Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 639

Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Phù Hân mỉm lên tiếng: “Ta cái túi tức giận, thể tức giận nhiều như ?” Thấy Lãnh ma ma còn gì đó, nàng xua xua tay: “Ta ma ma đang nghĩ gì, yên tâm , sẽ tự giày vò bản .”

Chưa kể Sở Diệu ý thất hẹn, cho dù cố ý nữa, nàng cũng sẽ khác mà khiến tâm trạng của d.a.o động, tự hành hạ bản .

Cuộc sống của nàng chỉ một Sở Diệu, Sở Diệu, nàng còn thể nhiều chuyện, cần gì túm chặt lấy một chuyện buông?

Con vẫn nên tạo cho chút vui vẻ trong phạm vi thể kiểm soát .

Lãnh ma ma thấy Thời Phù Hân thực sự đặt chuyện buổi sáng ở trong lòng, vẫn chút do dự.

Thấy , Thời Phù Hân khó hiểu hỏi: “Ma ma còn chuyện gì ?”

Lãnh ma ma do dự một chút : “Tam gia dùng cơm với vương phi gì đáng trách, nhưng bên cạnh vương phi còn một biểu cô nương đấy.”

Nghe , Thời Phù Hân lập tức hiểu Lãnh ma ma đang lo lắng chuyện gì, nàng : “Nếu Sở Diệu thích biểu cô nương thì chuyện của .”

Lãnh ma ma lắc đầu: “Phu nhân, biểu cô nương là một nữ nhi mồ côi, chắc chắn thể chính thê của tam gia.” Bà dừng một chút: “Theo tuổi tác của biểu cô nương, nàng đính hôn thành gia mới , nhưng vẫn luôn động tĩnh gì, lẽ nàng tâm tư khác với tam gia thì ?”

Thời Phù Hân im lặng một chút : “Làm là chuyện gì? Ta thấy Quan biểu cũng là một kiêu ngạo.”

Lãnh ma ma: “Về mặt lý thuyết là như , nhưng nếu vẫn luôn thể tìm một nhà chống , đối với biểu cô nương mà , chi bằng ở vương phủ còn hơn, ít nhất nàng do vương phi nuôi lớn, vương phi cũng quan tâm yêu thương nàng , giữa nàng và tam gia còn tình cảm lớn lên bên từ nhỏ.”

Thời Phù Hân thấy hôm nay Lãnh ma ma một nhiều như , lập tức sang: “Ma ma ?”

Lãnh ma ma nghiêm túc gật đầu: “Tam gia thích hồi phủ, ngay cả những thị lão vương phi và vương gia ban cho cũng thèm liếc mắt một cái, thế tử gia và nhị gia gặp chuyện như , nếu bọn họ tam gia lưu con nối dõi, chẳng sẽ nghĩ đến những cách khác ?”

Thời Phù Hân nhíu mày.

Lãnh ma ma đánh giá sắc mặt của Thời Phù Hân: “Lão vương gia, lão vương phi, còn vương gia vương phi thực sự sốt ruột thôi, lão nô thấy, vương phi ý định tác hợp cho tam gia và biểu cô nương.”

Nếu cũng sẽ gọi tam gia đến chính viện mỗi khi ở nhà, nhiều còn biểu cô nương ân cần hầu hạ bên cạnh.

Thời Phù Hân lộ vẻ trào phúng, : “Vương phi thực sự hiểu nhi tử của , , nên hiểu, mà bà căn bản hiểu, chỉ cảm thấy sinh thành nên Sở Diệu, Sở Diệu lời bà mới đúng.”

“Ma ma cứ xem, trong vương phủ càng tích cực, Sở Diệu càng .”

Lãnh ma ma thoải mái như Thời Phù Hân: “Phu nhân, chúng thực sự mặc kệ chuyện ?”

Thời Phù Hân: “Quan tâm gì, bây giờ việc vẫn quyết định, quyền lợi của tam phu nhân như vẫn ảnh hưởng, hiện tại Sở Diệu vẫn đang đối đầu với nhà của , nếu nhúng tay sẽ chỉ rước lấy cả tanh tưởi mà thôi.”

Nàng dừng môt chút.

“Sau khi Sở Diệu lên chỉ huy Giám Sát ty, trở về vương phủ rõ ràng thường xuyên hơn, điều nghĩa là gì?”

“Có nghĩa là cho dù thích trong vương phủ như thế nào nữa, nhưng tận sâu trong lòng vẫn nhận sự chú ý của trong vương phủ.”

“Có lẽ đối với , việc đấu đá với trong vương phủ là một chuyện cảm giác thành tựu.”

“Nếu thực sự gì đó phá hỏng cảm giác thành tựu của , sẽ nghĩ như thế nào về ? Chắc chắn sẽ cảm thấy vướng bận.”

“Ta chỉ là thê tử của mà thôi, khi trong vương phủ trêu chọc đến , chỉ cần quản lý Vinh An viện thật .”

Nghe thấy những lời , Lãnh ma ma cũng gì thêm nữa.

Chẳng mấy chốc đến trừ tịch.

Thành thật mà , đón tết ở vương phủ còn náo nhiệt như ở Thời gia.

Người ít, nhưng mỗi đều mang theo tâm tư của .

Thời Phù Hân đám trong vương phủ tụ tập đông đủ, thể cảm nhận rõ ràng sự giả dối của từng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-639.html.]

Giả dối vui vẻ, giả dối diễn kịch.

Giống như bọ họ chỉ đang thành một nhiệm vụ nào đó, ai thực sự đặt cảm xúc chân thật trong.

Đối với chuyện , Thời Phù Hân chỉ cảm thấy chi bằng trở về ngủ một giấc thì hơn.

Từ đó cho đến tận tết Nguyên Tiêu, bộ vương phủ đều trải qua như , thoạt vẻ vui vẻ vô cùng náo nhiệt, nhưng thực sự ít hào hứng đón tết.

Thời Phù Hân cảm thấy khó hiểu, Sở Diệu thì thôi , dù từ nhỏ cũng vứt bỏ, bạc đãi, tình cảm chân thành cũng là chuyện bình thường.

Sở Huyên và Sở Chiêu, một lão vương gia, lão vương phi thiên vị, một Vinh quận vương bảo vệ mí mắt, tại hai cũng bao nhiêu tình cảm với gia đình.

Sở Huyên mang đến cho nàng hương vị thanh tâm quả dục, còn Sở Chiêu chút cực đoan, giống như một quả bom, chỉ cần cảm thấy như ý thì sẽ đánh .

Sau ba tháng gả vương phủ, nàng mười chuyện Sở Chiêu đánh đập hạ nhân, ngay cả Đường San hình như cũng từng tát một cái.

Nói tóm , ba Sở Diệu, một ai bình thường.

Trong ngày tết Nguyên Tiêu, Sở Diệu đến dùng bữa sáng với Thời Phù Hân: “Chuyện là, hôm nay và nàng xem hoa đăng nhé?”

Sau khi xong, Thời Phù Hân hề tỏ quá vui mừng, đó là : “Tướng công cảm thấy thích xem hoa đăng?”

Sở Diệu sửng sốt một chút, hỏi : “Nàng thích ?”

Thời Phù Hân: “Chàng bao giờ hỏi thích ?”

Sở Diệu mím môi gì.

Thời Phù Hân hỏi: “Nếu như hôm nay hẹn với khác thì ?”

Sở Diệu nàng: “Nàng vẫn còn bực bội chuyện đến rừng mai cùng nàng ?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Chuyện là quá khứ, bây giờ chúng chỉ chuyện hôm nay.”

Sở Diệu: “Chuyện hôm nay?”

Thời Phù Hân gật đầu: “Ta hôm nay cùng , nhưng hy vọng nếu tướng công cùng chuyện gì đó, thể hỏi ý kiến của một chút.”

“Ngộ nhỡ thích xem hoa đăng, chẳng cùng sẽ trở nên vô ích ?”

“Đồng thời, cũng thể bận việc đột xuất, giống như thập nhất ca đột nhiên đến tìm .”

“Nếu như bỏ qua chuyện của để ở bên cạnh , lẽ sẽ chút cảm giác hy sinh, nhưng nếu ở bên cạnh , lẽ sẽ vui.”

Sở Diệu nhíu mày: “Cho nên rốt cuộc nàng gì?”

Thời Phù Hân: “Ta chỉ khi đưa bất cứ quyết định gì đó về “”, thể trưng cầu ý kiến của một chút, đừng như thể cảm thấy thế nào thì nên như thế đó.”

“Ta hy vọng khi hai chúng ở bên cạnh , cả hai bên đều cảm thấy vui vẻ, ai hy sinh bất cứ điều gì cho đối phương.”

Sở Diệu cũng là một thích quản thúc, khi xong những lời Thời Lục , chỉ cảm thấy nàng vẻ phiền phức, thích chuyện bé xé to, vì thế im lặng gì.

Thấy , Thời Phù Hân : “Trước khi thành với , rằng là kiểu nữ nhân coi trượng phu là trời, mặc dù là thê tử của , nhưng cũng thể hợp tác với .”

Sắc mặt của Sở Diệu lắm: “Nàng đang trả thù chuyện thất hứa, đúng ?”

Thời Phù Hân nên lời: “Chàng hiểu ý của , chỉ tôn trọng , sống hoà thuận với mà thôi.”

“Ta , sẽ nhượng bộ , đồng thời cũng sẽ nhượng bộ .”

“Chẳng lẽ chúng sẽ ở bên cạnh nữa ?”

Sở Diệu buột miệng “Làm thê tử nên nhượng bộ trượng phu của ”, nhưng lời đến bên miệng thì sực nhớ Thời Lục là như thế nào, lập tức nuốt những lời trọng, đổi thành: “Ta là trượng phu của nàng.”

Thời Phù Hân: “Ta chứ, chính vì là trượng phu của , nên mới với mấy thứ .”

Sở Diệu: “Tại nàng thể đặt lên ?”

Loading...