Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 646

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi xong, Thời Phù Hân vui vẻ : “Nếu thực sự những phận đó, sẽ nóng lòng cưới về nhà, kim ốc tàng kiều.”

Nghe thấy Thời Phù Hân dùng chữ “cưới”, hơn nữa còn kim ốc tàng kiều , sắc mặt Sở Diệu lập tức trở nên tối sầm, còn kịp phản ứng gì thì thấy Thời Phù Hân dậy, đến mặt , đó trực tiếp nghiêng đùi , một tay ôm lấy cổ , một tay nhấc cằm lên.

Dáng vẻ sắc lang của Thời Phù Hân khiến Sở Diệu choáng váng ngay tại chỗ, hai mắt mở to thành hình tròn, mặt tràn ngập sự khó tin.

Lúc , trong đầu chỉ một suy nghĩ, Thời Lục đùa giỡn!

Trên mặt Thời Phù Hân nở một nụ xa giống như đang trêu chọc nữ nhân nhà lành: “Tâm can bảo bối, , cô nãi nãi sớm thèm nhỏ dãi dung mạo xinh của .”

Nói , nàng chuyển sang sờ mặt vì sờ cằm.

“Chậc chậc, xem, dung mạo của thể hợp với tâm ý của như chứ?”

Sau đó hôn cái “chụt” lên mặt Sở Diệu.

Sở Diệu giống như mất hồn, ngơ ngác Thời Phù Hân.

Hai tay Thời Phù Hân ôm lấy cổ Sở Diệu, khanh khách : “Tướng công, bây giờ thích như thế nào đúng ? Hãy nhớ, chọn gả cho , điều coi trọng nhất chính là con , tin tưởng ánh mắt của tức phụ .”

Nói xong, thấy Sở Diệu vẫn ngây ngốc bất động, nàng lập tức dậy, xuống bàn một nữa và tiếp tục xử lý các công việc của chi nhánh Hồng Nhan Tiếu.

“Phù…”

“Phù…”

“Phù…”

Phải một lúc lâu Sở Diệu mới hồi phục tinh thần, mới định thần lập tức bỏ chạy như bay khỏi phòng Thời Phù Hân, giống như phía thứ gì đó đáng sợ.

khi chạy sân, đột nhiên dừng .

Tuỳ Phong đuổi theo cũng trong phòng xảy chuyện gì, hoảng hốt Sở Diệu tự tát một cái, còn kịp bước đến khuyên bảo thì thấy Sở Diệu đột nhiên xoay , tức giận chạy trở về viện.

Tuỳ Phong mang theo cảm giác bối rối khó hiểu cũng trở về theo, đó thấy Sở Diệu ngừng cửa phòng.

Sau đó, tới lui mái hiên, dáng vẻ giống như sắp nổi điên.

Thời Lục! Thời Lục! Thời Lục!

Sao nàng dám, nàng dám hôn ?

Loại hành động mật , cho dù cũng là chủ động mới đúng!

Nàng coi là gì? Vừa cưới, kim ốc tàng kiều, coi là một tiểu tức phụ ?

Điều ghê tởm hơn chính là, khi hôn xong, nàng vờ như việc gì tiếp tục xử lý công việc.

Đáng giận!

Đáng giận!

Tức giận!

Tuỳ Phong Sở Diệu giận tức, sắc mặt ngừng đổi, lặng lẽ lui về phía .

Nỗi bực tức của tam gia rõ ràng là nhằm về phía tam phu nhân đúng ?

, hình như… Hình như tam gia cũng dám phòng tìm phu nhân lý luận!

Quả nhiên, một hồi tức giận, tam gia lập tức về phía thư phòng.

Tuỳ Phong vội vàng đuổi theo, đó thấy tam gia đến thư phòng tan biến cơn tức giận đó, trở nên ảo não và ủ rũ.

Rốt cuộc tam phu nhân chuyện gì?

khiến tam gia tức giận đến mức bắt đầu tự ghét bỏ thế !

Tuỳ Phong về phía chính phòng, trong mắt tràn ngập sự kính sợ, tam gia tám chín phần là thất bại tay tam phu nhân, thấy tam phu nhân, nhất định kính trọng hơn nữa mới .

Trong thư phòng, Sở Diệu uể oải xoa xoa trán, thể nghĩ tại mỗi đối diện với Thời Lục, đều là thua cuộc?

Rõ ràng khi thành , mỗi khi hai tiếp xúc, vẫn luôn là chiếm thế thượng phong.

tại mới thành , vị trí của bọn họ đảo n.g.ự.c chứ?

Sở Diệu hoang mang, hiểu rốt cuộc nơi nào xảy vấn đề, tại trở thành động?

lúc , ma ma bên cạnh Quan vương phi đến, là Quan vương phi tìm Sở Diệu trò chuyện.

Đối với Quan vương phi, tâm trạng của Sở Diệu vô cùng phức tạp, khát vọng sự coi trọng và yêu thương đến từ mẫu phi của , nhưng mỗi đều thất vọng đến chết.

Bây giờ còn hy vọng gì nữa, nhưng cũng thể vờ như thấy và bỏ mặc mẫu phi của , trong nhiều chuyện, vẫn sẵn sàng quan tâm đến cảm nhận của bà .

Sở Diệu đến chính viện, hề bất ngờ khi thấy Quan Tú Nghiên đang hầu hạ bên cạnh Quan vương phi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-646.html.]

Sở Diệu gật đầu với Quan Tú Nghiên, đó xuống bên cạnh Quan vương phi, đó… Duy trì sự trầm mặc.

Khi Quan vương phi đang oán giận với về những chuyện như ý của ở vương phủ, chỉ “ừm” “ồ” gật đầu phụ hoạ.

Quan Tú Nghiên quan sát sự tương tác giữa hai mẫu tử, trong lòng chút phức tạp, mẫu tử nhà nào như thế mới là lạ?

“Diệu ca nhi, lát nữa ở trong phòng mẫu phi ăn cơm , Tú Nghiên dặn dò phòng bếp chuẩn những món con thích ăn .”

Sở Diệu “” một tiếng, đó với Tuỳ Phong: “Đi với phu nhân, lát nữa đến chỗ mẫu ăn cơm.”

Sau khi xong, Tuỳ Phong lập tức đến Vinh An viện truyền lời.

Quan vương phi chút vui: “Con gọi Thời thị đến gì?”

Sở Diệu : “Mẫu phi, nàng là nhân tức của .”

Quan vương phi: “Ta một câu nàng đáp trả ba câu, một tức phụ nhi như , bổn vương phi thể chấp nhận .” Nói , bà nắm tay Quan Tú Nghiên vỗ vỗ: “Không ngoan ngoan lời như Tú Nghiên chút nào.”

Sắc mặt Sở Diệu trở nên khó coi, trầm giọng : “Mẫu phi, Thời thị là nữ nhi con cưới, nếu hài lòng với nàng cũng nghĩa là hài lòng với con.”

Thực Quan vương phi chút sợ nhi tử phản nghịch từ trong xương cốt , thấy tức giận, bà cũng thêm gì nữa.

Quan Tú Nghiên vội vàng hoà giải: “Cô mẫu, cháu thấy biểu tẩu khá , lúc đến thỉnh an, bao giờ tẩu nở nụ ?”

Quan vương phi lập tức hừ lạnh một tiếng: “Đó là do nàng da mặt dày, xụ mặt vui nhưng nàng vẫn còn , đúng là ánh mắt gì cả.”

Nghe thấy câu , ánh mắt Sở Diệu đột nhiên sáng lên.

Da mặt dày.

, Thời Lục là mặt dày hổ, cho nên mới dám trêu chọc .

Hắn sự hổ như nàng nên mới bại trận.

Có lẽ cũng nên hổ một chút.

“Diệu ca nhi…”

“Biểu ca…”

Sở Diệu thất thần, Quan vương phi và Quan Tú Nghiên gọi vài tiếng mới khiến hồi phục tinh thần.

Quan vương phi vui Sở Diệu: “Con đang suy nghĩ gì mà mê mẩn như ? Chẳng mấy khi con đến thăm mẫu phi một , đến thất thần.”

Quan Tú Nghiên thấy sắc mặt của Sở Diệu trở nên u ám một nữa, vội vàng đến bữa ăn trưa.

“Nhắc đến đúng là của , cũng biểu tẩu thích ăn gì.”

Quan vương phi lập tức : “Nấu món gì thì nàng ăn cái đó, bổn vương phi ở đây đến lượt nàng kén ăn, thể gọi nàng đến đây dùng cơm là coi trọng nàng lắm .”

Nghe , Sở Diệu trực tiếp dậy: “Nhi tử còn việc, mẫu phi và biểu ăn cùng , con sẽ bảo Thời thị cần đến đây nữa.”

Nói xong, đợi Quan vương phi gì, nhanh chóng rời .

“Nghịch tử !”

Quan vương phi tức giận thôi, run rẩy chỉ bóng lưng Sở Diệu: “Ta đúng là phúc phận, sinh một nhi tử, nhưng mới cưới tức phụ quên mất mẫu , lúc thà đừng sinh nó còn hơn.”

Quan Tú Nghiên cũng phản ứng của Sở Diệu cho kinh sợ, nàng biểu ca khúc mắc với cô mẫu, nhưng cũng để ý đến cô mẫu, mấy năm nay bởi vì thường xuyên hồi phủ, thể hầu hạ cô mẫu, trong lòng biểu ca ít nhiều vẫn chút áy náy với bà .

Vì thế, chỉ cần liên quan đến chuyện lớn, chỉ cần liên quan đến những khác trong vương phủ, biểu ca gần như sẽ chống đối phản bác cô mẫu.

bây giờ phá lệ vì biểu tẩu!

Người bên ngoài đều biểu ca cưới biểu tẩu là do tình thế ép buộc, khi thành , nàng cũng thấy biểu ca coi trọng biểu tẩu bao nhiêu, nhưng sự thật là như ?

Nếu thèm để ý, tại cô mẫu về biểu tẩu, biểu ca mở miệng bảo vệ?

Tại khi cô mẫu tỏ thích biểu tẩu, đổi sắc mặt và bỏ ngay tại chỗ?

Có lẽ biểu ca thích biểu tẩu đúng ?

Sau khi rời khỏi chính viện, lúc Sở Diệu bình tĩnh .

Hắn vẫn hiểu rõ về mẫu phi của .

Tâm tư suy nghĩ của mẫu phi đều đặt chuyện hậu trạch của vương phủ, chỉ dùng tam tòng tứ đức để yêu cầu bản mà còn yêu cầu khác như .

Tính tình của Thời Lục thể phù hợp với yêu cầu của bà về nhân tức trong tưởng tượng.

Hai hợp là đều chuẩn sẵn tâm lý khi thành .

Hắn tuyệt đối sẽ bao giờ tìm một tức phụ dựa theo yêu cầu của mẫu phi, cho nên khi mẫu phi thất bại trong cuộc giao phong với Thời Lục, cảm thấy may mắn chỉ thể cố gắng hết sức trấn an cảm xúc của mẫu phi.

Loading...