Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 663

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:32
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khi nghĩ đến giọng điệu nhàn nhạt của Thời thị và ánh mắt phức tạp của lão vương phi, bà chút xác định, xác định đúng ?

“Nếu là ý chỉ của Thái hậu, cứ xử lý , mệt , nghỉ ngơi, các ngươi lui xuống .”

Nếu Quan vương phi mờ mịt hoang mang rời hỏi Vinh Hân đường thì tâm trạng của Quan Tú Nghiên cũng vô cùng nặng nề.

Việc nàng hình như khác coi trọng giống như trong tưởng tượng.

Nếu khác coi trọng, nàng thể tìm cơ hội vững gót chân như thế nào đây?

Quan Tú Nghiên đưa Quan vương phi trở về chính viện, bận bận hầu hạ một phen giống như thường lệ, lúc với kéo lê thể mệt mỏi trở về sân viện nơi ở.

Vừa trở về phòng, Quan Tú Nghiên còn tắm rửa lên giường, dựa góc tường, cuộn thành một cục.

Thấy , Tuệ Nhi chút đau lòng: “Cô nương.”

Quan Tú Nghiên mờ mịt ngẩng đầu: “Ta sai ư?”

Tuệ Nhi thể trả lời câu hỏi .

Quan Tú Nghiên lẩm bẩm: “Ta chỉ nghĩ rằng biểu ca mềm lòng, dựa tình cảm suốt bao nhiêu năm qua, sẽ bảo vệ chu , chẳng điều hơn nhiều so với việc gả một nhà xa lạ khác ?”

“Ta gia đình mà biểu ca xem cho sẽ quá kém, nhưng nữ nhân thể vững ở trong nhà chồng còn dựa nhà đẻ.”

nhà đẻ.”

“Mặc dù cuộc sống ở trong vương phủ cũng như ý, nhưng dù cô mẫu cũng quan hệ huyết thống, mặc dù khó hầu hạ một chút nhưng bà chắc chắn sẽ hại .”

“Ta thực sự chỉ một nơi dừng chân mà thôi.”

“Nếu rời khỏi vương phủ, chỉ là một cây lục bình, sự bảo vệ của cô mẫu và biểu ca, chẳng là gì cả, cho nên thể rời khỏi vương phủ, bên cạnh biểu ca và cô mẫu.”

Nghe thấy những lời , Tuệ Nhi đau lòng thôi, bước đến ôm lấy Quan Tú Nghiên: “Cô nương, tất cả chuyện sẽ thôi.”

Hai mắt Quan Tú Nghiên đột nhiên sáng lên: “Thật chăng? Thực sự sẽ ? Biểu ca sẽ chấp nhận ? Liệu giận ? Có thể vì thế mà còn thích nữa ?”

Tuệ Nhi lắc đầu : “Không , tam gia vẫn luôn đối xử với cô nương.”

Quan Tú Nghiên nghĩ đến việc Sở Diệu âm thầm chăm sóc suốt bao nhiêu năm nay, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một : “Chỉ cần biểu ca ghét , đảm bảo sẽ ngoan ngoan lời, sẽ tranh đoạt sủng ái của với biểu tẩu, chỉ cần thỉnh thoảng nhớ đến thăm .”

Nhắc đến Thời Phù Hân, Quan Tú Nghiên lo lắng thôi: “Hình như hôm nay đắc tội với biểu tẩu đến chết, mặc dù Thái hậu ban cho biểu ca, nhưng biểu tẩu chính thê, tẩu bắt chẹt là điều quá dễ dàng.”

“Biểu tẩu là một lợi hại, Tuệ Nhi, ngươi xem liệu tẩu hại , khiến thể dừng chân ở trong vương phủ, đó đuổi khỏi vương phủ ?”

Cảm nhận sự hoảng sợ của Quan Tú Nghiên, Tuệ Nhi vội vàng : “Không , cô nương, đừng nghĩ nhiều, chỉ cần nắm chắc trái tim của vương phi, ngài che chở , tam phu nhân sẽ dám .”

Quan Tú Nghiên: “ , còn cô mẫu, , chỉ , còn biểu ca, biểu ca sẽ bỏ mặc , cô mẫu và biểu ca đều sẽ bảo vệ .”

Một lát , cảm xúc của Quan Tú Nghiên mới định hơn một chút: “Ta thực sự đối địch với biểu tẩu, cũng còn cách nào khác, can đảm như biểu tẩu nên thể cãi ý chỉ của Thái hậu.”

“Cô mẫu cũng vẫn luôn ở bên cạnh bà , thể trái bà , thực sự còn cách nào khác.”

“Ta cũng , nhưng từ đến nay bao giờ chủ chính …”

Trong lúc lẩm bẩm, Quan Tú Nghiên dựa lồng n.g.ự.c Tuệ Nhi, mệt mỏi nhắm mắt , trong lúc mơ mơ màng màng, bên tai nàng luôn vang lên câu “Rốt cuộc quá xem trọng ngươi” của Thời Phù Hân.

Ánh mắt khinh miệt khiến Quan Tú Nghiên sợ hãi, trong lúc bối rối, nàng thể tìm lý do để lừa gạt chính .

Nàng nàng sợ gả đến khác sẽ chịu khổ, sợ sẽ nhà chồng bắt nạt, sợ sẽ còn gặp biểu ca, cho nên mới buông bỏ tôn nghiêm của tình nguyện cho biểu ca!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-663.html.]

Giám Sát ty.

Mạnh Mặc Linh cửa phòng việc của Sở Diệu, thỉnh thoảng đầu liếc Sở Diệu vẫn đang bận rộn vùi đầu xử lý công việc bên trong, mặt do dự thôi, nhẫn nhịn, cuối cùng thể nhịn nữa, bất chấp nguy cơ đánh cũng hỏi một câu: “Diệu ca, thực sự trở về vương phủ xem thử ?”

Sở Diệu đáp .

Mạnh Mặc Linh chần chừ thêm một lát, : “Bây giờ chỉ cần là những nhà tin tức linh thông lẽ đều Thái hậu hạ ý chỉ ban cho một trắc thất.”

Khi Quan vương phi và Quan Tú Nghiên vẫn rời khỏi cung, phía bên Giám Sát ty nhận tin tức, Thái hậu hạ ý chỉ ban Quan Tú Nghiên trắc thất cho Sở Diệu.

Hơn nữa để sự việc trở nên chắc chắn, Thái hậu còn công khai sự việc ngoài.

“Diệu ca, thực sự trở về phủ trấn an tẩu tử một chút ? Có lẽ bây giờ tẩu tử đang tức giận lắm đấy!”

Cuối cùng Sở Diệu cũng ngẩng đầu lên từ trong đống công việc, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp, Thời Lục thực sự sẽ tức giận vì thêm một thất ?

Nếu là nữ nhân khác, khi trong phòng trượng phu thêm một thất, lẽ sẽ ghen ghét tức giận, nhưng khi chuyện xảy Thời Lục, thể xác định.

Bởi vì thực sự bản ở trong lòng Thời Lục quan trọng như thế nào?

Thời Lục sẽ ghen ghét vì chuyện ?

Mạnh Mặc Linh thấy Sở Diệu phản ứng, hỏi: “Diệu ca, rốt cuộc để ý đến tẩu tử ? Xảy chuyện lớn như hoảng hốt chút nào ?”

Sở Diệu sang: “Tại hoảng hốt?”

Mạnh Mặc Linh: “Bởi vì nạp tiểu , với , nữ nhân nào cũng ghen tị, tẩu tử chắc chắn sẽ ầm ĩ với .”

Thực Sở Diệu quá lo lắng về Thời Lục, rõ năng lực thừa nhận của Thời Lục mạnh, khó bên ngoài ảnh hưởng, nhưng nghĩ đến Quan Tú Nghiên, chút đau đầu.

Đối với biểu mất cả phụ mẫu , chỉ cảm thấy thương xót, đặc biệt là khi tứ cố vô ở vương phủ, nàng còn nhiều giúp đỡ , khiến thể mặc kệ quan tâm nàng .

tuyệt đối tình yêu nam nữ với nàng.

Nghĩ đến Thái hậu hạ ý chỉ, Sở Diệu khẽ híp mắt, chẳng trách Hoàng thượng vẫn luôn ngăn cản Thái hậu hồi cung, quả nhiên lợi hại nhất trong Vi gia vẫn là Thái hậu.

mới tay khiến ngay cả thời gian chuẩn cũng .

Mạnh Mặc Linh vẫn còn đang tiếp tục: “Diệu ca, với tính tình của tẩu tử, cảm thấy nhất vẫn nên nhanh chóng trở về rõ ràng với tẩu .”

Sở Diệu về phía Mạnh Mặc Linh: “Tại trong mắt ngươi, mỗi khi gặp chuyện gì đó, chủ động tìm Thời Lục chịu thua? Tại là nàng sốt ruột đến đây tìm chứ?”

Câu hỏi khiến Mạnh Mặc Linh sửng sốt thôi: “Chẳng giữa hai các , Diệu ca vẫn luôn ở thế hạ phong ?”

Sở Diệu trực tiếp đen mặt ngay tại chỗ: “Ai rơi thế hạ phong?”

Mạnh Mặc Linh gãi đầu: “Không ?”

Dáng vẻ của khiến Sở Diệu tức giận thôi, tiện tay cầm lấy một quyển sách ném về phía .

Sau khi Mạnh Mặc Linh gào thét chạy , Sở Diệu mới rũ mắt trầm tư suy nghĩ.

Bây giờ tin tức nạp biểu trắc thất nhiều đến, nếu lúc từ chối, với tính tình của biểu , lẽ sẽ hổ đến mức thể sống nổi.

nếu từ chối, chẳng lẽ thực sự khiến Thái hậu như ý nguyện, nạp biểu ?

Lúc , Mạnh Mặc Linh chạy trở về: “Diệu ca, Thời phò mã đến.”

Sở Diệu còn kịp mở miệng thì thấy Thời Định Hạo .

Nhìn thấy sắc mặt của Thời Định Hạo, Sở Diệu vẫy tay hiệu cho Mạnh Mặc Linh, bảo lui , đó mới về về phía Thời Định Hạo: “Tại Cửu Lang đến đây lúc ?”

Thời Định Hạo trả lời, chỉ : “Huynh thực sự nạp biểu của trắc thất?”

Loading...