Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 672
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:42
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta cho tất cả trong vương phủ rằng, thể tuỳ tiện động của , nếu động , bọn họ sẽ trả một cái giá thật đắt.”
Lão vương phi tức giận đến bật : “Ngươi đang uy h.i.ế.p ?”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Không , tôn tức nào dám uy h.i.ế.p tổ mẫu, chính là định hải thần châm của vương phủ, đây chỉ đang đàm phán với tổ mẫu mà thôi.”
“Nếu đồng ý, cũng thể dùng cách khác để đòi công đạo cho nha của , chỉ là lúc đó tướng công chắc sẽ một tiếng gió .”
Lão vương phi sâu kín Thời Phù Hân một lúc lâu, cuối cùng với Trang ma ma tâm phúc bên cạnh : “Cứ theo những gì tam phu nhân mới .”
Trong lòng Trang ma ma và hai nha còn ở trong phòng đều chấn động thôi.
Kể từ khi vương phi sinh hạ tam gia, cả nhà tam gia bao giờ nhận bất cứ lợi lộc nào từ đại gia và nhị gia, nhưng bây giờ tam phu nhân thể khiến nhị phu nhân trực tiếp mất quyền quản gia.
Không chỉ như thế, mấy bà tử hành hình nha tam phu nhân đều là của hồi môn của nhị phu nhân, bây giờ chỉ đánh trượng mà còn đuổi khỏi vương phủ.
Trang ma ma mờ mịt thoáng qua Thời Phù Hân, bước nhanh ngoài tuyên bố mệnh lệnh của lão vương phi.
Đường San thấy những gì Trang ma ma , mặt tràn ngập sự khó tin: “Ta tin, đây là mệnh lệnh của tổ mẫu, tìm tổ mẫu hỏi rõ ràng.”
Đường San đang vội vã tìm lão vương phi chứng thực mới sải bước phòng đụng Thời Phù Hân từ bên trong .
Hai lướt qua , Thời Phù Hân mặt cảm xúc mái hiên, Trang ma ma: “Ma ma còn chờ gì nữa, còn mau hành hình?”
Trang ma ma ho nhẹ một tiếng, vẫy vẫy tay với trong viện, lập tức một bà tử đè mấy bà tử mới đánh bản tử Bình Yên .
“Tiểu Phương, ngươi hãy đích đến đánh, Bình Yên thương nặng như thế nào thì bọn họ cũng thương nặng như thế.”
“Vâng.”
Trong phòng, Đường San vẫn còn đang cầu xin cho hầu của thì trong sân vang lên tiếng gào thét thảm thiết của các bà tử.
“Tổ mẫu…”
Đường San khó thể tin lão vương phi, nàng thể ngờ lão vương phi về phía Thời Phù Hân.
Lão vương phi nhàn nhạt Đường San: “Tính tình của tức phụ Diệu ca nhi giống hệt với Diệu ca nhi, đang yên đang lành cháu trêu chọc nàng gì?” Nhìn tấm lệnh bài bàn , tâm trạng của bà vô cùng bực bội.
Lúc , Sở Chiêu sải bước trong viện: “Tam đúng là oai phong thật, thế mà dám xử hầu của tẩu tẩu ở trong viện tổ mẫu, ngươi và tam đúng là một nhà tiến cùng gia môn, cả hai đều vô pháp vô thiên như .”
Thời Phù Hân mỉm Sở Chiêu: “Nhị ca đừng oan cho , chính tổ mẫu lệnh, đánh mấy bà tử chỉ là chuyện nhỏ nhặt, nên nhà an ủi nhị tẩu một chút, tổ mẫu thu hồi quyền quản gia của tẩu đấy.”
Quả nhiên, khi những lời , Sở Chiêu lập tức đổi sắc mặt, thèm đấu võ mồm với Thời Phù Hân nữa, nhanh chóng trong phòng.
Lúc hai ngang qua , Thời Phù Hân nhẹ giọng : “Nhị ca, lúc cuộc sống của các quá an nhàn, hãy nhớ kỹ bài học hôm nay, trêu chọc một nữa, lẽ các sẽ quen với cảm giác đánh .”
Sở Chiêu thâm trầm Thời Phù Hân, hừ một tiếng, phòng gặp lão vương phi.
Lúc , mấy bà tử cũng Tiểu Phương đánh bản tử xong, Thời Phù Hân hiệu cho Lãnh ma ma đưa Bình Yên trở về Vinh An viện.
“Trang ma ma đừng quên đuổi mấy khỏi vương phủ.”
Thời Phù Hân thoáng qua Trang ma ma, cũng theo rời khỏi Vinh Hân đường.
Trong lúc nhất thời, trong viện ngoại trừ hầu hạ lão vương phi , cũng chỉ còn hai Quan Tú Nghiên và nha Tuệ Nhi.
“Di nương, chúng cũng thôi.”
Quan Tú Nghiên hoảng loạn gật đầu, nàng thực sự thể ngờ rằng biểu tẩu thể giành chiến thắng nhị tẩu, hơn nữa còn thắng một cách dứt khoát lưu loát như .
Không chỉ Quan Tú Nghiên bất ngờ mà Quan vương phi khi nhận tin tức cũng vô cùng kinh ngạc.
Chỉ trời mới , mấy năm nay nhiều thất bại tay phu thê Sở Huyên và phu thê Sở Chiêu, trong lòng bà ngột ngạt như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-672.html.]
“Thời thị còn chút tác dụng.”
Tối hôm đó khi trở về vương phủ và đến chuyện , trong lòng Sở Diệu cũng bất ngờ, khi đến Vinh An viện thấy Thời Phù Hân, mặt vẫn còn mang theo chút phức tạp.
“Ta lớn thế , chỉ cần xảy xung đột với Sở Huyên và Sở Chiêu, cho dù nữa thì cuối cùng xử phạt, trách cứ vẫn là .”
Thời Phù Hân mỉm : “Chàng , sẽ bao giờ xảy loại chuyện như nữa.”
Chàng …
Trong lòng Sở Diệu ngừng lẩm bẩm năm chữ , trong cơ thể đột nhiên trào dâng một sức mạnh bao giờ cảm nhận .
Thời Phù Hân thấy gì, chỉ tự : “Đường San đột nhiên tìm gây chuyện thực sự là nguyên nhân.” Nói , nàng mỉm Sở Diệu.
“Ba các thật thú vị, đại ca quan hệ với Thái tử, mà nhị ca qua thiết với tứ hoàng tử, còn …”
Sở Diệu nàng: “Ta thì ?”
Thời Phù Hân mỉm : “Nói chừng cũng đầu phục một vị hoàng tử nào đó.” Nàng đến bên cạnh Sở Diệu: “Chàng vị hoàng tử nào đầu phục ?”
Sở Diệu gì, chỉ Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân thấy trả lời, cũng tiếp tục truy hỏi, chỉ : “Ba các nếu mỗi theo một vị hoàng tử, chuyện phần giống như đang đánh cược.”
“Ta tò mò, đây là do các tự lựa chọn, là do trong phủ hướng dẫn các như ?”
Sở Diệu nhíu mày, cần , từ đến nay bao giờ nghĩ đến chuyện .
“Sở Huyên trạc tuổi với Thái tử, mối quan hệ tồi ngay từ khi còn nhỏ.”
“Sở Chiêu và tứ hoàng tử đều thích huấn luyện hổ nên mới chơi cùng với đúng ?”
Hắn ủng hộ đại hoàng tử là vì Luân Hồi điện ủng hộ chế độ đích trưởng tử kế thừa, ba bọn họ đều tự lựa chọn theo.
Hướng dẫn…
Sở Diệu nghĩ đến trong vương phủ, bật lắc đầu, tổ phụ quan tâm đến chuyện đời, phụ vương là một vô dụng, nếu bọn họ một gia chủ lên kế hoạch như , , Sở Huyên và Sở Chiêu cũng thể ầm ĩ đến nông nỗi .
Hắn Thời Lục ảnh hưởng, thế mà cảm thấy thể trong phủ hướng dẫn cho bọn họ.
Thực sự quá buồn !
Đường San tay dạy dỗ nha của Thời Phù Hân, Thời Phù Hân tìm đến lão vương phi, lão vương phi thế mà phá lệ phạt Đường San, chỉ thu hồi quyền quản gia trong tay nàng , mà còn đuổi mấy bà tử hồi môn của bà khỏi phủ, việc nhấc lên sóng to gió lớn ở trong vương phủ.
Sau khi Sở Huyên từ bên ngoài trở về và đến chuyện , mặt khó thể kìm nén sự kinh ngạc, La Khởi Lam đang cầm thẻ bài quản gia trong phủ, hỏi: “Phía bên phụ vương động tĩnh gì ?”
La Khởi Lam lắc đầu.
Sở Huyên nhíu mày: “Thực sự động tĩnh gì?”
La Khởi Lam cũng chút khó hiểu: “ , cũng Thời thị gì với tổ mẫu.” Nói , nàng dừng một chút, mỉm Sở Huyên.
“Mặc dù tổ mẫu cũng phần yêu thương nhị , nhưng dù cũng thể sánh với tướng công, cũng khả năng qua loa lệ cho xong, nhưng phía bên phụ vương động tĩnh gì thì thực sự quá kỳ quái.”
Gả vương phủ nhiều năm, nàng xem như Sở Chiêu chính là đầu quả tim của công đa, nếu nào khiến Sở Chiêu ấm ức thua thiệt, ông là đầu tiên chấp nhận.
Mặc dù chuyện là do Đường San khơi mào , nhưng Đường San là chính thê của Sở Chiêu, Đường San mất quyền quản gia, chẳng khác nào mất hết thể diện của Sở Chiêu.
Dựa theo tính tình của công đa, ông sớm gọi phu thê Sở Diệu đến trách mắng một phen mới đúng.
chuyện trôi qua mấy canh giờ, phía bên công đa vẫn bất cứ động tĩnh gì.
Sắc mặt của Sở Huyên chút u am, trong lòng đang nghĩ đến quy tắc sinh tồn của trong vương phủ.
Thực tình hình trong vương phủ cũng phức tạp giống như ngoài tưởng tượng, việc lan truyền nhiều lời đồn đãi như chẳng qua cũng là trò chơi giữa địa vị cao và địa vị thấp mà thôi.