Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 691

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:06:09
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt của Thái tử trở nên thâm trầm: “ ngươi là sư phụ của lão đại.”

Thời Phù Hân: “Ta sẽ kéo Thần Nông đường trong vòng xoáy tranh đấu.”

Thái tử nhạo thành tiếng: “Đang ở trong ván cờ, thể ngươi thế nào thì như thế đó.”

Sắc mặt Thời Phù Hân hề đổi: “Mọi chuyện là do con quyết định.”

Thái tử lập tức trở nên lạnh lùng: “Nói như , ngươi nhất định đối nghịch với cô?”

Thời Phù Hân: “Ta sẽ đối nghịch với bất cứ nào ép buộc .”

Thái tử khẽ híp mắt, đôi môi mím chặt, giống như đang kìm nén lửa giận trong lòng.

Thời Phù Hân thấy gì, bèn : “Ta còn việc, đây.”

Vừa mới vài bước, Thái tử mở miệng: “Chờ một chút.”

Thời Phù Hân xoay về phía Thái tử, sắc mặt còn hoà hoãn như mà trở nên chút lạnh lùng: “Thái tử còn việc gì ?”

Thái tử nàng: “Nếu lúc cô cầu thú ngươi Thái tử phi, ngươi sẽ đồng ý ?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Không.”

Thái tử: “Tại ? Chẳng lẽ cô còn bằng tên ăn chơi Sở Diệu ?”

Thời Phù Hân: “Bởi vì ngài là Thái tử, ngài quen cao cao tại thượng, quen lệnh cho khác, tính tình duy ngã độc tôn, trượng phu của cho đủ sự tôn trọng, bình đẳng với , về chuyện , ngươi cảm thấy thể ?”

Nghe thấy câu , Thái tử bật , dáng vẻ giống như những gì Thời Phù Hân là một trò lớn: “Ngươi hiểu chút nào về đạo lý phu vi thê cương ? Thời gia dạy ngươi tam tòng tứ đức ?”

Thời Phù Hân gì, cứ thế mặt đổi sắc Thái tử.

Thái tử chậm rãi thu ý : “Chẳng lẽ Sở Diệu thể cho ngươi cái gọi là bình đẳng và tôn trọng trong miệng ngươi ?”

Thời Phù Hân suy nghĩ một chút : “Ít nhất cơ hội bình đẳng và tôn trọng.”

Vừa dứt lời, Sở Diệu xuất hiện trong tầm mắt của Thời Phù Hân.

Sở Diệu thoáng qua Thái tử, ôm quyền hành lễ với Thái tử, đó đến mặt Thời Phù Hân, một lời lập tức kéo nàng bước khỏi hội quán.

Nhìn hai tay trong tay rời xa, sắc mặt của Thái tử vô cùng khó coi.

“Ta còn tưởng rằng tuỳ hầu ở bên cạnh Hoàng thượng chứ?”

Sau khi lên xe ngựa, Thời Phù Hân Sở Diệu im lặng một lời, chủ động phá vỡ sự im lặng.

Sở Diệu đáp .

Thấy , Thời Phù Hân dỗ dành vài câu, nhưng Sở Diệu vẫn lời nào: “Chàng đang tức giận chuyện gì ?”

Lúc , Sở Diệu mới về phía Thời Phù Hân: “Hôm nay thấy tỷ tỷ và nàng, Thời gia cũng vô cùng yên tĩnh. Có bọn họ sớm chuyện nàng là đường chủ của Thần Nông đường ?”

Thời Phù Hân cảm thấy lửa giận của Sở Diệu đến một cách khó hiểu: “Chuyện của Thần Nông đường, tỷ tỷ và của ngay từ đầu, còn về phần Thời gia, mới thông báo cho bọn họ mấy ngày .”

Sở Diệu nhạo thành tiếng: “Cho nên chuyện lớn như , tỷ tỷ và nàng đều , Thời gia cũng , chỉ một .”

“Thời Phù Hân, là trượng phủ của nàng, nhưng nàng xếp ở phía nhiều .”

Thời Phù Hân sửng sốt một chút, ngay đó mới tại Sở Diệu tức giận: “Chuyện hiểu, dù nhà của cũng tình cảm vài chục năm, còn chỉ mới gả cho đầy ba năm, hơn nữa còn là chỉ huy Giám Sát ty, là cận thần bên cạnh Hoàng thượng, một việc thực sự tiện .”

Sắc mặt của Sở Diệu hề chuyển biến : “Xét cho cùng, nàng vẫn tin , cảm thấy đáng tin.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-691.html.]

Thời Phù Hân im lặng một chút: “Sở Diệu, cảm thấy nên đặt vị trí của khác mà suy nghĩ, nếu gặp những chuyện tương tự, sẽ với ? Lấy chuyện của Luân Hồi điện ví dụ , sẽ với bí mật về Luân Hồi điện ?”

Sở Diệu lập tức gì.

Thời Phù Hân Sở Diệu: “Ta và là phu thê, thể đưa yêu cầu với , nhưng điều kiện tiên quyết là bản cũng thể yêu cầu mà đưa . Chúng việc thể quá hảo.”

“Còn nữa, giữa hai phu thê thực sự là vinh nhục cùng , nhưng điều cũng nghĩa chúng là song sinh dính liền, chỉ cần chúng tổn thương , thể bí mật của , cũng thể bí mật của .”

Sở Diệu im lặng một lát : “Đôi khi thực sự trong đầu nàng nghĩ gì nữa?”

Những nữ nhân khác đều hận thể trói chặt trượng phu của , nhưng đến lượt Thời Lục, hình như nàng thèm quan tâm đến chút nào, lo lắng sẽ quan tâm đến khác.

Thời Phù Hân: “Nếu so sánh với những nữ nhân khác, áp đặt quy tắc hành xử của các nữ nhân khác lên đầu thì sẽ cảm thấy hoang mang.”

Nói , nàng nghiêm túc Sở Diệu: “Ta , với nền giáo dưỡng tiếp nhận từ nhỏ, sẽ cho rằng thê tử của sẽ thuộc về , còn cũng nên giống với các nữ nhân khác, lúc nào là nghĩ xem thế nào để độc chiếm .”

Sở Diệu một câu “Chẳng lẽ nên như ?”, nhưng , chỉ cần thốt câu , Thời Lục chắc chắn sẽ một đống đạo lý đang chờ , vì thế dứt khoát lời nào, coi như đồng ý.

Thời Phù Hân thấy gì, tiếp tục : “Người trong vương phủ lúc nào cũng lấy danh nghĩa hiếu đạo để ép buộc những chuyện , cảm thấy như thế nào?”

“Mẫu phi thường xuyên lóc kể lể mặt , dùng tình cảm bắt cóc , khiến trong lòng cảm thấy áy náy, cảm thấy như thế nào?”

Sở Diệu nhịn ngây ngẩn cả .

Thời Phù Hân: “Sở Diệu, là thê tử của , là trượng phu của , bởi vì là thê tử của mà mang đến cho đủ loại áp lực, cũng thêm một trượng phu mà đánh mất sự kiểm soát cuộc sống của chính .”

“Ta hy vọng mối quan hệ giữa hai chúng thiết gian tự do nhất định.”

Những gì Thời Phù Hân khiến Sở Diệu rơi trầm tư.

Mấy câu của Thời Lục vẫn đạo lý, nhưng chút ngây thơ.

Sở Diệu thể chắc chắn liệu thể , chỉ thể đè nén sự vui ở trong lòng xuống, nhanh chóng chuyển chủ đề: “Sau cách xa Thái tử một chút.”

Thấy Sở Diệu chuyển chủ đề, Thời Phù Hân cũng nắm lấy buông nữa, nàng một tiếng xuống bên cạnh Sở Diệu: “Ghen tị ?”

Sở Diệu nàng: “Tình hình ở đông cung phức tạp hơn nhiều so với ở trong vương phủ, lúc ngay cả nàng cũng chướng mắt, Thái tử càng chướng mắt hơn nữa.”

Thời Phù Hân mỉm : “Chàng hiểu mà.” Nói , nàng cầm lấy miếng ngọc bội Sở Diệu đùa nghịch: “Ngoại trừ những lý do , còn một nguyên nhân chính khác, đó chính là Thái tử bằng , thích tướng mạo của .”

Nghe , Sở Diệu nhanh chóng liếc mắt Thời Phù Hân một cái, đó chuyển dời tầm mắt, khoé miệng khẽ cong lên, nhưng nhanh chóng thu hồi , nghiêm túc :

“Bây giờ nàng xem như trở mặt với đám Thái tử, bớt ngoài , khi Thái tử gãy chân, những việc của Vi gia càng ngày càng chút kiêng kỵ.”

Sắc mặt Thời Phù Hân nhàn nhạt: “Không chút kiêng kỵ mới , mới tiện một lưới bắt hết.”

Sở Diệu vội vàng : “Nàng đừng xằng bậy.”

Thời Phù Hân qua loa lệ ừ một tiếng.

Thấy nàng như , Sở Diệu chút yên tâm, chủ động tiết lộ một tin tức nắm giữ: “Phía bên Báo Quốc tự tin tức, trong ba năm Thái hậu cầu phúc, một vị hoà thượng thường xuyên tẩm điện của Thái hậu.”

“Bước chân hoà thượng trầm hữu lực, hai tay vết chai, là một võ giả.”

“Người của vẫn còn đang tiếp tục điều tra theo tuyến , chỉ cần bắt , sợ thẩm vấn gì.”

Trên mặt Thời Phù Hân lộ vẻ vui sướng: “Vậy thì quá, Thái hậu nhanh nhanh xuống đài , mỗi tiến cung, thực sự thấy khuôn mặt của bà chút nào.”

Sau khi trở thành hoàng thương, Thời Phù Hân bắt đầu chuẩn lo liệu chuyện mở các phần đường của Thần Nông đường ở các tình thành phía nam.

Hương sư gia, Tây Môn Phụng Hiếu ở kinh thành thêm một tháng, khi thảo luận với Thời Phù Hân về kế hoạch mở phân đường Thần Nông đường xong, hai mới rời kinh.

Bắt đầu từ cuối tháng mười, trong kinh thành liên tục đổ vài trận tuyết lớn, sang tháng mười hai, Thời Phù Hân thấy công việc trong tay giải quyết xong xuôi nên khỏi đình hóng gió nướng thịt nai thưởng thức cảnh tuyết, mới dặn dò nha chuẩn thì thấy Sở Diệu phòng.

Loading...