kiếm đột nhiên co rút .
Khống vật cách !
Đây là cảnh giới cao nhất của nội lực, thậm chí còn khó tu luyện hơn cả nội lực hoá hình.
Bà khắc khổ luyện tập mấy chục năm trời nhưng cũng chỉ thể sử dụng một vài chiêu kiếm khí vô hình khi kiếm.
Thời Phù Hân chỉ đầy hai mươi tuổi, nội lực của nàng thâm sâu đến mức đáng sợ như ?
Đông Kiếm còn kịp kinh ngạc cảm thán nhiều thì chiếc phi đao bà phóng tấn công ngược bà .
“Cạch cạch!”
Đông Kiếm ngăn cản phi đao, nhưng hai luồng sáng bạc nhanh như chớp nhân cơ hội thâm nhập đan điền của bà .
Cảm giác đau đớn xé rách ập đến, Đông Kiếm nhịn rên rỉ thành tiếng, nhưng một ngón tay đột nhiên duỗi đánh trúng á huyệt của bà .
Cảm giác nội lực đang nhanh chóng hao hút, Đông Kiếm hoảng hốt, sợ hãi Thời Phù Hân, ưm ưm ngừng xin tha.
Thời Phù Hân lạnh lùng bà : “Ta , đừng thử chạm điểm mấu chốt của .”
Chiếc xe vẫn còn đang di chuyển, nhưng tốc độ chậm hơn nhiều.
Khoảng chừng nửa khăc , chiếc xe ngựa dừng một tiểu viện nông gia, Thời Phù Hân “ thấy” trong viện, nàng b.ắ.n một cây ngân châm, phong ấn nội lực đang ngừng cạn kiệt của Đông Kiếm, đồng thở mở á huyệt của bà .
“Nếu thấy hai Ma Xuyên Ma Giang thì ngươi và Phiêu Miễu cung các ngươi cần tồn tại nữa.” Nói xong, nàng trực tiếp nhắm mắt giả vờ hôn mê.
Đông Kiếm che bụng , ánh mắt về phía Thời Phù Hân vẫn còn đọng cảm giác hoảng sợ.
“Cung chủ.”
Nghe thấy giọng của môn nhân, Đông Kiếm nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của , đang định mở cửa xuống xe thì lúc , cửa xe mở từ bên ngoài.
Trong khoảnh khắc cửa xe mở , một tiếng “vèo” vang lên, một dư ảnh lập tức bay về phía Thời Phù Hân đang “hôn mê”, thành công cơ thể nàng.
Nhìn thấy cảnh tượng , trong lòng Đông Kiếm đột nhiên nhảy dựng lên, đó đột nhiên vui vẻ.
Thời Phù Hân trúng cổ trùng của Ma Xuyên.
“Nhậm cung chủ vất vả .”
Ma Xuyên mỉm xuất hiện xe ngựa, trong tay cầm một bình đựng cổ trùng.
...
“Cái của ngươi là cổ trùng tử mẫu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-700.html.]
Nhìn thấy bình cổ trong tay Ma Xuyên, Đông Kiếm lẩm bẩm hỏi.
Ma Xuyên thoáng qua Thời Phù Hân đang hôn mê bất tỉnh trong xe ngựa, mỉm cất bình cổ , cũng đề cập nhiều đến chuyện cổ trùng, chỉ : “Ta ngay Nhậm cung chủ tay thì chắc chắn chuyện gì thành.”
Lúc , tâm trạng của Đông Kiếm đang bất an, bà cổ trùng thể gây bao nhiêu thương tổn cho Thời Phù Hân, nghĩ đến ngân châm còn sót trong đan điền, bà cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng bỏ lỡ cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t Thời Phù Hân , bà suy nghĩ một chút mở miệng:
“Nghe của Ma gia am hiểu dưỡng cổ nhất, đây từng gì về phương diện , cổ trùng của ngươi thực sự thể khống chế khác ?”
Nhìn thấy vẻ mặt tràn ngập sự tò mò của Đông Kiếm, Ma Xuyên mỉm , ý vị thâm trường : “Một khi trúng cổ của , bảo nàng c.h.ế.t canh ba, nàng thể sống đến canh năm.”
Đông Kiếm vội vàng : “Ngay cả tuyệt điên tông sư cũng như thế ?”
Ma Xuyên cho rằng Đông Kiếm đang kiêng kỵ , bèn : “Nhậm cung chủ đùa , tuyệt điên tông sư là thể tiếp cận .”
Không nhận câu trả lời , Đông Kiếm còn hỏi thêm nữa, nhưng lúc mấy tráng hán đột nhiên từ trong tiểu viện nông gia.
“Nhậm cung chủ vất vả , cứ giao Thời thị cho .”
Nhìn thấy Ma Xuyên hiệu cho mấy tráng hán kéo Thời Phù Hân khỏi xe ngựa, cuối cùng Đông Kiếm cũng gì cả.
Nhìn thủ hạ khiêng Thời Phù Hân viện, Ma Xuyên về phía Đông Kiếm: “Thời thị biến mất, phía bên Sở Diệu chắc chắn sẽ phái tìm, mấy ngày nay mong Nhậm cung chủ quản lý môn nhân thật , tuỳ tiện ngoài.”
Nói xong, ông đưa cho Đông Kiếm một tờ giấy, đó ghi địa chỉ sắp xếp cho các nàng một nữa.
Nhìn thấy Đông Kiếm mặt cảm xúc tiếp nhận, Ma Xuyên mỉm : “Sở Diệu chưởng quản Giám Sát ty nhiều năm, khắp nơi trong kinh thành đều là tai mắt của , chỉ cần bất cẩn một chút sẽ khiến tìm dấu vết để , chúng tách cũng vì sự an của .”
“Vào ngày mùng một năm mới hôm đó, sẽ phái cho các ngươi địa điểm chúng bao vây g.i.ế.c c.h.ế.t Sở Diệu.”
Đông Kiếm ừ một tiếng, cầm lấy tờ giấy chuẩn rời , trong lúc , bà vẫn nhịn đầu hỏi: “Các ngươi dự định dùng Thời thị để dụ dỗ Sở Diệu ngoài mà nghĩ đến tình huống Sở Diệu mắc lừa, hoặc Thời thị còn lợi hại hơn cả Sở Diệu ?”
Ma Xuyên mỉm : “Bất kể Sở Diệu mắc lừa thì cũng sẽ các quan viên ngừng buộc tội vì Thời thị tham gia triều bái, còn về phần Thời thị lợi hại hơn cả Sở Diệu? Sao , cung chủ cảm thấy một tiểu nha đầu đầy hai mươi tuổi thể trở thành tuyệt điên tông sư ?”
Trong lòng Đông Kiếm lạnh một tiếng, khi đến đây, bà tin, nhưng hôm nay bà sẽ tin.
“Dùng Thời thị dụ dỗ Sở Diệu xuất hiện thì việc nàng sống c.h.ế.t cũng gì khác biệt, tại trực tiếp g.i.ế.c chết?”
Ma Xuyên chút kinh ngạc Đông Kiếm, ông phát hiện thái độ của vị tuyệt điên tông sư Phiêu Miễu cung với Thời thị chút kỳ quái, theo lý mà , Thời thị thể lọt mắt xanh của vị mới đúng, nhưng ngừng nhắc nhắc nàng.
“Sao , Nhậm cung chủ Thời thị chết?”
Đông Kiếm cảm nhận vị trí đan điền đột nhiên đau nhíu, nghiến răng nghiến lợi bĩnh tình : “Ta như thế nào quan trọng ?” Nói xong, bà lập tức lên xe ngựa.
Xe ngựa mới đóng , bà “phụt” một tiếng, phun một ngụm m.á.u tươi.
Nhìn bãi m.á.u tươi mặt đất, sắc mặt Đông Kiếm trở nên khó coi.
Cổ trùng của Ma Xuyên thế mà cũng gì Thời Phù Hân!
Càng khiến tuyệt vọng hơn chính là nội lực thâm sâu của Thời Phù Hân, nàng đáng sợ đến mức thể tay cách mà khác thể phát hiện, rằng Ma Xuyên cũng là cao thủ cửu phẩm.
…
Con Ma Xuyên vẫn nhạy bén, đoàn đong kiếm rời , nghĩ đến hành vi khác thường của Đông Kiếm, ông do dự một chút bước nhanh tiểu viện, lập tức phòng chứa củi, Thời Phù Hân đang hôn mê bất tỉnh, đó hiệu cho thủ hạ.
Chẳng bao lâu , một tráng hán xách theo một thùng gỗ .
“Rào!”
Một thùng nước dội từ xuống Thời Phù Hân.
“Khụ khụ…”
Thời Phù Hân chậm rãi tỉnh , ánh mắt đầu tiên là mờ mịt, đó xung quanh một vòng, cuối cùng mới dần dần trở nên tỉnh táo và đề phòng: “Các ngươi là ai?”
Ma Xuyên mặt cảm xúc Thời Phù Hân, lấy một bình cổ.
Ngay đó, hai mắt Thời Phù Hân bắt đầu trở nên đỏ bừng, sắc mặt dữ tợn: “A!”
“Bịt kín miệng nàng .”
Nhìn thấy thủ hạ dùng vải bịt kín miệng Thời Phù Hân , Ma Xuyên tiếp tục kích động mẫu cổ trong bình cổ trong tay.
“Ưm ưm…”
Tiếng rên rỉ đau đớn phát từ cái miệng bịt kín của Thời Phù Hân, cả Thời Phù Hân trở nên điên cuồng, cơ thể ngừng vặn vẹo lặn lộn mặt đất.
Thấy Thời Phù Hân cổ trùng tra tấn, lúc , Ma Xuyên mới dừng tay , chờ Thời Phù Hân bình tĩnh trở mới đến mặt nàng, từ cao xuống nàng.