Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 688

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:06:06
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một khác cũng đang âm thầm cảm thấy đau khổ chính là Quan Tú Nghiên Quan vương phi, lúc nàng xem như hiểu rõ tại Thời Phù Hân hề để nàng mắt.

Không vì lý do gì khác, chỉ là cần thiết.

Thực nàng hiểu rõ khi bản chỉ thể dựa khác mà sống, nàng thực chất chẳng giá trị gì cả.

Một giá trị chẳng khác nào một con mèo nhỏ chó nhỏ, lúc vui vẻ thì trêu chọc một chút, lúc vui thì vứt sang một bên.

Nàng vẫn luôn điều , chỉ là nàng thể rời khỏi cảnh khốn khổ đó.

Rời khỏi biểu ca, rời khỏi cô mẫu, nàng thậm chí còn thẻ sống một cuộc sống , cho dù biểu ca rằng sẽ tìm cho nàng một nhà , nhưng nàng cũng chỉ đổi từ lồng sắt đến một lồng sắt khác mà thôi.

Đây là điểm khác biệt cơ bản giữa nàng và Thời thị, nàng chỉ thể dựa khác rủ lòng thương, bảo vệ mới thể sinh tồn, cho nên cho dù khác khinh thường nữa, cho dù khác lợi dụng nữa, nàng cũng chỉ thể cho biểu ca .

Còn Thời thị, nàng tự tin nên ngay cả Thái tử cũng dám phản kháng.

Trác Nghi Miên và Quan Tú Nghiên đều lặng lẽ chịu đựng cảm giác đau khổ, chú ý, nhưng phía bên Khánh Dương công chúa và Thành Dương công chúa náo nhiệt, hai nhận ít ánh mắt khác thường.

“Khánh Dương công chúa thực sự cách dạy nhi tử.”

Chuyện giữa Thời Phù Hân và Công Tôn Minh, một nữ quyến tin tức nhanh nhạy vẫn thấy một ít tiếng gió.

Khánh Dương công chúa thấy giọng điệu chua chát ghen tị của nàng , nhưng cũng bực bội, ngược trong lòng còn cảm thấy tự hào.

Thời thị và Hồ thị thể tham gia cuộc bình chọn hoàng thương do đích Hoàng thượng tham dự , thể thấy năng lực của hai hề thua kém nam tử chút nào, thậm chí còn mạnh hơn cả nam tử.

Mà cả hai đều coi trọng nhi tử của .

Chẳng điều trực tiếp chứng minh sự xuất sắc của nhi tử ?

So với sự tự hào của Khánh Dương công chúa, tâm trạng của Thành Dương công chúa như .

Trước đó là bà chướng mắt Thời Phù Hân, mang theo thái độ cực lực phản đối chuyện giữa Thời Phù Hân và nhi tử.

hôm nay, khi thấy Thời Phù Hân thể cùng bàn với những xuất sắc nhất thương trường, chừng còn thể để tên tuổi bia công đức, tâm trạng của bà phức tạp thể diễn tả thành lời.

Đặc biệt là khi nghĩ đến Kim gia sớm âm thần quy phục tứ hoàng tử, cuộc sống của nhi tử và Kim thị khi thành cũng thuận lợi, bà chút hối hận.

Về phần Vinh lão vương phi và Quan vương phi, các nữ quyến bao vây xung quanh, ngươi một câu một câu thăm hỏi, nhưng trong lòng bà bà nhân tức vẫn đang đắm chìm trong cảm giác kinh ngạc và khiếp sợ, xu hướng thể chống đỡ , từ đầu đến cuối chỉ thể gắng gượng mỉm đáp .

...

Người trong gác mái giữa hồ cũng đến những cuộc nghị luận ở hành lang dài Quốc Thái và hành lang dài Dân Yên.

Lúc , những trong lầu một gác mái đều đang đánh giá trong âm thầm.

Năm vị thượng thư cũng đang tìm tòi nghiên cứu và đánh giá tất cả các thương nhân thông qua lời của .

Giữa thương nhân với thương nhân cũng đang tiến hành một cuộc đọ sức như như , những thương nhân thể vị trí hoàng thương đang nghĩ cách thế nào để dành vị trí hoàng thương, trong khi mười vị trí hoàng thương vẫn còn đang đánh giá lẫn , âm thầm tiến hành đánh giá tình huống của khác ở trong lòng.

“Nghe hình như Thời đường chủ đây là hậu nhân của Truyền nhân Long thị?”

Đông Phương Hoằng mới hỏi xong, trong hiện trường xuất hiện sự im lặng ngắn ngủi, tất cả đều về phía Thời Phù Hân.

Truyền thuyết về Truyền nhân Long thị ở thương trường vẫn sức ảnh hưởng nhât định với giới thương nhân.

Thời Phù Hân Đông Phương Hoằng, : “Ngài thể xoá hai chữ hình như.” Nói , nàng liếc mắt lên lầu hai một cái, cao giọng : “Ta là Long truyền nhân hàng thật giá thật.”

Đông Phương Hoằng khựng một chút, Long truyền nhân chứ là Truyền nhân Long thị.

sai ?

Long truyền nhân và Truyền nhân Long thị chắc hẳn cùng ý nghĩa đúng ?

Hồ Tâm Nhuỵ đột nhiên về phía Thời Phù Hân, trong mắt loé lên thứ cảm xúc rõ ràng, trong đầu đột nhiên nhớ đến cảnh tượng lẻn mật thất Hồ gia khi còn nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-688.html.]

Trong một quyển thư tịch ố vàng, nàng một câu, Văn Đức Hoàng hậu tự xưng là Long truyền nhân.

Bởi vì quyển sách là truyện ký tổ tiên Hồ gia ghi chép mối quan hệ bằng hữu giữa với Văn Đức Hoàng hậu, đó nàng tưởng tổ tiên ghi chép sai , còn chạy đến tìm tổ phụ chứng thực.

“Tổ tiên ghi chép như thế nào thì cháu nhớ như thế đó là .” Tổ phụ trả lời nàng như .

, tổ tiên sớm mất , chẳng lẽ còn thể sống để sửa sai , nàng vẫn luôn tưởng rằng tổ tiên ghi chép sai, nhưng hôm nay thấy Thời Phù Hân cũng tự xưng là Long truyền nhân.

Là Long truyền nhân, chứ là Truyền nhân Long thị.

Đây là sự trùng hợp ngẫu nhiên ?

Ánh mắt của Hồ Tâm Nhuỵ nóng bỏng đến mức cho dù Thời Phù Hân bỏ qua cũng thể bỏ qua , nàng đầu sang, ai ngờ mới tiếp xúc với ánh mắt của nàng , nàng đầu sang chỗ khác.

Đỗ Tử Toàn cũng chú ý đến ánh mắt khác thường của Hồ Tâm Nhuỵ, khó hiểu nàng .

Hồ Tâm Nhuỵ lắc đầu với Đỗ Tử Toàn một cái, đó chút thất thần, thỉnh thoảng về phía Thời Phù Hân.

Long truyền nhân và Truyền nhân Long thị cùng một ý nghĩa ?

Đường chủ thập nhị cầm tinh năm đó theo Văn Đức Hoàng hậu luôn tự xưng là Truyền nhân Long thị, thể nào tất cả mười hai vị đường chủ đều nhớ nhầm đúng ?

ngay khi Hồ Tâm Nhuỵ đang nghĩ đến những điều thì Thời Phù Hân và Đông Phương Hoằng đều đánh giá thăm dò lẫn .

“Đông Phương lão bản họ đông phương, chẳng lẽ ngài và Minh quốc công phủ là một nhà ?”

Sau khi Đông Phương Hoằng một câu Thời Phù Hân là hậu nhân của Truyền nhân Long thị, trực tiếp mang đến cho Thời Phù Hân ít sự kiêng kỵ và địch ý.

Không còn cách nào khác, ai bảo Truyền nhân Long thị đều là huyền thoại kinh thương chứ.

Bây giờ câu của Thời Phù Hân cũng đẩy Đông Phương Hoằng lên đầu sóng ngọn gió.

Hoàng thượng thích Minh quốc công phủ, ngay cả các thương nhân địa phương ở nhiều tỉnh khác cũng đến chuyện .

Trong mắt Đông Phương Hoằng nhanh chóng loé lên một tia lạnh lẽo, như Thời Phù Hân: “Chẳng lẽ tất cả những họ Đông Phương đều xuất từ Minh quốc công phủ ?”

Thời Phù Hân : “Đương nhiên , chẳng là vì lai lịch của Đông Phương lão bản nên tuỳ tiện hỏi một chút thôi ? Nhân tiện, Đông Phương lão bản là của Minh quốc công phủ ư?”

Đông Phương Hoằng mỉm : “Nếu , ngươi tin ?”

Thời Phù Hân cũng mỉm theo: “Ta tin.”

Đông Phương Hoằng ha ha hai tiếng: “Qủa nhiên hổ là đường chủ Thần Nông đường- Người thể mở dược đường khắp biên cương, trong một đêm tiêu diệt Hải Xà bang cướp lấy hai hòn đảo, ngài chuyện thật là hài hước.”

Triều đình mất mấy tháng trời mới thể bình định Hải Quy bang, nhưng Thần Nông đường thể tiêu diệt một bang phái hải tặc chỉ trong một đêm, hơn nữa còn thành công cướp lấy hai hòn đảo.

Sức mạnh

Những trong lầu một và Hoàng thượng ở lầu hai xong đều đổi sắc mặt, trong lòng nảy sinh sự kiêng kỵ.

Sở Diệu chú ý đến sắc mặt của Hoàng thượng, chút đau đầu xoa xoa trán, ngay mà, một việc một khi bại lộ thì sẽ thể vãn hồi .

Thời Phù Hân lạnh lùng Đông Phương Hoằng: “So với Hải Quy bang, Hải Xà bang chẳng qua cũng chỉ là một bang phái nhỏ mà thôi, đáng để nhắc đến. Đông Phương lão bản đến Hải Quy bang ?”

Ánh mắt Đông Phương Hoằng trở nên ngưng trọng, né tránh trả lời, chỉ : “Thời đường chủ khiêm tốn , Hải Xà bang là một bang phái hải tặc vang dội ở Nam Hải.” Nói , về phía Hồ Tâm Nhuỵ và Đỗ Tử Toàn, kéo hai bọn họ chủ đề : “Hai vị, sai đúng ?”

Hồ Tâm Nhuỵ thoáng qua Thời Phù Hân, nhàn nhạt : “Hải Xà bang thực sự thể đánh đồng với Hải Quy bang.”

Đỗ Tử Toàn chút kinh ngạc khi Hồ Tâm Nhuỵ chuyện giúp Thời Phù Hân, nhưng nghĩ đến ba các nàng đều là nữ tử, nên giúp đỡ lẫn mới đúng nên cũng theo: “Ta bao giờ để Hải Xà bang trong mắt.”

Hàm ý trong câu của hai xem như đều đang phụ hoạ cho Thời Phù Hân.

Đông Phương Hoằng như ba Thời Phù Hân: “Ba vị đây thực sự đồng lòng.”

Hồ Tâm Nhuỵ mặt đổi sắc: “Chúng chỉ ăn ngay thật mà thôi.”

Loading...