Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 645
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:13
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Hầu Hoan Nhan gật đầu: “Lúc Hoàng thượng còn là tứ hoàng tử, bởi vì coi trọng nên từng một đích tử của Minh quốc công phủ nhục.”
Thời Phù Hân lộ vẻ bừng tỉnh: “Chẳng trách.”
Hạ Hầu Hoan Nhan: “Muội lục hoàng tử vô liêm sỉ như thế nào , cái gì mà Đông Phương Vân Dung giữ phụ đạo nghĩa là các cô nương khác của Minh quốc công phủ cũng như , mặc dù Đông Phương Vân Dung c.h.ế.t cũng hết tội, nhưng điều đó cũng thể khiến khúc mắc với Minh quốc công phủ.”
Thời Phù Hân lộ vẻ châm chọc: “Cho nên, để tỏ vẻ thiết, lục hoàng tử cưới một đích nữ khác của Minh quốc công phủ?”
Hạ Hầu Hoan Nhan cảm thán thôi: “Lục hoàng tử đúng là chừa cho Minh quốc công phủ chút thể diện nào.”
Thời Phù Hân: “Có lẽ Minh quốc công phủ sẽ đồng ý.”
Hạ Hầu Hoan Nhan tỏ vẻ tán thành: “Nếu đồng ý chuyện thì chẳng khác nào Minh quốc công phủ mất cột sống.”
Ánh mắt Thời Phù Hân loé lên: “Có lẽ điều mà Hoàng thượng chính là chặt đứt cột sống của Minh quốc công phủ thì ?”
Sắc mặt Hạ Hầu Hoan Nhan khựng một chút, đúng , nếu Hoàng thượng thực sự ủng hộ lục hoàng tử cưới thêm một cô nương khác của Minh quốc công phủ, nếu Minh quốc công phủ , chẳng là trái lệnh ?
Chưa đầy hai ngày , tin tức lục hoàng tử cưới một đích nữ của Minh quốc công phủ tục huyền lập tức lan truyền ngoài.
lúc Sở Diệu trở về vương phủ, cùng dùng bữa trưa với Thời Phù Hân ở trong phòng, Thời Phù Hân nhịn hỏi: “Ý là Minh quốc công phủ sẽ phản kích ?”
Sở Diệu chút suy nghĩ lập tức gật đầu: “Nhà đẻ của Văn Đức Hoàng hậu là ai cũng thể kinh thường.”
Thời Phù Hân: “Có sự ủng hộ của Hoàng thượng cũng ?”
Sở Diệu nàng: “Ngay cả nàng cũng dám chống đối Hoàng hậu ở mặt Hoàng thượng, huống chi là Minh quốc công phủ.” Hắn dừng một chút: “Chỉ cần hạ thánh chỉ rõ ràng, thì thể nhiều chuyện.”
Thời Phù Hân giống như trầm tư suy nghĩ gì đó, Hoàng thượng sẽ hạ thành chỉ rõ ràng, thể tránh , ngay cả Hoàng thượng cũng nghĩ đến dân tâm.
Trong chuyện lục hoàng tử g.i.ế.c c.h.ế.t Đông Phương Vân Dung, lẽ còn đồng cảm với việc đội nón xanh, nhưng nếu cưới một cô nương khác của Minh quốc công phủ chỉ trong thời gian ngắn như , chỉ cảm thấy quá đáng.
Cho nên, Hoàng thượng chỉ thể ám chỉ.
Ám chỉ, đối với một tẩy não bởi ý tưởng trung quân mà , chắc chắn là thuần phục vô điều kiện, nhưng đối với Minh quốc công phủ mới mất một đích nữ, lẽ sẽ tác dụng.
Quả nhiên, chuyện lục hoàng tử cưới cô nương của Minh quốc công phủ trở nên cứng đờ.
Sau khi chuyện lục hoàng tử cưới thêm đích cô nương của Minh quốc công phủ trở nên cứng đờ, Thời Phù Hân cũng còn chú ý đến chuyện nữa, chuyên tâm xử lý chuyện mở chi nhánh của Hồng Nhan Tiếu.
Nhờ quyền thế của Sở Diệu và danh tiếng của vương phủ, năm Thời Phù Hân mười tám tuổi, tổng chi nhánh của Hồng Nhan Tiếu đạt đến con một trăm.
Đây chắc chắn là một công việc ăn lớn, vì thế, Thời Phù Hân thể tiêu phí nhiều tinh lực để xử lý, vì thế, chắc chắn sẽ giảm sự chú ý của nàng đến những chuyện khác.
Ví dụ như, đối với nhà chồng, nàng ý thức tự giác của một phụ nhân mới gả.
Tức phụ nhà khác khi gả nhà chồng chắc chắn sẽ ân cần tạo dựng mối quan hệ với bà bà, trục lý, tiểu cô tử, nhưng đến lượt Thời Phù Hân, từ khi mới bước cửa bắt đầu đối đầu với , nàng hề ý định một tức phụ nhị thập tứ hiếu nữa.
Ngoại trừ những bữa tiệc thỉnh an cần thiết , Thời Phù Hân ít khi chạm mặt với những khác trong vương phủ, hoặc là ở trong Vinh An viện xử lý sự vụ, hoặc là rời khỏi phủ đến Hồng Nhan Tiếu gặp những thủ hạ quản sự như Yên Đại Tử, La Khởi Vân.
Dù chỉ cần trong vương phủ trêu chọc nàng, nàng sẽ trực tiếp thèm để ý.
Mà lão vương phi và Quan vương phi đều thích Thời Phù Hân, cũng thấy nàng, hai bên đều quấy rầy lẫn , ngược cũng thể coi là một sự hài hoà khác.
Phù Quang tạ, chỗ ở của Quan Tú Nghiên trong vương phủ.
Bước mùa hè, bởi vì ánh nắng mặt trời phản chiếu nên dòng nước uốn khúc và hồ nước xung quanh Phù Quang tạ trở nên lấp lánh, phản chiếu các bức tường của căn phòng, thoạt khá xinh , nhưng đối với những sống ở đây mà lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-645.html.]
Thời tiết oi bức, Quan Tú Nghiên mở cửa sổ cho thông gió trong lúc ngủ trưa ghế quý phi sát cửa sổ, nhưng mới chợp mắt bao lâu ánh nước phản chiếu đánh thức.
Nha Tuệ Nhi thấy Quan Tú Nghiên tỉnh, vội vàng bưng lạnh đến, Quan Tú Nghiên nhấp từng ngụm nhỏ uống quạt cho nàng : “Cũng may là tháng tám, chẳng bao lâu nữa thời tiết sẽ còn nóng nực như bây giờ.”
Quan Tú Nghiên rũ mắt xuống: “Không ánh nắng thì sẽ sương lạnh.”
Nghe , Tuệ Nhi lập tức im lặng.
Phù Quang tạ thực sự là một nơi , mùa hè ánh nắng phản chiếu lấp lánh khó thể giấc ngủ, mùa đông cực kỳ lạnh giá, nhưng Quan vương phi cảm thấy nơi tao nhã lịch sự, cô nương mới vương phủ sắp xếp ở trong nơi .
“Cô nương, vương phi thương như , nếu đưa yêu cầu đổi sân viện với ngài , ngài chắc chắn sẽ đồng ý.”
Quan Tú Nghiên lắc đầu: “Chuyển viện là một chuyện lớn, cô mẫu quản lý công việc trong vương phủ, nếu thực sự , lẽ cô mẫu ngại mặt mũi mà đồng ý.”
“ phía bên nhị tẩu là dễ chuyện, chắc chắn sẽ ầm ĩ đến mặt lão vương phi, nếu lão vương phi chuyện, chừng nhân cơ hội trách cứ cô mẫu một phen.”
“Cô mẫu bởi vì mà trách cứ, ngươi xem trong lòng bà liệu trách nhiều chuyện ?”
Tuệ Nhi gì, mấy năm nay nàng cuối cùng , vương phi thực sự yêu thương cô nương, nhưng điều kiện tiên quyết là cô nương hiểu chuyện lời, gây thêm rắc rối cho bà .”
Quan Tú Nghiên sửng sốt, chút xuất thần, đó nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Hơn nữa, bây giờ lớn tuổi, còn thể ở trong vương phủ bao lâu nữa đây?”
Vừa thấy những lời , Tuệ Nhi thực sự lo lắng: “Cô nương, chẳng lẽ vương phi mai cho ?”
Quan Tú Nghiên nở một nụ khổ: “Nếu cô mẫu thực sự mai cho , đối với mà đó là một chuyện may mắn.”
Tuệ Nhi thể gì đó thích hợp trong câu , vội vàng : “Cô nương, rốt cuộc vương phi sắp xếp gì với ?”
Quan Tú Nghiên một tay chống đầu, nhắm mắt che giấu sự bi thương và bất do kỷ trong lòng, một lúc lâu mới mở mắt về phía Tuệ Nhi: “Tháng biểu ca ở trong phủ mấy ngày?”
Tuệ Nhi bẻ ngón tay tính toán một chút: “Hình như mười ngày.”
Quan Tú Nghiên im lặng, nở một nụ khổ: “Số biểu ca hồi phủ càng ngày càng nhiều.” Nói , nàng dừng một chút, ngươi xem biểu ca đổi lớn như là vì biểu tẩu ?”
Tuệ Nhi cũng tâm tư của cô nương nhà vơi tam gia, đ.â.m trái tim nàng một nhát d.a.o nên trả lời.
Quan Tú Nghiên ảm đạm : “Những lúc riêng tư, biểu ca ít khi chuyện, cho dù đối với cô mẫu nữa cũng chỉ vài câu, và biểu tẩu sẽ chuyện để ?”
Nói xong, cũng đợi Tuệ Nhi trả lời, nàng lẩm bẩm: “Bọn họ chắc chắn chuyện để , nếu biểu ca thể trở về thường xuyên như ?”
“Không mỗi biểu ca hồi phủ, sẽ gì với biểu tẩu?”
Nghe đến đây, Tuệ Nhi cũng thở dài.
Trước đây tam gia ít khi hồi phủ, cũng lười hỏi thăm nhưng chuyện trong viện , vì thế viện tử của tam gia giông như một cái nút lọ lọt gió, chỉ cần xảy chuyện gì đều sẽ ngoài .
khi tam phu nhân cửa, bây giờ Vinh An viện quản lý giống nư một cái thùng sát, ngoài thể tìm hiểu bất cứ tin tức nào.
…
Vinh An viện.
Thời Phù Hân kinh ngạc Sở Diệu: “Khoảng thời gian Giám Sát ty bận ?” Lúc gặp Sở Diệu khó, nhưng gần đây trở về của gia hoả càng ngày càng nhiều.
Sở Diệu nàng: “Sao , nàng thấy ?”
Thời Phù Hân nhoẻn miệng : “Đương nhiên , chẳng đang quan tâm đến công việc của ?”
Sở Diệu chằm chằm Thời Phù Hân: “Nàng để ý đến công việc của như ?” Hắn dừng một chút, đột nhiên một câu: “Nếu là chỉ huy Giám Sát ty, là đích tử vương phủ, nàng sẽ gả cho ?”