Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 644
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:12
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Diệu nghĩ đến chủ ý Sở Khiêm đưa cho , khoé miệng chậm rãi cong lên.
Nếu thực sự là Hồng Nhan Tiếu xảy chuyện, Thời Lục chắc chắn thể giải quyết vấn đề bằng cách g.i.ế.c , đến lúc đó tám chín phần sẽ tìm đến .
Nếu giúp đỡ, nàng nhất định cúi đầu với , đúng ?”
Nghĩ đến đây, tâm trạng Sở Diệu trở nên vui sướng.
Nói thật, trong lòng cũng bao nhiêu tự tin khi đối mặt với Thời Lục, một là vì võ công nàng cao siêu hơn , hai là Thời Lục tiền thế, ở mặt nàng, hình như chút vô dụng.
Bây giờ thì , cuối cùng cũng tìm một cơ hội thể nghiền nát Thời Lục.
Hắn quyền!
Thời Lục thể kiếm tiền tài thông qua Hồng Nhan Tiếu, đó thông qua tiền bạc thu phục một đám thủ hạ, nhưng nàng khó nhận quyền lực.
Sau khi nghĩ thông suốt chuyện , Sở Diệu mang theo tâm trạng chìm giấc ngủ.
Cho dù nửa tháng đó, ám vệ thể điều tra trong xe ngựa đêm đó là ai, điều cũng ảnh hưởng đến tâm trạng của Sở Diệu.
Trong mắt , Hồng Nhan Tiếu gặp rắc rối, sớm muộn gì Thời Lục cũng sẽ chủ động tìm đến .
Về phía Thời Phù Hân, vết thương của Hương sư gia gần như bình phục, đang theo dõi mục trường và hải đảo, ngay khi hai đang thương lượng xem thế nào mới thể tìm thì kinh thành xảy một chuyện lớn.
Lục hoàng tử g.i.ế.c c.h.ế.t Đông Phương Vân Dung!
Sau khi đến chuyện , mặc dù vô cùng kinh ngạc nhưng nàng và lục hoàng tử, Đông Phương Vân Dung hề bất cứ qua nào nên cũng để ở trong lòng.
ngày hôm khi lục hoàng tử g.i.ế.c Đông Phương Vân Dung, gọi đến Càn Thanh cung, đang lúc Hoàng thượng lên án mạnh mẽ thì đột nhiên nổi điên lao đến mặt Sở Diệu đánh một quyền!
Sở Diệu đánh trả, chịu đựng cú đ.ấ.m !
…
Thời Phù Hân khoé miệng ứ m.á.u của Sở Diệu, bước đến nhận lấy khăn nóng trong tay Tuỳ Phong, đích giúp chườm nóng, khi chườm nóng xong bôi thuốc chuẩn sẵn cho .
“Ta nhớ võ công của lục hoàng tử cao mà, ngay cả nắm đ.ấ.m của cũng tránh ?”
Sở Diệu liếc mắt Thời Phù Hân một cái, mím môi chuyện.
Thời Phù Hân lộ vẻ mặt kinh ngạc, nàng hề bỏ lỡ sự kinh tởm nồng đậm và mất tự nhiên chợt loé lne trong mắt Sở Diệu.
“Rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Thấy Sở Diệu vẫn lời , Thời Phù Hân : “Ta và phu thê nhất thể đồng tâm, nếu gặp chuyện gì ở bên ngoài thì cứ với một tiếng, để tránh chuyện đến mặt , nên xử lý như thế nào.”
Nói , nàng bắt đầu tự phân tích.
“Lục hoàng tử cưới Đông Phương Vân Dung chắc chắn là trúng quyền thế của Minh quốc công phủ thể giúp , bây giờ quyền thế của Minh quốc công phủ giảm, cho dù lục hoàng tử thích Đông Phương Vân Dung nữa, cũng nên cung kính với nàng mới đúng.”
“Mặc dù lục hoàng tử thuộc về kiểu mặt tương đối năng nổ trong các hoàng tử, nhưng vẫn đầu óc, nếu g.i.ế.c Đông Phương Vân Dung, chỉ mất sự trợ giúp của Minh quốc công phủ mà còn đối địch với Minh quốc công phủ, những chuyện như thế sẽ , trừ phi…”
Thời Phù Hân đánh giá sắc mặt Sở Diệu, tiếp tục : “Trừ phi phát điên! Một bình thường đột nhiên nổi điên, chắc chắn là vì chịu sự kích thích nào đó.”
“Lục hoàng tử đánh mặt Hoàng thượng, chẳng lẽ chuyện g.i.ế.c c.h.ế.t Đông Phương Vân Dung liên quan đến ?”
Sở Diệu im lặng nữa, vẻ mặt chán ghét : “Có liên quan gì đến , lục hoàng tử nổi giận g.i.ế.c c.h.ế.t Đông Phương Vân Dung chẳng qua là vì vô dụng mà thôi.”
Nói xong, im lặng, thêm gì nữa.
Thời Phù Hân thấy , cũng tiếp tục truy hỏi, nhưng khi trở về phòng và nhận thư của Thời Cửu Lang, nàng nguyên nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-644.html.]
“ thật là…”
Thời Phù Hân kinh ngạc nội dung trong bức thư.
Lúc Hoàng thượng đang trách mắng lục hoàng tử dữ dội, đúng lúc Thời Định Hạo cũng mặt ở hiện trường, chứng kiến bộ cảnh tượng lục hoàng tử đánh Sở Diệu.
Sở Diệu vốn dĩ thể né tránh nắm đ.ấ.m của lục hoàng tử, nhưng những lời gào rống cho sửng sốt nên mới lục hoàng tử đ.ấ.m một quyền.
“Đông Phương Vân Dung chính là một tiện nhân lả lơi ong bướm, trong lúc ngủ mơ gọi tên Sở Diệu!”
“Sở Diệu, ngươi xem ngươi gian phu dâm phụ với tiện nhân Đông Phương Vân Dung ? Có lén lút mèo mả gà đồng lưng bổn hoảng tử ?”
“Sở Diệu, bổn hoàng tử và ngươi đội trời chung.”
Thời Định Hạo nguyên văn những gì lục hoàng tử gào rống trong thư, khi xong, Thời Phù Hân cũng nên gì mới .
Lúc khi Sở Diệu gióng trống khua chiêng đến cửa cầu thú, Đông Phương Vân Dung và Đông Phương gia chướng mắt Sở Diệu, trì hoãn chịu đồng ý việc hôn nhân, lúc mới khiến lục hoàng tử cơ hội.
Sau khi gả cho lục hoàng tử, Đông Phương Vân Dung bày dáng vẻ nhớ nhung tình cũ, chuyện gì đang xảy ?
Chẳng lẽ đúng là những gì chiếm mới đáng quý?
Thời Phù Hân từng gặp Đông Phương Vân Dung ở Quốc Nữ giám, vốn tưởng rằng nàng là một thông minh, nhưng ngờ hồ đồ như .
Thời Phù Hân né tránh Lãnh ma ma nên Lãnh ma ma cũng nội dung trong thư, tâm trạng cũng nên lời: “Lục hoàng tử phi chắc thích tam gia nhiều đến thế.”
Lúc khi gả cho lục hoàng tử, rõ ràng nàng cũng tình nguyện, một nữ nhân tình nguyện chắc chắn thể sự yêu thích của trượng phu, lẽ cuộc sống của nàng ở trong phủ lục hoàng tử cũng như ý.”
“Nếu tam gia vẫn còn ăn chơi trác táng ăn giống như , lẽ nàng sẽ cam lòng như thế, nhưng bây giờ thấy trong tay tam gia nắm giữ quyền cao chức trọng, nàng hối hận.”
“Cuộc sống như ý, cộng thêm trong lòng hối hận, dễ tạo nên chấp niệm.”
“Bình thường lẽ còn thể kiềm chế chấp niệm, nhưng trong lúc thả lỏng ngủ say, con thể kiểm soát thốt nỗi chấp niệm trong lòng.”
Thời Phù Hân tỏ vẻ tán thành, cảm thấy chút thổn thức khi một mỹ nhân nhất kinh thành như Đông Phương Vân Dung qua đời khi còn trẻ như .”
“Lục hoàng tử g.i.ế.c c.h.ế.t Đông Phương Vân Dung lẽ là nhất thời tức giận, nhưng ầm ĩ chuyện Đông Phương Vân Dung gọi tên Sở Diệu trong lúc ngủ mơ như thực sự chút khó coi.”
Lãnh ma ma gật đầu: “Lục hoàng tử Minh quốc công phủ chắc chắn sẽ để yên chuyện , nên chỉ bôi đen thanh danh của lục hoàng tử phi mới thể giúp tránh sự trách phạt và sự trả thù của Minh quốc công phủ.”
Thời Phù Hân tiếp nhận : “Không chỉ như , còn thể thu hoạch một đợt đồng cảm.”
Quả nhiên, đầy hai ngày , trong kinh thành lan truyền tin đồn Sở Diệu đội nón xanh cho lục hoàng tử.
Lục hoàng tử thu một đợt đồng tình, Hoàng thượng mạnh mẽ lên án lục hoàng tử một trận, phạt cấm túc ở trong phủ kiểm điểm , đó cũng còn hình phạt nào khác.
Minh quốc công phủ mất một đích nữ, cũng chỉ thể nghiến răng nghiến lợi chịu đựng!
Còn Sở Diệu, thêm thanh danh thông dâm với thê tử của khác!
Thời Phù Hân an ủi , nhưng nên mở miệng như thế nào, nàng cảm thấy Sở Diệu chính là chuyên nội nồi oan.
Trong kinh thành thiếu chuyện bát quái, theo thời gian trôi , chuyện cũng dần dần phai nhạt.
Đảo mắt đến tháng năm, bởi vì vẫn thể điều tra rốt cuộc là nào tay với Dương gia và Mạnh gia nên Thời Phù Hân bảo Hương sư gia trở về, mục trường hải đảo còn nhiều chuyện thể tách rời ông .
Ngay khi tất cả sắp quên mất chuyện lục hoàng tử g.i.ế.c hại Đông Phương Vân Dung thì lục hoàng tử một chuyện tồi tệ khác.
“Tỷ cái gì? Lục hoàng tử thỉnh chỉ cưới cô nương Đông Phương gia khác?”
Nghe thấy tin tức từ Hạ Hầu Hoan Nhan, Thời Phù Hân kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm: “Đông Phương Vân Dung mới c.h.ế.t bao lâu? Lục hoàng tử dám đưa yêu cầu quá đáng như với Minh quốc công phủ chứ?”
Hạ Hầu Hoan Nhan cũng nên lời: “Ai dám chứ?” Nàng dừng một chút: “Có lẽ là Hoàng thượng thầm ủng hộ, lục hoàng tử chỉ mới đóng cửa ăn năn ở trong phủ hơn ba tháng bãi bỏ lệnh cấm.”
Thời Phù Hân nhíu mày: “Có Hoàng thượng chút thích Minh quốc công phủ ?”