Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 659
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:27
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông Phương Trường Khanh: “Phụ , bây giờ chuyện của nữ nhân Thời gia là chuyện khẩn cấp, việc cấp bách mắt là chúng nên nghĩ xem với Trường Hoằng ca chuyện của Trường Phong như thế nào, dù Trường Phong cũng xảy chuyện ở kinh thành.”
Minh quốc công suy nghĩ một chút: “Giấu việc con g.i.ế.c c.h.ế.t Trường Phong , còn thẳng thắn những chuyện khác, nếu như Đông Phương Trường Hoằng đổ cái c.h.ế.t của Trường Phong lên đầu chúng , thì chức gia chủ phía nam của coi như uổng công.”
Đông Phương Trường Khanh: “Vâng, nhi tử lập tức truyền tin.”
Trước khi ngoài, Đông Phương Trường Khanh đột nhiên dừng : “À , phụ , con cảm thấy chúng nên lưu ý đến chuyện mà Trường Phong kinh điều tra một chút, nhi tử cảm thấy trong chuyện liên luỵ lớn.”
…
Lục hoàng tử chết, là hung thủ, Hải Quy bang đương nhiên sẽ truy nã, Hoàng thượng trực tiếp hạ chỉ cho thuỷ quân Nam Hải, yêu cầu bọn họ lực tấn công Hải Quy bang.
Nam Hải quá xa, về tin tức ở phía bên , Thời Phù Hân cũng chỉ thể chờ Hương sư gia gửi thư đến.
Trong thời gian , bởi vì Thái tử thương, Triển thần y Hoàng thượng gọi trở về cung, Thời Phù Hân để một Triển Bằng ở hành Sơn nên với Sở Diệu một tiếng, dự định đến đó ở cùng với Triển Bằng một thời gian.
Bây giờ kinh thành đang vô cùng hỗn loạn, Sở Diệu cũng Thời Phù Hân ở trong phủ, để tránh khác hãm hại, cộng thêm nhiều việc, hồi phủ càng ngày càng ít nên đích đưa lên hành Sơn.
Sau hơn một tháng ở núi, lúc Thời Phù Hân xuống núi hồi phủ, Thái hậu hồi cung hơn nửa tháng.
“Phu nhân, trong cung đến.”
Ngày Thời Phù Hân hồi phủ, nàng còn kịp nghỉ ngơi gì thì Bình Yên vội vàng chạy .
“Đến tìm ?”
Bình Yên gật đầu: “Vâng, Thái hậu gặp .”
Thời Phù Hân thấy Bình Yên do dự thôi, nhíu mày: “Sao , còn chuyện gì nữa ư?”
Bình Yên: “Thái hậu còn triệu kiến biểu cô nương, khi chúng hồi phủ, thực biểu cô nương theo lão vương phi và vương phi đến gặp Thái hậu vài .”
Vừa mới trở về phủ, Thái hậu tập tức tìm đến cửa, còn liên quan đến Quan Tú Nghiên, tâm trạng của Thời Phù Hân , ngay khi nàng đang đang quần áo thì Sở Diệu trở về.
“Tại nhíu mày?”
Thời Phù Hân thấy Sở Diệu nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày bước , lập tức về phía , đưa tay vuốt phẳng lông mày : “Sau đừng nhíu mày nữa, giống như một tiểu lão đầu , hề tuấn chút nào.”
Sở Diệu nắm lấy tay Thời Phù Hân, nàng với sắc mặt ngưng trọng: “Xương bánh chè của Thái tử dập nát, ngay cả Triển thần y cũng thể chữa trị, Thái hậu tức giận.”
“Thái hậu thể trách cứ Triển thần y, nên bà gọi nàng tiến cung lẽ là giận chó đánh mèo lên nàng.”
Thời Phù Hân cánh tay đang nắm chặt của : “Ta , Thái hậu là chọn quả hồng mềm để niết.”
Sở Diệu lắc đầu: “Không chỉ , lúc nàng chống đối Hoàng hậu, từ chối Thái tử, Thái hậu cũng vô cùng bực bội, bà chắc chắn sẽ dùng chuyện để giáo huấn nàng.”
Thời Phù Hân nhíu mày: “Chẳng lẽ Thái hậu còn thể vô duyên vô cớ dùng hình phạt về thể xác với ?”
Nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc tán thành của Sở Diệu, Thời Phù Hân rút tay , nhíu mày trầm tư suy nghĩ.
Sở Diệu nàng: “Người thể áp chế Thái hậu chỉ Thái Hoàng Thái hậu, nàng hãy nhanh chóng cho đến An quốc công phủ thông báo với tam tỷ nàng một tiếng, mong tỷ mặt cầu xin Thái Hoàng Thái hậu giúp nàng.”
Thời Phù Hân mấy lạc quan với biện pháp lắm: “Thái Hoàng Thái hậu tuổi tác cao, sớm buông xuôi chuyện, vì để bóng râm cho Tiêu gia, ngài chắc đối địch với Thái hậu.”
“Hơn nữa, cho dù Thái Hoàng Thái hậu giúp , chẳng lẽ khi Thái hậu tìm gây chuyện, ngài vẫn thể mặt giúp hai ba ?”
“Chúng vẫn nghĩ cách giải quyết vấn đề từ gốc cội của nó, thử nghĩ một biện pháp giải quyết Thái hậu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-659.html.]
Nghe , mí mắt Sở Diệu ngừng giựt giựt: “Nàng nên xằng bậy.”
Thời Phù Hân phát hiện Sở Diệu đột nhiên trở nên căng thẳng, cảm thấy vô cùng khó hiểu: “Chàng ?”
Trong lòng Sở Diệu trợn mát trắng.
Hắn ?
Hắn thể là doạ ?
Khi nghĩ đến sức chiến đấu siêu phàm thể cùng một lúc g.i.ế.c c.h.ế.t hai vị tuyệt điên tông sư của Thời Lục, thực sự sợ rằng nàng thể nhịn g.i.ế.c c.h.ế.t Thái hậu.
“Có một thể tuỳ tiện tay, ví dụ như nàng mới gặp Thái hậu, đó lập tức truyền tin tức Thái hậu xảy chuyện, ngoài chắc chắn sẽ cho rằng nàng liên quan đến việc Thái hậu xảy chuyện.”
Thấy Sở Diệu đến chuyện , Thời Phù Hân : “Tướng công, phát hiện đánh giá cao về , thế mà cảm thấy dám động thủ ở trong hoàng cung!”
Sở Diệu chuyện, nếu Thời Lục là Bạch Nguyệt Quang, chắc chắn sẽ nghĩ như , nhưng từng tận mắt thấy cảnh tượng Bạch Nguyệt Quang một xông hoàng cung Bắc Yến, hơn nữa còn mạnh mẽ cưỡng ép Bắc Yến vương động Diệp Mặc.
Thời Phù Hân trấn án : “Chàng yên tâm , là đầu óc, sẽ động thủ ở trong hoàng cung .”
Nói đến đây, Thời Phù Hân nghiêm túc Sở Diệu: “Tướng công, phát hiện hiểu nhầm nghiêm trọng về , từ đến nay bao giờ là thích đánh đánh g.i.ế.c giết, quen lâu như từng thấy động tay động chân nào ?”
Nói , nàng gật gật đầu: “Từ đến nay luôn giải quyết vấn đề dựa đầu óc, bây giờ đúng , những lo lắng lúc nãy của là dư thừa.”
Sở Diệu sắc mặt nghiêm túc của Thời Phù Hân, lời nào.
lúc , ma ma bên cạnh Quan vương phi đến đây thúc giục: “Tam phu nhân, cung nhân bên cạnh Thái hậu vẫn đang chờ, vương phi bảo ngươi sửa sang nhanh một chút.”
Thời Phù Hân ừ một tiếng, về phía Sở Diệu: “Chuyện Thái hậu gây khó xử cho , sẽ giải quyết, nhưng Thái hậu liên tục triệu kiến Quan biểu , bà ý gì ?”
Sở Diệu lập tức né tránh ánh mắt, nghiêng sang một bên, dáng vẻ giống như dám đối mặt trực tiếp với Thời Phù Hân.
Thời Phù Hân lập tức hừ một tiếng: “Những như Thái hậu thực sự quá đáng ghét, vì thể hiện quyền uy của , bọn họ hở một chút là uy h.i.ế.p những khác bằng cách kiểm soát cuộc sống của nữ nhân khác, lẽ bà quên mất rằng cũng là một nữ nhân đúng ?”
Nói , nàng đến mặt Sở Diệu, thẳng : “Chàng ý gì?”
Sở Diệu vội vàng : “Ta đương nhiên , nhưng về phía mẫu phi…”
Thời Phù Hân ghét bỏ : “Chàng thể gì Thái hậu thì thôi , tại ngay cả mẫu phi của cũng thể quản ? Lúc cảm thấy lợi hại, nhưng bây giờ càng ngày càng phát hiện chỉ là một con hổ giấy!”
Sở Diệu đang định phản bác vài câu thì Thời Phù Hân hỏi: “Chàng tâm tư gì với Quan biểu ?”
“Ta thể tâm tư gì chứ?”
“Ta đương nhiên tâm tư gì !”
Sở Diệu nhanh chóng bày tỏ thái độ của , đó, do dự một chút : “Quan biểu là một đáng thương, lúc khi xa lánh ở vương phủ, giúp đỡ nhiều, thật lòng hy vọng thể một chốn nương .”
“Thực mấy năm nay vẫn luôn âm thầm giúp đỡ xem một nhà thích hợp, chỉ là khi với mẫu phi, nào mẫu phi cũng ngăn cản, tiện trực tiếp nhúng tay chuyện của Quan biểu , nên chuyện vẫn luôn kéo dài đến bây giờ.”
Thời Phù Hân: “Chàng tại trở thành tầng cuối cùng trong chuỗi thức ăn ở vương phủ ?”
Sở Diệu ngẩn .
Thời Phù Hân buồn bã : “Những khác trong vương phủ đều cách quản thúc mẫu phi, chỉ là thể.”
“Mẫu phi chính thê của phụ vương, nhưng gả vương phủ nhiều năm như , bà bao giờ chạm quyền quản gia, thể thấy bà sống một cuộc đời thất bại.”
“Chàng thậm chí còn thể nắm chặt mẫu phi- Người luôn cản trở khắp phương diện, là yếu nhất trong vương phủ thì còn thể là ai?”