Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 641

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:04:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thần Nông đường chính là sự nghiệp mà nàng thực sự phát triển thịnh vượng khi đến thế giới , nàng tuyệt đối cho phép bất cứ nào đánh chủ ý lên Thần Nông đường.

Nhìn thấy vết thương của Hương sư gia hề nhẹ, Thời Phù Hân : “Ngươi dưỡng thương , sẽ gọi Tây Môn Phụng Hiếu đến, đến lúc đó chúng cùng thương lượng về chuyện .”

“Phu nhân.”

Lãnh ma ma vội vàng đến: “Phu nhân, tam gia đến.”

Thời Phù Hân sửng sốt, nghĩ đến sự nhạy bén của Sở Diệu, nàng nhanh chóng với Thạch Nhất: “Ngươi đưa Hương sư gia .” Nói , nàng cất bước ngoài.

ai ngờ, Sở Diệu đến chỗ .

Nhìn thấy Sở Diệu đang cửa về phía , ánh mắt Thời Phù Hân loé lên, đó mỉm đến: “Tướng công!”

Sở Diệu cửa , cửa xe ngựa nhanh chóng đóng , trong mắt xẹt qua một tia sáng.

“Tướng công, đến đây cùng dạo ngắm hoa đăng ?”

Nhìn thấy Thời Phù Hân mỉm rạng rỡ, hề ý định giải thích, Sở Diệu cũng hỏi gì cả, dịu dàng mỉm với nàng, đó từ phía lấy một hoa đăng cẩm lý đưa cho Thời Phù Hân: “Thích ?”

Thời Phù Hân mỉm nhận lấy: “Chỉ cần là tặng, đều thích.”

Nụ của Sở Diệu càng trở nên dịu dàng hơn nữa: “Ta còn tưởng rằng nàng với rằng đó trưng cầu ý kiến của nàng chứ.”

Thời Phù Hân vô cùng quen thuộc nắm lấy cánh tay Sở Diệu, dẫn ngoài: “Đây là món quà đơn phương tặng cho , chứng tỏ coi trọng .”

“Ta cảm thấy vô cùng vui mừng khi tướng công coi trọng , chuyện cần trưng cầu ý kiến , càng coi trọng càng .”

Sở Diệu tuỳ ý để Thời Phù Hân dẫn đường, lắng những lời trêu chọc của nàng, cũng nghĩ đến trong xe ngựa lúc nãy nữa, hai cùng ngắm hoa đăng.

“Tướng công, lúc nãy khi Hạ Hầu tỷ tỷ Cung vương thế tử dẫn xem hoa đăng, hâm mộ tỷ đến nhường nào .”

Thời Phù Hân Sở Diệu với ánh mắt sáng ngời: “Chàng thể cùng , thực sự vui.”

Ánh mắt rạng rỡ và nụ ngọt ngào khiến Sở Diệu chút hoảng hốt: “Nếu nàng thích ở cùng nàng, sẽ ở cùng nàng nhiều hơn nữa, chỉ sợ nàng thời gian quan tâm đến .”

Thời Phù Hân mỉm , một nụ vô cùng rạng rỡ: “Sao thể chứ, là tướng công của , là quan trọng nhất của .”

Sở Diệu nhướn mày: “Thật ? Còn quan trọng hơn cả nhạc phụ nhạc mẫu?”

Nghe , Thời Phù Hân nhéo tay một cái, oán trách cúi đầu Sở Diệu: “Tướng công, đang ghen tị cái gì ?”

Sở Diệu nắm lấy cánh tay Thời Phù Hân, dịu dàng : “Ta chỉ trong lòng nàng, quan trọng như thế nào thôi?”

Ánh mắt Thời Phù Hân loé lên, nhón mũi chân lên, ghé sát tai Sở Diệu: “Vậy đối với tướng công, quan trọng đến mức nào?”

Hơi thở ấm áp phả cần cổ, lỗ tai, yết hầu Sở Diệu chuyển động lên xuống một chút, mới đầu đối mặt với ánh mắt giảo hoạt của Thời Phù Hân.

“Ta quan trọng như thế nào với nàng thì nàng quan trọng với như thế đó.”

Thời Phù Hân nở một nụ ngọt ngào: “Ta cũng , tướng công, chúng chính là trời đất tạo nên một đôi.” Sau đó, bàn tay đang nắm lấy cánh tay của Sở Diệu đổi thành mười ngón tay đan chặt .

“Tướng công, phía trò đoán đố đèn, giúp thắng hoa đăng .”

Sở Diệu mỉm để mặc Thời Phù Hân kéo đến chơi trò đoán đố đèn, từ đầu đến cuối đều vô cùng phối hợp, giống như lúc nãy căn bản phát hiện bất cứ điều gì khác thường.

...

“Cái mà nàng cũng thể đoán ?”

Sở Diệu đưa câu đố đèn đơn giản nhất cho Thời Phù Hân, thấy nàng vẫn luôn ấp úng trả lời , vô cùng kinh ngạc: “Mấy năm nay nàng học những gì ở Quốc Nữ giám ?”

Thời Phù Hân sự ghét bỏ trong giọng của Thời Phù Hân, lập tức phục : “Ta học kinh thương, năng lực kinh thương của ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-641.html.]

Sở Diệu: “…Trước tưởng rằng nàng thông minh.”

Thời Phù Hân mở to hai mắt .

Cái gì gọi là cảm thấy nàng thông minh, chẳng lẽ bây giờ nàng thông minh ?

“Mấy trò đoán chữ chỉ là chuyện vặt vãnh!”

Thấy Thời Phù Hân mạnh miệng như , Sở Diệu cũng lười tranh cãi với nàng, lấy hoa đăng mới nhận đưa cho nàng: “Nàng cầm ngọn đèn .”

Thời Phù Hân hừ một tiếng, nhưng vẫn cầm lấy hoa đăng, đó : “Ngọn đèn hoa đăng khá , thích.”

Thấy nàng , Sở Diệu cũng mỉm .

lúc , Hạ Hầu Hoan Nhan và Cung vương thế tử đột nhiên xuất hiện ở phía bọn họ.

“Hân tỷ nhi!”

“Hạ Hầu tỷ tỷ!”

Nhìn thấy Hạ Hầu Hoan Nhan, sắc mặt Thời Phù Hân lập tức trở nên vui vẻ, nhanh chóng đến đó, thấy trong tay nàng còn cầm theo hoa đăng, nàng hỏi: “Đây là Cung vương thế tử mua cho tỷ ?”

Thấy Hạ Hầu Hoan Nhan mỉm gật đầu, Thời Phù Hân cũng mỉm giơ hoa đăng của lên cho nàng xem: “Đây là thứ tướng công mới giải đố giành cho , đúng ?”

Hạ Hầu Hoan Nhan thoáng qua Sở Diệu, vô cùng nể mặt gật đầu: “Đẹp.”

Sở Diệu ở bên cạnh mới trò chuyện vài câu với Cung vương thế tử, thấy giọng điệu hề che giấu sự khoe khoang của Thời Phù Hân, thấy Cung vương thế tử cũng với ánh mắt trêu chọc, mặt Sở Diệu chút mất tự nhiên, nhưng trong lòng vui mừng.

Sở Diệu từng cầu với Định quốc công phủ, đáng tiếc từ chối, khi gặp Hạ Hầu Hoan Nhan và Cung vương thế tử ở chỗ , ít nhiều cũng cảm thấy hổ.

khi thấy Thời Phù Hân và Hạ Hầu Hoan Nhan mật nắm tay cùng ngắm hoa đăng hai bên đường phố, kìm nén xúc động chạy trốn, theo phía hai cùng với Cung vương thế tử.

“Qủa nhiên thể tin những lời đồn đãi, thúc thực sự giống như những gì ngoài đồn đãi.”

Cung vương thế tử đột nhiên như với Sở Diệu.

Sở Diệu , nhàn nhạt : “Chúng thậm chí còn hết một con phố mà ngươi phát hiện sự khác biệt của ?”

Cung vương thế tử sự trào phúng trong giọng điệu của Sở Diệu, khẽ ho nhẹ một tiếng: “ về phương diện độc mồm độc miệng thì khác phù hợp với lời đồn đãi.”

Sở Diệu một cái, gì, chỉ chằm chằm Thời Phù Hân ở phía .

Cung vương thế tử thấy Sở Diệu hề che giấu sự ghét bỏ đối với , dáng vẻ giống như lười chuyện với , trong lòng tức giận thôi.

Mấy lời đồn đãi vẫn đáng tin, gia hoả Sở Diệu thực sự khó chịu!

Cung vương thế tử quen với bầu khí nhiệt tình, thể thích ứng với tình trạng tẻ nhạt , nghĩ đến bây giờ Sở Diệu là một bận rộn sở hữu quyền cao chức trọng, bình thường khó thể gặp mặt, vì thế mặt dày mày dạn tìm chủ đề một nữa.

“Thúc bên ngoài đồn đãi thúc như thế nào ?”

Lần Sở Diệu thậm chí còn cho một ánh mắt.

Cung vương thế tử nghẹn họng, nhưng vẫn tiếp tục mở miệng: “Bọn họ thúc thích nữ nhân, lạnh lùng vô tình.”

Thấy cuối cùng Sở Diệu cũng liếc mắt một cái, Cung vương thế tử mỉm : “Bây giờ thúc tại lúc nãy thúc giống với những lời đồn đãi bên ngoài chứ?”

Sở Diệu hiểu ý của Cung vương thế tử, đang đến thái độ của đối với Thời Lục: “Nàng là thê tử của , đương nhiên quý trọng, chẳng thế tử cũng như ?”

Cung vương thế tử vội vàng gật đầu: “Đương nhiên, thê tử chính là sẽ ở bên cạnh chúng đến khi răng long đầu bạc, đương nhiên quý trọng .”

Nói , dịu dàng về phía Hạ Hầu Hoan Nhan: “Phu nhân nhà , khi nàng gả vương phủ, cuộc sống của thú vị hơn nhiều so với .”

Hắn dừng một chút: “Phu nhân nhà cái gì cũng , chỉ là chính kiến, vì thế và nàng cãi ít .”

Cung vương thế tử cảm thán về cuộc sống hàng ngày của và Hạ Hầu Hoan Nhan trong chốc lát, phát hiện Sở Diệu đang nghiêm túc lắng , còn dáng vẻ quan tâm nữa, thoáng qua Hạ Hầu Hoan Nhan đang với Thời Phù Hân ở phía , ánh mắt xoay chuyển, dùng cánh tay chạm Sở Diệu.

Loading...