Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 637
Cập nhật lúc: 2025-09-13 00:01:41
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay, Thời Phù Hân ngang nhiên để lộ chuyện Sở Huyên Sở Chiêu thể s.i.n.h d.ụ.c trong cung yến, hơn nữa còn chống đối Hoàng hậu, mặc dù Hoàng thượng trách phạt, nhưng nhà bọn họ cũng thể tỏ vẻ gì cả.
Bốn thể ngờ rằng lão vương gia và lão vương phi gì cả.
Lão vương gia thì thôi , từ đến nay ông quan tâm đến chuyện gì, nhưng Vinh lão vương phi thể gì .
Thời Phù Hân cũng chút kinh ngạc, vốn tưởng rằng khi hồi phủ vẫn còn một trận đánh ác liệt đánh chứ.
Nếu nghĩ thì nghĩ nữa, dù nàng cũng hiểu rõ gần hết tình hình của những khác trong vương phủ, nếu bọn họ dám trêu nàng, nàng cũng dám phản kích.
…
Sau cung yến qua , tiếp theo chính là đón tết.
Những chuyện trong vương phủ do thê tử của Sở Chiêu- Đường San quản lý, Thời Phù Hân chỉ cần lo liệu chuyện trong Vinh An viện, theo lý mà nhàn rỗi mới đúng.
Mấy ngày nay Sở Diệu vẫn luôn ở trong vương phủ, phát hiện Thời Phù Hân thậm chí còn bận rộn hơn cả nhị tẩu Đường San, bận rộn đến mức thời gian chuyện với , cảm thấy chút bất ngờ, nhưng nhiều hơn cả vẫn là thất vọng.
Thấy Sở Diệu thỉnh thoảng liếc về phía thư phòng của tam phu nhân, Tuỳ Phong do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm đề nghị: “Tam gia, tam phu nhân ở mãi trong phòng cả ngày cũng là chuyện ho gì, chẳng bên ngoài ngoại thành mấy rừng mai , bây giờ đang là thời điểm thưởng mai, thể dẫn tam phu nhân ngoài dạo một chút.”
Nghe , hai mắt Sở Diệu đột nhiên sáng lên, dậy đến thượng phòng, nhưng còn đến cửa ngừng : “Cuối năm, tất cả các cửa hàng lớn nhỏ đều kiểm toán, chắc chắn Thời Lục đang kiểm tra sổ sách của Hồng Nhan Tiếu, nếu tìm nàng, nàng cũng thời gian, sẽ thưởng mai cùng với .”
Tuỳ Phong sốt ruột: “Tam gia, nếu hỏi một chút thì tam phu nhân chứ?”
Sở Diệu vẫn chút do dự, cuối cùng vẫn án thư, cuối cùng còn bổ sung thêm một câu: “Có hỏi cũng vô ích, vẫn nên quấy rầy nàng thì hơn.”
Thấy , Tuỳ Phong thực sự chút bất đắc dĩ.
Rõ ràng tam gia cận với tam phu nhân, nhưng nào cũng do dự.
Tuỳ Phong thể hiểu , tam gia ở bên ngoài mạnh mẽ uy nghiêm như , tại khi ở mặt tam phu nhân đổi thành một khác chứ.
Đôi lúc, thực sự cảm giác chỉ tiếc rèn sắt thành thép với chủ tử nhà .
Phu thê nhà khác đều là trượng phủ chủ động, thê tử dè dặt đón ý hùa; nhưng khi đến lượt tam gia trở thành phu nhân chủ động, tam gia phối hợp.
Nếu cứ tiếp tục như thế , tam gia sẽ mất phu cương!
Tuỳ Phong chỉ cảm thấy bản rầu thúi ruột, đột nhiên trong đầu nảy một ý tưởng: “Tam gia, phu nhân xem sổ sách một thời gian dài chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến đôi mắt, nhất định quan tâm đến chuyện .”
Câu coi như cho Sở Diệu lý do, Sở Diệu còn do dự nữa, nhanh chóng đến thư phòng.
…
Trong thư phòng, Thời Phù Hân cũng bận rộn giống như trong tưởng tượng, nàng xử lý xong gần hết sổ sách đến từ khắp các nơi của Hồng Nhan Tiếu, thấy Sở Diệu đến đây, nàng kinh ngạc : “Có chuyện gì ?”
Sở Diệu theo bản năng trả lời một câu: “Sao , nếu việc gì thì thể đến đây?”
Thời Phù Hân sửng sốt một chút, đó nở một nụ rạng rỡ về phía Sở Diệu: “Chàng thể đến, đương nhiên càng thể đến, là tướng công của , nếu thể đến thì còn ai thể đến nữa?”
Nói xong, đến mặt Sở Diệu.
Nhìn thấy Thời Phù Hân chút che giấu sự vui mừng, Sở Diệu khẽ ho khan một tiếng: “Khụ khụ, vùng ngoại thành một rừng mai tồi, thấy nàng vẫn luôn ở mãi trong phòng, cho mắt, nên đến hỏi xem nàng ngoài một chút, đương nhiên, nếu nàng thời gian thì thôi.”
“Ta thời gian.”
Thời Phù Hân ngay lập tức trả lời, đồng thời nắm lấy cánh tay Sở Diệu, vui vẻ : “Ta đến ngắm hoa mai, cùng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-637.html.]
Trái tim căng thẳng vì lo lắng sẽ từ chối của Sở Diệu lập tức bình tĩnh , ngay đó rũ mắt xuống, che giấu ý nơi đáy mắt.
Tính từ đầu tháng mười đến cuối tháng chạp, Thời Phù Hân và Sở Diệu thành gần ba tháng.
Trong thời gian , hai một bận rộn sắp xếp các mối quan hệ liên quan đến trong vương phủ, một bận rộn việc, hai ít thời gian ở bên chứ đừng là ngày ngày dính , ngay cả ăn cơm cùng cũng ít.
Bây giờ Sở Diệu chủ động đưa lời mời dẫn Thời Phù Hân thưởng mai, Lãnh ma ma và những khác hầu hạ Thời Phù Hân đều vui mừng khôn xiết.
Ngay cả bản Thời Phù Hân cũng mong chờ, dù đây cũng là đầu tiên hai hẹn hò khi thành .
Lãnh ma ma trang điểm cho Thời Phù Hân : “Cuối cùng tam gia cũng nghĩ thông suốt .”
Thời Phù Hân cầm châu thoa khoa chân múa tay đầu: “Tam gia nhà ngươi là thông minh, thông suốt gì đó, chỉ là thôi.”
Bình Yên tiếp lời: “Tam gia là chính sự, lưu luyến phong hoa tuyết nguyệt, chút lãnh đạm với chuyện tình cảm, bây giờ phu nhân cũng thể coi là chờ mây tan thấy trăng sáng.”
Thời Phù Hân : “Bây giờ mới là lúc nào chứ, trái tim của nam nhân dễ dàng mở rộng như , đặc biệt là nam nhân từng chịu tổn thương, bất cứ chuyện gì cũng chỉ thể dựa dốc sức việc.”
“Đương nhiên, nữ nhân cũng .”
“Chỉ là nam nhân chú trọng đến lợi ích thực tế, còn nữ nhân dù cũng cảm tính hơn một chút, chỉ cần nam nhân hạ , dành nhiều thời gian dịu dàng yêu thương hơn thì nữ nhân sẽ dễ dàng rung động.”
“Các ngươi thử xem, tam gia của các ngươi chẳng qua chỉ mới hẹn ngoài thưởng mai mà các ngươi thụ sủng nhược kinh như , nếu tiếp tục tiêu hao tinh lực dỗ dành , đoán rằng sẽ mang ơn đội nghĩa.”
Trong lúc chuyện, Thời Phù Hân ăn mặc xong xuôi: “Đi xem xem Sở Diệu xong ?”
Tiểu Phương nhanh chóng ngoài, chẳng bao lâu trở .
Nhìn thấy sắc mặt vui của Tiểu Phương, Thời Phù Hân hỏi: “Có chuyện gì ?”
Sắc mặt của Tiểu Phương lắm: “Phu nhân, Thập nhất công tử của Khang vương phủ đến, tam gia hôm nay sẽ rừng mai.”
Nàng dứt lời, Lãnh ma ma và Bình Yên đều nhíu mày.
Thời Phù Hân rũ mắt xuống, ai sẽ cảm thấy vui mừng khi nhất thời cho leo cây.
Bình Yên oán giận : “Sao tam gia thể như chứ?”
Lãnh ma ma lo lắng Thời Phù Hân sẽ nảy sinh khúc mắc với Sở Diệu, nhịn khuyên nhủ: “Phu nhân, sắp đến tết , đây vốn dĩ là thời kỳ cao điểm bằng hữu thích đến thăm hỏi , tam gia cũng thể từ chối khách khứa đến chơi.”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Không thể từ chối, mà trong lòng Sở Diệu, quan trọng bằng Thập nhất ca của . Nếu là đầu quả tim của , thể vì một vị khách mời mà đến cho leo cây chứ?”
Lãnh ma ma nên khuyên bảo như thế nào.
Thời Phù Hân tự thuyết phục bản : “Thôi, Sở Diệu và Sở Khiêm từ nhỏ quen , tình cảm giống bình thường, một mới gả cho ba tháng như thể so sánh .”
Nói , nàng về phía Tiểu Phương: “Tiểu Phương, ngươi bảo Thạch Nhất Thạch Nhị chuẩn xe ngựa, trang điểm chải chuốt xong xuôi , nếu ngoài thì thật với việc dậy từ sáng sớm trang điểm.”
“Sở Diệu đãi khách, đây sẽ tự ngoài dạo phố.”
Thấy Thời Phù Hân tức giận với Sở Diệu mà tự ngoài dạo vui chơi, cuối cùng Lãnh ma ma cũng thở phào nhẹ nhõm một , bà chỉ sợ phu nhân ở nhà giận dỗi.
Phải rằng, nhiều phu nhân hậu trạch thường xuyên giận dỗi với phu quân của chỉ vì những chuyện vặt vãnh lông gà vỏ tỏi, lúc mới khiến tình cảm giữa hai phu thê càng ngày càng phai nhạt.
…
Trong thư phòng, Sở Khiêm thấy dáng vẻ thất thần của Sở Diệu, chút vui : “Rốt cuộc đang chuyện ?”
Sở Diệu , mặt cảm xúc : “Ta đang đây.”
Sở Khiêm hừ một tiếng, cuối cùng vẫn chừa cho Sở Diệu chút mặt mũi, vạch trần : “Trong thời gian , Thái tử và Vi gia ngừng dâng tấu với Hoàng thượng về việc mời Thái hậu hồi cung, cho dù Hoàng thượng nữa, lẽ cũng kéo dài bao lâu.”