Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 674

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:44
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan Tú Nghiên nha đỡ rời khỏi Vinh An viện với sắc mặt trắng bệch, Tiểu Phương thấy , bèn lo lắng phòng tìm Thời Phù Hân: “Quan di nương thế giống như phu nhân bắt nạt nàng , nhiều đang như thế, chẳng bao lâu trong phủ chắc chắn sẽ lan truyền tin đồn phu nhân bao dung thất cho mà xem.”

Lãnh ma ma thấy Thời Phù Hân phản ứng, bèn lên tiếng : “Thực quan di dương cũng cố ý đối nghịch với phu nhân, nàng diễn xuất như lẽ là do thói quen mà thôi.”

Nghe , Tiểu Phương hiểu rõ lắm về phía Lãnh ma ma, còn Thời Phù Hân thở dài một .

Lãnh ma ma tiếp tục : “Vương phi thậm chí còn bảo vệ tam gia thì thể bảo vệ Quan di nương chứ, Quan di nương chỉ bày dáng vẻ yếu ớt vô hại mới thể bảo vệ bản hơn nữa, đây chính là cách sinh tồn của nàng .”

“Có một việc nhiều sẽ trở thành thói quen, nhưng mà…”

Giọng điệu Lãnh ma ma đột nhiên đổi: “ nhiều chuyện Quan di nương cố ý, nhưng đang tổn thương đến khác, bản nàng còn , những như thế nhất nên tránh xa.”

Thời Phù Hân tỏ vẻ tán thành: “ , một thực sự khiến chút thương cảm, nhưng việc bọn họ đang tổn thương đến khác, thực sự thể chấp nhận .”

Phía bên , Quan Tú Nghiên mới trở sân viện của cuộn tròn trong góc giường.

Tuệ Nhi thấy , vội vàng bước đến an ủi: “Di nương, đừng như , cho dù tam phu nhân thích nữa thì vẫn còn vương phi mà, vương phi sẽ chống lưng cho .”

Quan Tú Nghiên lắc đầu: “Ta thà rằng biểu tẩu thích , gây khó xử cho , như ít nhất còn cách phản kích như thế nào, nhưng… nàng gì cả.”

“Hôm nay ngươi cũng thấy những gì biểu tẩu đấy, tẩu căn bản để mắt, thậm chí còn đối phó với , tẩu phớt lời .”

“Tẩu dựa cái gì chứ? Dựa cái gì mà khinh thường như ? Trong mắt tẩu , chẳng lẽ vô dụng đến thế ?”

Rõ ràng Tuệ Nhi thể ngờ Quan Tú Nghiên để ý đến chuyện , nàng suy nghĩ một chút : “Di nương, thực việc tam phu nhân quan tâm đến chúng cũng là chuyện mà, ít nhất chúng thể sống một cuộc sống yên bình, ?”

Quan Tú Nghiên ngước mắt về phía Tuệ Nhi, thấy sự hoang mang trong mắt nàng , chỉ đành bắt đắc dĩ nhắm mắt .

Sao nàng thể hiểu những gì Tuệ Nhi chứ, nhưng sống như một vô hình thế gian quá cô độc, cho dù cuối cùng c.h.ế.t thì cũng là một sự tồn tại thể thể .

Cuộc sống của nàng nhất định trôi qua buồn tẻ nhàm chán như ?

Việc Sở Diệu điều tra Thái hậu cuối cùng vẫn kinh động đến Vi gia.

Vi quốc công Sở Diệu đang điều tra Thái hậu, ông chỉ cho rằng đang chằm chằm Vi gia, bắt lấy sai lầm của Vi gia: “Sở Diệu ? Muốn trực tiếp xé trách mặt với Vi gia ?”

Vi Dật Thần do dự một chút : “Có thể là Thái hậu đang thường xuyên tay nên khiến bực tức.”

Vi quốc công nhíu mày: “Thái hậu cũng gì cả mà, chẳng qua chỉ là châm ngòi ly gián mối quan hệ thê của mà thôi.”

Vi Dật Thần: “…Sở Diệu chắc thích Thời thị giống như lời đồn đãi bên ngoài.”

Thấy Vi quốc công lời nào, Vi Dật Thần : “Phụ , bây giờ Sở Diệu đang chưởng quản Giám Sát ty, ám vệ trong tay trải rộng khắp các nơi trong kinh thành, bây giờ Thái tử đang thương ở chân, đang trong thời kỳ tình hình định, nếu bất đắc dĩ, nhất chúng nên trở mặt với Sở Diệu.”

Vi quốc công im lặng một lát, mới hừ một tiếng, : “Ta sẽ tiến cung rõ việc với Thái hậu.”

Nghe , Vi Dật Thần lập tức thở phào nhẹ nhõm một , dậy : “Phụ , nhi tử sẽ đến đông cung thăm Thái tử.”

Vi quốc công “ừ” một tiếng: “Sau khi gặp Thái tử, con hãy trấn an ngài , vi phụ nhất định sẽ nghĩ cách chữa khỏi chân cho ngài .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-674.html.]

Vi Dật Thần gật đầu đồng ý, đó rời khỏi đông cung.

Sau khi Thái tử Sở Diệu đang âm thầm điều tra Vi gia, tâm trạng vốn dĩ lắm, lập tức tức giận đến mức đập nát mấy thứ: “Sở Diệu… Cô vẫn phế mà gấp gáp động thủ với Vi gia như ?”

Vi Dật Thần: “Điện hạ cần lo lắng, mặc dù Sở Diệu đang chưởng quản Giám Sát ty, nhưng Vi gia cũng ăn chay, theo dõi thì cứ để theo dõi, dù cũng thể điều tra điều gì.”

Trên mặt Thái tử loé lên sự độc ác: “ trong lòng cô vẫn thể nuốt trôi khẩu khí .”

Vi Dật Thần khuyên nhỉ: “Điện hạ, nếu việc nhỏ nhịn thì sẽ loạn việc lớn, đợi đến khi bước lên ngôi vị hoàng đế, xử Sở Diệu như thế nào chẳng chỉ bằng một câu thôi ?”

Nghe , sắc mặt Thái tử mới dịu một chút: “Vậy tạm thời để Sở Diệu thoải mái một thời gian .”

Tháng tư năm kiến khang thứ mười hai, thuỷ quân Hải nam mất mấy tháng, cuối cùng cũng diệt trừ Hải Quy bang, bởi vì tịch thu nhiều vàng bạc châu báu hải đảo nên tổng đốc thuỷ quân hải nam An Kiến Trung dâng sổ con lên cho Hoàng thượng, đích áp giải tài sản thu hoạch kinh.

Nghe An Kiến Trung sử dụng hơn mười mấy con thuyền hàng mới thể đựng hết vàng bạc châu báu đó, nếu quy đổi thành bạc nó lên đến gần ngàn vạn lượng.

Tin tức mới lan truyền ngoài đá khiến bộ triều đình sôi trào.

Một bang phái hải tặc tích luỹ nhiều tài sản như , thực sự quá đáng sợ.

Sau khi tin tức , Minh quốc công phủ nổ một trận động đất lớn.

Minh quốc công tức giận : “Rốt cuộc Đông Phương Trường Hoằng ăn kiểu gì , tại chuyển vàng bạc châu báu chứ? Đó chính là tích luỹ của Đông Phương gia ở Nam Hải suốt mấy thế hệ đấy, bây giờ huỷ hoại hết !”

Đông Phương Trường Khanh cũng bày vẻ mặt ngưng trọng: “Phụ , bây giờ là lúc truy cứu mấy thứ , việc cấp bách của chúng bây giờ là nhanh chóng nghĩ cách liên lạc với Trường Hoằng ca.”

Rõ ràng Minh quốc công vẫn thể thoát khỏi cơn thịnh nộ, lạnh lùng : “Còn liên lạc với thứ đồ vô dụng để gì? Nếu thể lặng lẽ c.h.ế.t ở bên ngoài thì đúng là phúc phận của Đông Phương gia.”

Đông Phương Trường Khanh chỉ thể rõ ràng hơn một chút: “Phụ bớt giận, nhi tử lo lắng Trường Hoằng ca sẽ một chuyện dại dột ở bên ngoài, cuối cùng liên luỵ đến Minh quốc công phủ.”

Nghe , Minh quốc công phủ mới bình tĩnh một chút.

Đông Phương Trường Khanh tiếp tục : “Chi của Trường Hoằng ca vẫn luôn hoạt động ở Nam Hải, nhi tử cho rằng lẽ bọn họ chỉ một căn cứ.”

“Nhi tử xem qua báo cáo của thuỷ quân Nam Hải , hải tặc thương vong nhiều lắm, thể thấy lẽ Trường Hoằng ca thương gân động cốt.”

Lửa giận trong lòng Minh quốc công phủ bùng lên: “Nếu Đông Phương Trường Hoằng thể chuyển , tại mang theo tài sản mà Đông Phương gia tích luỹ qua nhiều thế hệ rời ?”

Sắc mặt Đông Phương Trường Khanh chút ngưng trọng: “Trường Hoằng ca thể nào đến hậu quả khi để triều đình tịch thu nhiều vàng bạc như , nhi tử lo lắng Trường Hoằng ca như là còn thâm ý khác.”

Minh quốc công nhíu mày: “Hắn gì?”

Đông Phương Trường Khanh lắc đầu: “Bất kể như thế nào nữa, trong thời gian chúng nhất định cẩn thận hơn một chút, Trường Phong c.h.ế.t ở kinh thành, lẽ Trường Hoằng ca sẽ cam lòng cho qua, nhi tử lo lắng sẽ đến kinh thành.”

Minh quốc công nổi giận : “Tại Đông Phương gia thể sinh hai tên ngu xuẩn như Đông Phương Trường Hoằng và Đông Phương Trường Phong chứ? Cơ nghiệp trăm năm của Đông Phương gia sắp bọn họ huỷ hoại .”

….

Bức thư của Hương sư gia đến chậm hơn tấu chương của tổng đốc thuỷ quân Nam Hải mấy ngày, Thời Phù Hân Hải Quy bang tiêu diệt, thuỷ quân Nam Hải tuần tra các hòn đảo ở Nam Hải một nữa, nàng vẫn luôn im lặng gì.

Vào một ngày cuối tháng tư, tổng đốc thuỷ quân Nam Hải An Kiến Trung áp giải từng xe chở vàng bạc châu báu kinh.

Loading...