Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 650
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:18
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lãnh ma ma suy nghĩ một chút : “Vậy hãy nghĩ cách khác, những chuyện tam gia từng trải nghiệm.”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Những cách chỉ thể mang đến niềm vui ngoài mặt, thể , khác cũng thể , điều hy vọng chính là thể khiến Sở Diệu nhận từ chỗ niềm vui sướng phát từ tận sâu trong lòng mà thể lấy từ khác.”
“Nếu , nếu đổi là khác cũng thể khiến Sở Diệu vui vẻ, thì đối với mà , còn là độc nhất vô nhị nữa, tình cảm giữa hai chúng cũng là thứ kiên cố thể phá vỡ .”
Lãnh ma ma im lặng: “Ý tưởng của phu nhân khó thực hiện.”
Thời Phù Hân nó: “Nếu dễ dàng, ai cũng thể thì sẽ chuyện nam nhân tam thê tứ , gặp nào yêu đó, cảm thấy hoa dại thơm hơn hoa nhà.”
Lãnh ma ma Thời Phù Hân: “Vậy phu nhân cách nào ?”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Vẫn cần tiếp xúc nhiều hơn với Sở Diệu , chỉ tiếp xúc nhiều mới thể hiểu , nếu thực sự vui vẻ, đầu tiên nhất định thực sự cần điều gì.”
Lãnh ma ma : “Phu nhân và tam gia sắp thành một năm , đúng là nên tiếp xúc nhiều hơn nữa.”
Thời Phù Hân: “Sắp một năm , haiza, phát hiện phần lớn ấn tượng của về Sở Diệu vẫn còn dừng khi thành , khi thành , hiểu của về cũng tăng lên bao nhiêu, đúng là thất trách!”
Vì thế, những ngày đó, Thời Phù Hân rõ ràng quan tâm đến Sở Diệu nhiều hơn.
Để ý xem khi nào hồi phủ, khi nào rời ; Chú ý xem thích ăn gì, uống gì, thích màu sắc gì, kiểu dáng quần áo như thế nào, đồng thời cũng bắt đầu quan tâm đến bằng hữu của .
Hành động ở trong mắt Sở Diệu đổi bản chất.
Bởi vì điều tra giang hồ đột nhiên xuất hiện , Sở Diệu vẫn luôn phái chằm chằm Thời Phù Hân và những bên cạnh nàng, thể là vì chột , Sở Diệu cảm thấy Thời Phù Hân đột nhiên đổi là do phát hiện đang theo dõi nàng nên nàng cũng bắt đầu theo dõi .
Đối với chuyện , Sở Diệu chút vui vẻ nào, ngược còn chút nóng lòng thử.
Thành thật mà , đối với việc Thời Lục dính , thiết với , thực sự thể chống đỡ , nhưng nếu đối đầu với , ngần ngại đánh một hồi với nàng.
Hừ, võ công cao cường thì chứ, lăn lộn trong đất kinh thành , một con vui cho dù mạnh đến nữa thì cũng sẽ hàng ngàn con kiến bao vây xung quanh cắn chết.
Vì thế, Sở Diệu bắt đầu hừng hực hứng thú tập trung trong ảo tưởng “đối đầu với Thời Phù Hân” của , đối mặt với sự hỏi thăm và thiết của Thời Phù Hân, từ chối bất cứ thứ gì, dáng vẻ giống như gì cả.
Còn Thời Phù Hân thì ? Thấy Sở Diệu bằng lòng phối hợp, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một , dù những thứ như chuyện tình cảm đều hai cùng cố gắng, nếu một độc diễn một thì chẳng còn gì thú vị nữa cả.
Thời Phù Hân thực sự tốn ít tinh lực để nghĩ xem thế nào mới thể hoà hợp với một dễ giao sự chân thành như Sở Diệu.
Trong mắt nàng, mối quan hệ giữa với dựa sự tin tưởng lẫn .
Cho nên, điều đầu tiên nàng chính là nhận sự tin tưởng của Sở Diệu.
Trên bàn cơm, Thời Phù Hân tỏ vẻ hờ hững ăn cơm nghiêng đầu đánh giá Sở Diệu đang vùi đầu ăn cơm, một lời ở bên cạnh.
Sở Diệu nàng đến mức cảm thấy bực bội, nhịn mở miệng: “Ta thích ăn gì uống gì đều với nàng , nàng còn điều gì nữa?”
Thời Phù Hân : “Tướng công, thích ăn gì uống gì đều , nhưng thích ăn gì uống gì, thậm chí còn hỏi dù chỉ một câu.”
“Chẳng lẽ chút gì về ?”
Sở Diệu ngây ngẩn cả .
Hắn cần hỏi những điều ?
Nhìn Thời Phù Hân bi thương cúi đầu xuống, trong lòng Sở Diệu trào dâng một chút áy náy, nghĩ đến thời gian Thời Lục ngừng vây quanh hỏi đông hỏi tây, nhưng bao giờ hỏi đến sở thích của nàng dù chủ một câu, lúc cảm thấy hình như thực sự kỳ cục.
“Không hiểu nàng, chỉ là …”
Chỉ là nghĩ đến mà thôi.
Trong mắt , tất cả thứ của Thời Lục đều sự giám sát của , thực sự cần hỏi thêm bất cứ câu nào.
“Vậy nàng thích ăn gì?”
Nghe thấy câu hỏi của Sở Diệu, Thời Phù Hân lập tức nhoẻ miệng : “Ta thích ăn đĩa tôm xào Long Tĩnh ở mặt .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-650.html.]
Sở Diệu gật đầu: “Được, nhớ .”
Nói xong, thấy Thời Phù Hân vẫn còn mong chờ , Sở Diệu thực sự thể hiểu .
Hai vài giây, Sở Diệu giống như nghĩ đến chuyện gì đó, cầm đũa lên gắp mấy con tôm xào Long Tĩnh đặt trong chén Thời Phù Hân.
Quả nhiên, Thời Phù Hân mỉm , cũng dùng đũa gắp một ít đồ ăn của Sở Diệu trong chén : “Cái gì gọi là tâm đầu ý hợp, chẳng qua cũng là vì hiểu lẫn mà tạo nên sự ăn ý mà thôi.”
“Ta sở thích của tướng công; Tướng công cũng sở thích của , hai chúng cùng hiểu lẫn , cũng thể tâm đầu ý hợp.”
Nghe , ánh mắt Sở Diệu chút lấp lánh.
Thời Lục đang gì?
Muốn tâm đầu ý hợp với , nàng đang cố gắng chinh phục trái tim ?
Ánh mắt Sở Diệu về phía Thời Phù Hân trở nên chút hoang mang, nhưng thấy nàng vui vẻ ăn cơm, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một .
Hắn phát hiện, khi đối mặt với Thời Lục nhu nhược đáng thương, thực sự thể chống đỡ , nàng vẫn nên mạnh mẽ sắc bén một chút thì hơn, nàng như sẽ khiến gánh nặng tâm lý khi đối phó với nàng.
Ngay khi Sở Diệu cho rằng Thời Phù Hân dừng thì ai ngờ nàng đột nhiên hỏi một câu: “Tướng công, cho , thế nào mới thể thực sự trái tim ?”
Nghe thấy câu hỏi , Sở Diệu trực tiếp phun phần cơm vẫn nuốt xuống ở trong miệng ngoài.
Bản Sở Diệu cũng thể ngờ rằng phản ứng lớn như , nhưng câu hỏi của Thời Lục thực sự giống như sét đánh ngang tai, đánh trúng trái tim hiu quạnh nhiều năm của .
Để che giấu sự hoảng loạn trong lòng, Sở Diệu chỉ thể cúi đầu sửa sang dáng vẻ của , nhưng lúc tìm thế nào nữa cũng tìm thấy khăn tay.
Thời Phù Hân đưa khăn tay của qua cho , thấy Sở Diệu ngay lập tức cầm lấy lau mặt, lau đến mức khuôn mặt trở nên đỏ bừng: “Chàng chậm một chút, sẽ ghét bỏ .”
Động tác chà lau của Sở Diệu dừng một chút, đột nhiên về phía Thời Phù Hân: “Thanh danh kém, nàng thực sự từng ghét bỏ ?”
Thời Phù Hân chút kinh ngạc câu hỏi của Sở Diệu, nhưng cũng nhanh chóng khẳng định: “Không .”
Sở Diệu rõ ràng tin, nhạo một tiếng: “Nàng dối, nếu nàng thực sự ghét bỏ , thì lúc khi cầu thú nàng, nàng do dự, cuối cùng nếu Công Tôn Minh chọn nàng, lẽ nàng cũng chướng mắt đúng ?”
Thời Phù Hân vô cùng kinh ngạc khi Sở Diệu để ý đến chuyện , nàng thẳng đôi mắt : “Ta từng ghét bỏ vì thanh danh kém, khá hài lòng về con .”
“ thực sự vì gia thế của mà gả cho .”
Sở Diệu: “…”
Câu của Thời Phù Hân quá thẳng thắn và thành thật khiến thực sự nên tiếp như thế nào.
Sau đó đến lượt Thời Phù Hân hỏi: “Thanh danh cũng , thì , cũng ghét ?”
Ánh mắt của Sở Diệu d.a.o động một chút: “Tại hỏi nàng cái gì nàng hỏi theo cái đó?”
Thời Phù Hân một cách đương nhiên: “Bởi vì chúng là phu thê, giữa hai phu thê nên sự bình đẳng và tôn trọng lẫn .”
Sở Diệu nhíu mày.
Cái gì gọi là bình đẳng?
Cái gì gọi là tôn trọng lẫn ?
Mặc dù thích những nữ tử tam tòng tứ đức đến mức nên tuỳ cơ ứng biến chút nào, nhưng vẫn cảm thấy nữ tử nên tuân thủ luân lý tam cương ngũ thường cờ bản.
“Nàng đang vớ vẩn gì ?”
Đã đến nước , Thời Phù Hân quyết định giải thích tranh luận rõ ràng với Sở Diệu: “Chàng cảm thấy đang vớ vẩn? Chàng cảm thấy là phu ở thê ở mới là bình thường ?”
Sở Diệu: “…Từ xưa đến nay đều là như .”
Thời Phù Hân: “Những thứ hầu hết thực hiện chắc chắn là đúng ?”
Sở Diệu: “Đi theo đám đông nhất định sẽ phạm sai lầm lớn.”
Thời Phù Hân: “Vậy , cho dù trả giá bằng hạnh phúc cả cuộc đời nữa cũng hùa theo xu hướng bậy bạ?”